Công Tử Hoan (2 Truyện)

Danh Sách Truyện

Lầm Tưởng Nữ Đế Bệnh Kiều Là Thiếp Thất Bên Ngoài Mà Nuôi Dưỡng Rồi
Lầm Tưởng Nữ Đế Bệnh Kiều Là Thiếp Thất Bên Ngoài Mà Nuôi Dưỡng Rồi
Tác giả:
◎ Chí hướng:Vì mộng tưởng của bản thân mà cố gắng phấn đấu, hương mai vốn từ giá lạnh mà ra. ————————•———————— Đan Nguyên thức đêm xem truyện PO rồi xuyên thư. Trở thành một nữ Càn Nguyên phong lưu phú quý, dung mạo ngạo nghễ thiên hạ, tuổi trẻ đã đỗ Thám hoa. Tiếc rằng quyển sách kia vốn là truyện tu luyện không CP đội lốt truyện PO, nguyên thân vừa gặp nữ chính đã si mê, chẳng tiếc hao tổn toàn tộc để giúp nàng ta bước lên ngôi vị cửu ngũ, kết quả lại bị nữ đế liệt tội, toàn gia giáng làm thứ dân. Vì mạng sống, Đan Nguyên quyết chí tránh xa triều cục, làm một kẻ giàu sang nhàn tản. Mỗi ngày nuôi gà chọi chó, dạo kỹ lâu, vui thú tiêu dao chẳng kể sớm chiều. Cho đến một ngày, nàng tỉnh rượu dậy thấy trong lòng mình là một mỹ nhân Khôn Trạch yếu đuối tựa nước. Mỹ nhân vốn là hoa khôi của Vọng Hương lâu, đêm qua nàng vì nàng ấy mà vung tiền chuộc thân, đem người ôm vào lòng mà loan phượng giao hoan suốt một đêm. Đan Nguyên đành mua một tiểu viện, nuôi dưỡng nàng ấy như thiếp thất ở bên ngoài. Nào ngờ nuôi lâu lại sinh tình, tình ý với mỹ nhân Khôn Trạch càng thêm sâu đậm. Đúng lúc trong nhà bức nàng thành thân, nàng khởi tâm muốn rước người ấy về làm chính thất. Không ngờ mười dặm hồng trang đón dâu, lại dẫn tới họa diệt môn, cả nhà bị giáng làm thứ dân. Tới lúc ấy nàng mới hay, mỹ nhân thiếp thất kia vốn là hoàng nữ lưu lạc dân gian, tiếp cận nàng vốn là mưu tính báo thù. Nhiều năm sau, Đan Nguyên tuy đã là thứ dân, vẫn đỗ Thám hoa. Yến tiệc Kỳ Lân, nữ đế dung nhan rạng rỡ, y phục cao quý, từ trên cao nhìn xuống Đan Nguyên. “Không biết Đan Thám hoa đã thành thân chưa, trẫm có ý ban hôn cho khanh.” Đan Nguyên từ xa mỉm cười: “Tạ bệ hạ thánh ân, thần sớm đã có thê nhi.” Lời vừa dứt, sắc mặt nữ đế lập tức biến đổi, lệ quang thấp thoáng nơi đáy mắt. Không ai biết, về sau nữ đế tôn quý lại hạ mình khẩn cầu: “Đan khanh… trẫm có thể làm thiếp thất của khanh được không?” PS: Thiết lập truyện là bối cảnh cổ đại ABO, song khiết, kết cục HE. — Apha là Càn Nguyên, Beta là Trung Dung, Omega là Khôn Trạch, tín hương là pheromone (hương nhận biết).
Sau Khi Tôi Bị Hệ Thống Xóa Bỏ, Cô Ấy Phát Điên Rồi
Sau Khi Tôi Bị Hệ Thống Xóa Bỏ, Cô Ấy Phát Điên Rồi
Tác giả:
◎ Chủ đề: Dũng cảm đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống. ————————•———————— Thẩm Tinh Tự có một bí mật. Cô là người xuyên sách, hệ thống yêu cầu cô chinh phục kẻ phản diện bệnh kiều Túc Hoan. Vì điều đó, cô đã ở bên Túc Hoan suốt mười năm, quan tâm chăm sóc, dịu dàng nghe lời, thậm chí dần đánh mất chính mình. Cô đã đồng hành cùng Túc Hoan từ khi chỉ là một diễn viên mới cho đến khi trở thành Ảnh hậu, thế nhưng… nhiệm vụ vẫn thất bại. Cho đến khi hệ thống tuyên bố: "Thời gian sống của cô chỉ còn lại 30 ngày." Lúc này, Thẩm Tinh Tự hoàn toàn từ bỏ, chủ động rời khỏi thế giới của Túc Hoan, chờ đợi ngày bị hệ thống xóa sổ. —— Túc Hoan cũng có một bí mật. Cô có thể nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Thẩm Tinh Tự và hệ thống: 【Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ chinh phục, ký chủ có thể rời khỏi thế giới này.】 Chính vì vậy, Thẩm Tinh Tự xuất hiện trong cuộc đời cô, như một tia sáng xua tan mọi bóng tối. Dù biết rõ mục đích của cô ấy, Túc Hoan vẫn không thể kìm nén khát khao muốn chiếm giữ sự dịu dàng ấy. Vì thế, cô cố tình giữ mối quan hệ mập mờ, kiểm soát tiến độ chinh phục. Cô nghĩ rằng như vậy, Thẩm Tinh Tự sẽ mãi mãi ở bên mình. Cho đến ngày nhiệm vụ thất bại, Thẩm Tinh Tự toàn thân đẫm máu, trút hơi thở cuối cùng trong vòng tay cô. Túc Hoan hoàn toàn phát điên. —— Nhiều năm sau, khi đã trở về thế giới thực, Thẩm Tinh Tự lại nghe thấy giọng nói của hệ thống: "Ký chủ à, vợ cô phát điên rồi, con gái còn nhỏ mà đã có dấu hiệu hắc hóa. Cô thực sự không định quay về xem sao?" Thẩm Tinh Tự kinh ngạc: "Cái gì? Túc Hoan sinh con với tôi ư?!" Sau một hồi do dự, cô chấp nhận giao dịch với hệ thống, quay lại hoàn thành nhiệm vụ và đưa con gái về. Tuy nhiên, hệ thống đã xóa sạch ký ức của cô. Trước khi biến mất, nó lẩm bẩm: "Đáng thương cho Túc Hoan, nếu biết lần này ký chủ không phải quay lại để chinh phục cô ấy… sợ rằng sẽ lại phát điên một lần nữa." Khi tỉnh lại, Thẩm Tinh Tự hoàn toàn mờ mịt: "Túc Hoan… là ai?"