Ninh Viễn (7 Truyện)

Danh Sách Truyện

Yêu Họa
Yêu Họa
Tác giả:
Thời nhà Đường triều Thịnh Niên, cảnh ca múa thái bình mừng quốc thái dân an, bách tính thành Trường An không sầu không lo, không ngờ sắp có yêu họa bao phủ cả thành. 12 Linh Yêu trọng phạm bị giam trong nhà ngục Minh phủ đều trốn thoát, lang thang trên nhân gian. Việc này gây chấn động Thiên giới, Ngọc Hoàng đại đế khẩn trương phái 3 vị thượng tiên, 9 vị thứ tiên xuống trần, ngăn cản yêu họa lần này. “Cái gì? Hồng Liên thượng tiên cũng muốn xuống nhân gian hàng yêu? Vậy con yêu đó thảm….” “Đúng thật.” ** Đây là một câu chuyện về một thượng tiên hàng yêu…. Hồng Liên thượng tiên: “Rắn nhỏ, ngươi có biết tại sao chúng tiên phải hàng yêu không?” Xà Yêu Thanh Nhan đang bị trói vào cột liều mạng giãy giụa vô ích, tức giận với thượng tiên: “Nói đi!” Hồng Liên thượng tiên: “Yêu sở dĩ là yêu, vì trong người có yêu khí mạnh mẽ, cho nên các ngươi đều nóng nảy như vậy. Thịnh thế an ổn các ngươi không thích. Ta sẽ cẩn thận giúp ngươi hạ nhiệt, để ngươi không còn tâm tư đi làm hại nhân gian.” ------ Tên nhân vật trong bộ này trùng với một bộ khác của tác giả, nhưng nội dung không liên quan gì nhau.
Đốt Tình
Đốt Tình
Tác giả:
◎ Chủ đề: Khám phá biên giới của khoa học kỹ thuật. — Thẩm Nghịch áo gấm về làng, quan cư nhất phẩm, trong lúc nhận được chức vụ nhàn nhã thì Hoàng đế ban hôn, gả bạch nguyệt quang của nàng là Biên Tẫn cho nàng. Biên Tẫn từng là lưỡi dao của đế quốc, một vũ khí hình người khiến người người nghe danh đều khiếp sợ. Sau khi bị trọng thương, nàng chỉ có thể đứng thẳng nhờ cột sống cơ khí do kỹ sư cơ khí Thẩm Nghịch lắp đặt. Sau đại hôn, hai người vẫn chưa đổi cách xưng hô, vẫn gọi nhau là sư tỷ và sư muội. Tuy vậy, vẫn thường xuyên phải ghi chép sự thay đổi cảm giác ở các bộ phận trên cơ thể của Biên Tẫn. Mỗi lần sửa chữa, Thẩm Nghịch đều đeo găng tay, bởi nàng biết sư tỷ có bệnh ưa sạch sẽ, ghét nhất là bị người khác chạm vào. Biên Tẫn: “Đã là cơ thể giả rồi, sao phải câu nệ đến thế.” Thẩm Nghịch: “Lễ không thể bỏ.” Biên Tẫn: “Tối qua bảo ngươi dừng lại ngươi lại không dừng, cũng chẳng thấy ngươi nói đến lễ với ta.” Quá trình sửa chữa xảy ra một chút sự cố, khiến vị sư tỷ lạnh lùng, mắc bệnh ưa sạch sẽ, đột nhiên bị căn bệnh nhạy cảm da chỉ có Thẩm Nghịch mới có thể kích phát. Trong căn phòng tân hôn vốn luôn lạnh nhạt, đêm nay nhiệt độ lại nóng bỏng đến khó chịu. Biên Tẫn: “Tối nay còn muốn kiểm tra không? Chỉ số tăng thêm một điểm, ta thưởng ngươi một lần.” — Chỉnh lại mũ quan, đối diện với con thú trinh sát đang rình rập trên không trung, Thẩm Nghịch biết rõ, con ác quỷ muốn hủy thiên diệt địa kia cuối cùng cũng đã lộ ra móng vuốt lạnh lẽo, tẩm độc. Gen di truyền của nhân loại đang triệu gọi nàng, cho dù phải gan óc lầy đất, nàng cũng phải bảo vệ nền văn minh cổ xưa vĩ đại sau lưng mình. Người qua đường: “Con ác quỷ muốn hủy thiên diệt địa kia hình như là phu nhân của ngươi.” Thẩm Nghịch: … Thẩm Nghịch: “Thế giới đầy dục vọng này cũng chẳng có gì đáng lưu luyến, hủy diệt đi.” — Nền văn minh mục nát sắp sụp đổ, mặt đất đỏ thẫm như máu. Biên Tẫn, người đã được Thẩm Nghịch sửa chữa, dùng một lưỡi dao sắc nhọn chỉ thẳng vào tim Thẩm Nghịch. “Ngươi vẫn không hiểu sao? Ta chỉ đang lợi dụng ngươi.” Toàn thân nhuốm máu, Thẩm Nghịch bước thêm một bước. “Vậy sau khi ngươi lợi dụng xong, còn có thưởng cho ta nữa không?” Biên Tẫn: ? — [Sư tỷ tâm cơ cuồng loạn x Sư muội bạch liên hóa hắc liên hóa bạch liên hóa hắc…] [Cổ đại kỳ ảo | Cyberpunk | Kết hôn trước yêu sau | Chênh lệch tuổi 7 năm | Ngọt ngào pha chua | Kết HE | Toàn bộ 1V1]
Có Thể Kết Hôn Trước [Cổ Xuyên Kim]
Có Thể Kết Hôn Trước [Cổ Xuyên Kim]
Tác giả:
Cách đây hàng trăm năm. Trì Lẫm: “Thần nguyện một đời bên cạnh bệ hạ, chia sẻ lo âu, làm một vị hiền thần trọn đời bên bệ hạ.” Nữ hoàng: “Ngoài việc làm thần tử, nàng còn có thể làm thê tử.” Trì Lẫm: “……” Để điều tra sự thật về cái chết đột ngột của nữ hoàng, quốc sư đã sử dụng bí thuật Truy Hồn để đưa hồn phách của Trì Lẫm vào luân hồi, đưa đến kiếp sau của nữ hoàng, xuyên vào thân xác của một cô nàng học sinh cá biệt tên Trì Lẫm. Cô nàng học sinh cá biệt bất ngờ biến thành một học bá trưởng thành nghiêm túc. Kiếp này. Trì Lẫm: “Kiếp này thần sẽ luôn ở bên cạnh tỷ, chăm sóc cho tỷ từ miếng ăn đến giấc ngủ.” Lâu Mịch: “Bố mẹ chúng ta còn chưa đăng ký kết hôn, tỷ muội gì chứ. Nhưng hai chúng ta có thể đăng ký trước.” Trì Lẫm: “…………” Hình như không tìm nhầm người, nữ hoàng thật sự đây mà. Trì Lẫm: “Thần vẫn chưa sẵn sàng yêu đương với bệ hạ của kiếp này.” Lâu Mịch: “Có thể kết hôn trước.” Trì Lẫm: “…… Bệ hạ nên lấy quốc sự làm trọng, xin theo thần trở về phục quốc.” Lâu Mịch: “Được, kết hôn trước đã.” Công nữ hoàng chuyển thế miệng đao kiếm bụng mật ngọt, chưa từng yêu ai, một khi yêu là không thể dừng lại Vs Thụ quốc sư văn võ song toàn, bên ngoài lạnh lùng, bên trong cũng lạnh, chỉ ấm áp với nữ hoàng. Lưu ý: - Truyện nhẹ nhàng hài hước không logic, sảng khoái ngọt ngào giảm căng thẳng. - Toàn bộ nội dung là hư cấu, không liên quan gì đến thế giới thực, xin đừng áp dụng vào thực tế.
Khó Có Được
Khó Có Được
Tác giả:
Trần Huyễn oanh oanh liệt liệt xông vào cuộc sống của Bạch Cảnh Ngu, khiến cô đắm chìm trong tình yêu. Và bốc hơi trong một đêm mưa. Qua nhiều lần nhớ mong và tìm kiếm, Trần Huyễn đã trở thành một bí ẩn treo lơ lửng trong cuộc đời Bạch Cảnh Ngu. Một đêm đầu hè, Trần Huyễn đột nhiên lại lần nữa bước vào cuộc đời cô, khiến cô không hề chuẩn bị, giống hệt lần đầu họ gặp nhau. Người trong mộng biến lâu như vậy, lại trở về thế này.
Đời Này Kiếp Này
Đời Này Kiếp Này
Tác giả:
Ngày đó, con bé mặc đồ trắng, trên ngực có hoa văn vật tổ màu đỏ rất đẹp, tôi nhìn đến say mê. Con bé cầm một đóa bách hợp, bước về phía tôi, thời khắc đó, tôi cảm giác con bé chính là người tình mà tôi hằng mơ ước khi còn trẻ.
Hộ Thực
Hộ Thực
Tác giả:
Đây là chuyện xưa về [ngoài lạnh trong mềm, câu dẫn thụ] thông minh đối chọi [mỹ nhân công điên cuồng, ngoài mềm trong tàn nhẫn] Lục Kim ở trên lễ trao giải oan gia ngõ hẹp gặp phải đối thủ một mất một còn của mình Triêu Từ. Trong cả hành trình cô vẫn duy trì nụ cười mỉm khéo léo, cho dù đối thủ quay đầu ngoắc ngoắc tay với cô, làm như chuyện lạ mà muốn nói thầm với cô câu gì đó, Lục Kim cũng tự nhận là bản thân đã rất lễ phép mà đem lỗ tai đưa tới gần người ta. Ai mà ngờ được cư nhiên lại bị người kia phát rồ mà cắn cho một ngụm. Lục Kim che lại lỗ tai đã đỏ lên: “?” Cô không rõ Triêu Từ này làm ra cái hành động làm người ta đoán không ra này làm cái gì, càng không rõ cô ta nói bên tai cô câu nói “Cô là của tôi” là có ý tứ gì… “Đèn sáng xua tan bóng tối, chim bay cao nhờ vào gió mạnh. Em là suối nguồn để giải cơn khát của tôi.” – Triêu Từ. Một câu tóm tắt: Em là của tôi. Lập ý: Yêu và làm bạn, chính là sự bảo vệ ấm áp nhất.
Hắc Đạo Nghịch Tập
Hắc Đạo Nghịch Tập
Tác giả:
Truyện kể hành trình dũng cảm của các cô gái mạnh nhất trong thế giới ngầm. Từ không thuận mắt về sau lại tạo thành một tổ hợp mở lên đỉnh núi thế giới âm nhạc. Mở màn Bên trong tập đoàn Bách Mộc có thế lực nhất của thế giới ngầm -- Trên hành lang nhà họ Diệp, đang diễn ra một màn rượt đuổi đầy ngoạn mục. "Cửu tiểu thư......Cửu tiểu thư, cô không thể ......ực.....khỏa thân chạy trên hành lang được, lỡ bị ông chủ nhìn thấy, ngài ấy sẽ tức giận! Hơn nữa nhị tiểu thư đã nói, bây giờ cô ấy không muốn gặp ai....." Diệp Cửu phớt lờ những lời nói của người hầu, vừa đi vừa cởi bỏ cái váy đỏ lộng lẫy, đi thẳng theo hành lang tới phòng của chị hai, Diệp Nhị. Người hầu nhà họ Diệp đi theo phía sau cô càng lúc càng nhiều, ai cũng mặt mày ủ rũ, thấy Cửu tiểu thư được yêu thương nhất, vừa đi vừa cởi đồ như vậy làm họ phải che mặt. Dáng người của Cửu tiểu thư thon gọn, cao 1m75, thật quá nóng bỏng, làm người ta không thể rời mắt. Lễ phục, vớ da, giày cao gót, dây chuyền đều đã cởi hết, cho đến khi chỉ còn sót lại bộ đồ lót màu đen. Cô bất ngờ đá văng cửa văn phòng Diệp Nhị, người hầu không dám cũng không thể ngăn cản. Con gái thứ hai Diệp Nhị của gia đình họ Diệp, đang cầm một thanh KA-BAR đen tuyền, nửa phần tóc khoác trên vai, tóc bên trái thì được vén cố định phía sau tai với ba sợi thun sáng bóng, dáng vẻ khá trưởng thành, nhưng lông mày thì đang nhíu chặt, giống như có rất nhiều u sầu đọng lại trong lòng, nét mặt lạnh tanh. Cô thấy em gái tự nhiên xông vào, mà quần áo cũng không được chỉnh tề, ngẩng đầu nhìn một chút rồi lại nhìn vào con dao trên tay. [Ka-bar: là loại dao quân dụng có thân và lưỡi màu đen, nhỏ gọn, cán dao được bọc da.] "Nhị tiểu thư, chúng tôi đã nói cô không muốn gặp ai, nhưng Cửu tiểu thư........" "Không sao, mấy người đóng cửa đi ra ngoài đi." - Diệp Nhị lên tiếng, người hầu liền lui ra ngoài. Sau khi cửa được đóng lại, Diệp Cửu bước hai bước đến trước bàn làm việc của Diệp Nhị, hai tay chống lên bàn, cúi người, bộ ngực ngang tầm mắt của Diệp Nhị, cúi đầu nhìn chị hai, như có sấm sét đang nổi lên trên khuôn mặt vô cảm: "Coi chị với chị cả đã làm chuyện tốt gì, lừa em mặc cái thứ nhàm chán đó để đi xem mắt?" "Xem mắt có gì không tốt? Em cũng 20 tuổi, nên suy nghĩ cho tương lai một chút. Con trai thứ hai nhà họ Kim cũng xấp xỉ tuổi em, cũng là người rất được." - Diệp Nhị đứng lên cởi áo khoác của mình, không nhìn thẳng vào cơ thể của em gái đang lõa lồ trước mắt, cầm áo khoác khoác lên người cô, nói: "Hơn nữa, chạy tới chạy lui với cái bộ dạng này, còn ra thể thống gì?" Cái mặt đơ như cây cơ của Diệp Cửu thật hiếm khi nở nụ cười lạnh lùng, ý là: "Cái tên đó lén mang giày độn tận 5cm, còn lùn hơn em. Hơn nữa chị hai nói là nghĩ cho tương lai của em, nhưng chị đã 28 rồi, người nên nghĩ đến tương lai là chị mới đúng." "Tiểu Cửu." - Diệp Nhị không phải là người có tính cách tốt đẹp gì, từ khi Diệp Cửu không có lễ phép xông vào văn phòng, cô đã cố kìm nén sự tức giận muốn bùng nổ: "Em đừng tưởng là con út được yêu thương nhất thì muốn làm gì thì làm! Tại sao nhất định phải đâm đầu vào làng giải trí phức tạp đó? Là vì người phụ nữ kia? Em không còn nhỏ, có một số việc không thể quá bốc đồng và ngây thơ như vậy?" Diệp Cửu cởi cái áo khoác Diệp Nhị vừa khoác lên cho cô, đối mặt với ánh nắng chiếu vào văn phòng từ cửa sổ sát đất, lạnh nhạt nói: "Chị hai, em đã sống đến 20 tuổi rồi, đây là lần đầu tiên em kiên trì muốn làm một việc. Em không cần mấy chị tròng lên người em những thứ không thuộc về mình, em không phù hợp để mặc những thứ đó, em tình nguyện dù để cơ thể trần truồng cũng không mặc nó. Còn chuyện tiến vào làng giải trí, không phải do em kích động, là em rất nghiêm túc." - Bất cứ lúc nào, Diệp Cửu cũng đều nói rất vững vàng, nhấn nhá từng chữ, không nhanh không chậm. Ở trong từ điển của cô không hề có dấu chấm than, mặc kệ cuộc trò chuyện căng thẳng đến mức nào, thì cô chỉ dùng dấu chấm tròn hoặc là chấm hỏi. Diệp Nhị trừng mắt nhìn Diệp Cửu, im lặng một lúc, cuối cùng nói: "Chuyện này chị sẽ bàn bạc lại với chị cả." "Giới giải trí sao? Trước Tiểu Cửu cũng từng nói muốn tiến vào làng giải trí, nhưng lúc đó em không đồng ý, em ấy vừa đi đào tạo được một tuần đã bị em lôi về. Lúc trước em ấy vốn định ra mắt cùng nhóm nhạc Major, hiện giờ người ta đã nổi tiếng, còn em ấy đã bỏ mất cơ hội tốt......." Giờ cơm tối, con gái lớn Diệp Nhất của nhà họ Diệp thấy không khỏe, nằm trong phòng ngủ, Diệp Nhị đưa cơm đến cho chị. Diệp Nhất nằm nghiêng trên cái nệm mềm mại, mái tóc xoăn dài đến eo xõa trước ngực, cô nhắm hờ mắt, nghe Diệp Nhị nói xong liền cười rất tươi: "Em hai à, em để cô Cửu nhà chúng ta tự do xông pha đi, em ấy không còn nhỏ, chúng ta đâu thể cả đời khóa chặt em ấy bên mình, hơn nữa em ấy đã nói bản thân rất 'nghiêm túc', mấy người làm chị như chúng ta phải hãnh diện mới đúng, cô Cửu đã lớn rồi......" "Nhưng mà chị....." - Diệp Nhị giúp Diệp Nhất trụng sơ ít rau rồi cho vài chén --- Dạo gần đây Diệp Nhất không ăn được đồ dầu mỡ, ăn vào sẽ nôn: "Em là lo, cái làng giải trí đó quá phức tạp, Tiểu Cửu không đủ tinh tế, em sợ có người bắt nạt em ấy...." "Em hai." - Diệp Nhất cười yêu mị: "Có người dám bắt nạt em ấy? Đừng quên, chúng ta là tập đoàn Bách Mộc." Diệp Nhị thấy lạnh cả người, cô sợ nhất chính là người chị thâm sâu khó dò này nở nụ cười mờ ám đáng sợ như vậy, mỗi lần nhìn thấy đều cảm giác như có âm mưu gì đó đang từ từ sinh sôi trong góc tối. Diệp Nhất là chị cả của nhà họ Diệp, bởi vì cha luôn bận rộn bay khắp thế giới, nên mấy năm nay tất cả việc lớn nhỏ trong nhà họ Diệp, đều do cô toàn quyền xử lý. Cho đến khi em trai Diệp Tứ chết trong một trận tranh chấp của hắc bang, cô chịu đả kích quá lớn, nên sức khỏe đã yếu đi. Tập đoàn Bách Mộc không thể một ngày không chủ, chuyện lớn chuyện nhỏ dồn dập, Diệp Nhất vẫn kéo lê cơ thể ốm yếu kiên trì đi giải quyết, một tháng tuột tận 5kg. Cuối cùng Diệp Nhị nhìn không nổi nữa, bỏ tất cả việc du học, chủ động nói với Diệp Nhất, em không đi du học, hãy để em tiếp quản công việc gia đình. Chị phải giữ gìn sức khỏe, nghỉ ngơi thật tốt. Cho chị cả ăn cơm xong, Diệp Nhị bưng chén cơm vẫn còn hơn một nửa ra khỏi phòng Diệp Nhất, đứng dưới những tán cây thấp trong sân, nhìn trời đêm thở dài. Sức khỏe chị cả ngày càng không ổn, ăn còn ít hơn cả mèo, chuyện của em gái lại làm cô đau đầu. Nghe nói gần đây có một tổ chức xã hội đen tên Hồng Hạnh, chuyên buôn lậu và bán ma túy phát triển rất mạnh ở Đông Nam Á.......Đúng là, có nhiều chuyện cô cần phải lo rồi.