Sắc

Danh Sách Truyện

Nơi Có Ánh Dương
Nơi Có Ánh Dương
Tác giả:
Một câu chuyện tinh tế khắc họa những cảm xúc trong tình bạn giữa các cô gái – từ cảm nắng, yêu đương, chia tay, đến buông bỏ. Chỉ khi hai người tựa vào nhau trong bóng tối, mới có thể cùng nhau vượt qua đáy vực sâu nhất. Trong thế giới của con gái, nắm tay là điều bình thường, ôm nhau chẳng cần lý do. Nhưng tôi mơ hồ nhận ra cô ấy khác biệt, chỉ có chạm vào cô ấy mới khiến tim tôi lay động. “Hoa hướng dương dũng cảm đuổi theo mặt trời, nhưng lại là biểu tượng của tình đơn phương.” “Đơn phương á?” “Ý nghĩa của hoa hướng dương là: Tôi dõi theo bạn.” La Vũ Huyên luôn tự nhận mình là cơn mưa, những đêm mưa ồn ào hỗn loạn. Nhưng với tôi, cô ấy là mặt trời. Còn tôi giống như đóa hướng dương, luôn dõi theo và kiếm tìm bóng hình cô ấy. Ban đầu, chúng tôi chỉ là bạn cùng phòng bình thường. Nhưng khi đêm khuya buông xuống, cả hai lại vô tình thấy được những vết thương sâu kín của nhau. Từ bên kia điện thoại của cô ấy luôn vọng lại những tiếng hét tuyệt vọng. Còn ký ức đầy vết thương của tôi thì như một cuộc hành xác chậm rãi, nuốt chửng tôi từng chút một. Càng gặp nhau trong đêm nhiều hơn, chúng tôi không còn chỉ gật đầu xã giao. Chúng tôi bắt đầu dựa vào nhau, cùng chống đỡ những đêm dài. Càng sống gần cô ấy, tôi càng không thể rời xa La Vũ Huyên. Một câu nói, một hành động vô tình của cô ấy cũng đủ khiến lòng tôi dậy sóng. Tôi muốn trở thành người gần cô ấy nhất, là người có thể đón lấy cô ấy mỗi khi cô ấy rơi xuống. Nhưng cô ấy cứ liên tục đẩy tôi ra, không cho tôi bước vào thế giới của cô ấy. “La Vũ Huyên, cậu có thể nói cho mình biết được không? Tại sao lại đẩy mình ra?” “Cậu đáng lý phải hiểu chứ… Cậu cũng có những điều không muốn ai biết mà.” Thì ra, người gần nhất với La Vũ Huyên, từ đầu đến cuối, chưa từng là tôi. Chẳng lẽ những điều cô ấy làm cho tôi từ trước đến giờ… chỉ là tình bạn thôi sao? “Đừng sợ, mình sẽ đỡ lấy cậu.” Tôi không do dự tin vào lời đó, vì ngay khoảnh khắc cô ấy lần đầu ôm tôi, cô ấy đã đỡ lấy tôi, kẻ đang rơi mãi không ngừng. Cô ấy bước vào mùa mưa của tôi và kéo tôi ra khỏi đó. Tôi từng nghĩ cô ấy là mặt trời của đời mình. Giờ tôi mới hiểu, ánh sáng cô ấy chiếu rọi tôi là từ chính cơ thể cô ấy đang tự thiêu đốt. Bây giờ, tôi cũng muốn đứng dưới ánh mặt trời rực cháy cùng cô ấy, trở thành bóng mát mà cô ấy có thể trú ngụ. Có lẽ mình luôn có thể yêu cậu thêm nhiều lần nữa – bất kể cậu là ai, là thế nào. Từ khi nào mà mối quan hệ của chúng tôi lại thành ra thế này? Quá nhiều bí mật. Quá nhiều do dự. Quá nhiều điều không thể nói thành lời. Yêu một người thì dễ, yêu nhau thì khó, còn được yêu… lại là điều quá đỗi xa xỉ. Tôi còn chưa kịp tìm được sự cân bằng, đã bị thương đến mình đầy vết cắt. Ca khúc chủ đề: ❖ Chim Trong Lồng Tôi là chú chim bị giam cầm bởi em, đã quên mất bầu trời cao rộng thế nào. Nếu rời khỏi tòa lâu đài nhỏ bé em tạo nên, tôi không biết còn ai có thể cho tôi nương tựa. ❖ Tín Hiệu Cầu Cứu Cơn ác mộng lại đến, nỗi sợ nghẹn trong cổ họng, ai sẽ đón lấy tôi, nếu không tôi sẽ mãi mãi rơi xuống. Giữa muôn vàn hình ảnh, tôi luôn tìm kiếm, sự ấm áp mà tôi khao khát, trong vòng tay của ai đó. ❖ Tri Kỷ Mối quan hệ mà ta không gọi tên, rất gần nhưng chẳng phải tình yêu. Có quá nhiều điều gắn kết, bỏ đi thì quá tiếc nuối.
Mồi
Mồi
Tác giả:
Hướng Nam Cẩm sống suôn sẻ suốt 25 năm, ai ngờ sau một giấc ngủ tỉnh dậy lại xuyên đến một thế giới ABO kỳ quái. Ngực lớn, eo thon, chân dài đều bỏ cô mà đi, biến cô thành một Tiểu Miêu chỉ có mỗi nhan sắc. Chẳng lẽ từ nay về sau cô chỉ có thể sống dựa vào khuôn mặt này, trở thành con mèo dễ thương nhất thế giới hay sao? Hướng Nam Cẩm cảm thấy u sầu vây quanh, quyết định ăn "cơm mèo" cho no chết luôn. Nhưng cuộc sống làm mèo của cô vốn định không bình thường, bởi vì quá đáng yêu, nên cô bị ba người phụ nữ để mắt tới… Từ đó cô bắt đầu cuộc sống đêm đêm ca múa rộn ràng giữa ba Omega... Tóm tắt một câu: Hôm nay đã có ai "rua" mèo con chưa? P/S: Truyện hiện đại NP, một Alpha ba Omega. Lưu ý đặc biệt: A lần này là Alpha mạnh mẽ thật sự, không phải thụ giả A đâu nhé. Ba Omega cũng đều rất "có cá tính". Nói chính xác là hỗ công, ai hiểu thì hiểu~ Nữ chính giai đoạn đầu có hình dạng mèo và hình người, về sau không chỉ có thể dùng hình người để "up" Omega, mà còn có thể… tóm lại là: ai hiểu thì hiểu.
Giang Đàm Như Mặc
Giang Đàm Như Mặc
Tác giả:
Giang Đàm - nghĩa là nơi sâu thẳm nhất của dòng sông. Luôn có người muốn nhân ánh mặt trời mà nhìn thấu đáy, nhưng chẳng bao giờ hiểu được rằng, nơi đó đã sớm tối đen như mực, ăn sâu bén rễ từ lâu. Chốn bí ẩn ấy, chỉ chính nó mới có thể soi thấu. Một mối quan hệ bắt đầu từ trước cả khi vào tiểu học, một người là “tảng băng lớn” trầm lặng, kín đáo, một người là “cục đá nhỏ” năng động, bộc trực, hai cô gái đã bên nhau mười sáu năm, liệu sau những lần tan vỡ, họ còn có thể hàn gắn? Tóm gọn: Hành trình vá lành tình yêu không lạnh chút nào của “tảng băng lớn” và “cục đá nhỏ”.
Bể Cá Của Mèo
Bể Cá Của Mèo
Tác giả:
“Lại đây.” Cô giáo khẽ nói, như thì thầm sát tai. Tôi biết rất rõ, con đường tiến về phía cô giáo là một vực sâu. Nhưng tôi không thể dừng lại. Lần đầu tiên tôi gặp cô giáo, là khi ngôi nhà chìm vào bóng tối. Cô giáo đứng giữa ánh nắng loang lổ, mỉm cười chìa cho tôi một điếu thuốc, bảo tôi mau lớn lên. Trong đêm mưa ướt đẫm ấy, đèn chợt bật sáng. Tôi ngẩng đầu lên, bốn mắt chạm nhau với con mèo. Cô giáo đứng dưới ánh đèn vàng mờ, bóng lưng mảnh khảnh che khuất hết gió rét mưa sa. Cô giáo cúi xuống nhìn tôi, đôi mắt ấy, trong bóng tối cũng phát sáng. Tôi từng nghĩ, trong lòng cô giáo, tôi không giống những học sinh khác. Nhưng sau này tôi mới hiểu, tôi chỉ là con cá betta quẫy đuôi trên bàn của cô giáo. Chỉ vì không hòa hợp với thế giới này, nên bị cô giáo tách riêng ra nuôi trong một chiếc bể khác, rồi ngộ nhận mình là đặc biệt, là người gần gũi cô giáo nhất. Nhưng tôi không thể không thích cô giáo. Dù có ngạt thở, tôi vẫn muốn gắng sức nhảy khỏi mặt nước, mong được đến gần cô giáo hơn một chút nữa. Học sinh ngoan ngoãn ✕ Cô giáo kiểu mèo
Tiểu Chó Săn Của Ảnh Hậu
Tiểu Chó Săn Của Ảnh Hậu
Nhân vật chính: Triển Hân, Cung Hòa Niên Giới thiệu ngắn (phiên bản “không chịu trách nhiệm”): Cô chó con nhỏ bắt đầu con đường âm thầm theo đuổi Ảnh hậu. Ảnh hậu lại lặng lẽ nuôi dưỡng một chú “chó con nhỏ” của riêng mình. Là câu chuyện giữa chị gái lạnh ngoài nóng trong, dịu dàng mà quyến rũ, và cô nhóc ánh nắng rạng rỡ nhưng bên trong cô đơn, ngốc nghếch đáng yêu. Truyện ngọt ngào, mềm mại, đôi chỗ siêu sủng. Có hàng tá người ngoài “giúp đẩy thuyền” nhiệt tình, thậm chí còn mời cả “phu nhân giới hắc đạo đời thứ hai” đến góp vui làm… mẹ vợ! … Giới thiệu nghiêm túc hơn một chút: Sau khi Triển Hân từ Moscow giải cứu được tiểu thư họ Oản cùng bạn gái cô ấy, cô theo Triển Vũ và Tư Lam về Thụy Sĩ nghỉ phép. Trong thời gian đó, cô bị cha mẹ Tư Lam nhồi cho đầy “cơm cẩu lương”, ăn đến mức tròn trịa cả người. Không chịu nổi nữa, Triển Hân liền trốn khỏi Thụy Sĩ, quay về căn cứ HL ở Salvador, tiếp tục bận rộn với công việc. Cô chẳng có thời gian nghĩ đến chuyện đời tư. Mãi đến khi bước sang tuổi hai mươi ba, người bạn thân cùng vào sinh ra tử với cô tuyên bố giải ngũ để về chăm bạn gái… Triển Hân mới chợt nghĩ: “Ngay cả người chậm hiểu như anh ta còn có người yêu, còn mình thì vẫn cô độc à? Không được! Phải nghỉ việc thôi, mình phải đi tìm cuộc sống thật của mình!” Nhưng khốn thay, Triển Vũ, người “cha” (mẹ) kiêm sếp lớn, bảo: “Muốn nghỉ thì được, nhưng phải đạt điều kiện của ba đã.” Thế là hai cha con lập thành một canh bạc. Kết quả: toàn bộ tài sản của Triển Hân bị đóng băng, cô trắng tay. Mẹ cô, Tư Lam, thương con gái quá nên lén dúi cho cô 2000 đô, bảo: “Cầm lấy, đến thành phố B mà bắt đầu lại đi.” Triển Hân đến thành phố B, sống tạm bợ được một thời gian thì tiêu sạch số tiền cuối cùng. Một tối nọ, cô nằm trên sàn phòng khách trong căn biệt thự thuê, đói đến mức hoa mắt, thở dài: “Mới hai mươi ba tuổi mà chết đói ở đây thì nhục thật…” Đúng lúc đó, chiếc mũi siêu nhạy của cô ngửi thấy mùi… thịt nướng! Theo bản năng sinh tồn, Triển Hân lần theo hương thơm, trèo tường sang biệt thự bên cạnh… và nhìn thấy trong vườn người ta để sẵn một đĩa xiên nướng thơm lừng. Cô nuốt nước miếng: “Thôi thì… mượn tạm ăn một miếng vậy!” Nói là “mượn”, chứ cô ăn sạch gần hết, chỉ để lại một xiên cuối cùng cho có… lương tâm. Ảnh hậu Cung Hòa Niên vừa quay xong phim, hớn hở chuẩn bị tiệc thịt nướng mừng bản thân. Ai ngờ, vừa thay đồ xong quay lại, cô chết sững nhìn đĩa xiên trống trơn, chỉ còn sót lại đúng một cây. Ánh mắt cô từ ngỡ ngàng chuyển sang lạnh lẽo: “Là ai… dám ăn trộm thịt nướng của tôi!?” Từ hôm đó trở đi, đồ ăn trong biệt thự của Ảnh hậu liên tục bị “kẻ trộm thần bí” đánh cắp. Cô quyết định: “Được, mình sẽ giăng bẫy, nhất định phải tóm được con ‘trộm ăn’ này!” Và… câu chuyện bắt đầu từ đây. … Trailer nhỏ: Ảnh Hậu Nuôi Chó Con: Cảnh 1: “Good Girl” Địa điểm: Vườn sau biệt thự của Ảnh hậu. Một ngày nghỉ, Cung Hoan Niên đang nằm lười biếng trên ghế tắm nắng. Trợ lý bước tới: “Chị Cung Niên, con thỏ bông mà chị đặt đã đến rồi.” “Ừ, đưa chị xem.” (Đúng lúc ấy, cô nàng họ Triển kia chẳng bao giờ chịu đi bằng cửa chính, mà cứ thích trèo tường vào.) Ảnh hậu nhìn con thỏ bông trong tay, lại liếc sang cô nhóc vừa nhảy vào vườn mình, đang thản nhiên ngồi cạnh ghế ăn nho của cô. Tsk, giờ còn dám công khai ăn đồ của chị đây à? “Triển Hân,” Ảnh hậu lười nhác cất giọng, “Lại đây, chị ném con thỏ ra, em nhặt về cho chị nhé.” “Hả?” (Triển Hân ngẩn ra, mặt đầy dấu chấm hỏi đen sì.) “Một, hai, ba… đi!” Vù! Con thỏ bông bay ra xa hơn ba mươi mét. Triển Hân chẳng hiểu sao lại phản xạ tức thì, bỏ cả chùm nho, phi thân lao đi, mấy giây sau đã quay lại. “Đây!” Triển Hân chìa con thỏ, cười rạng rỡ tự hào. “Good girl~” Ảnh hậu khẽ cười, đưa tay xoa đầu Triển Hân. Triển Hân ban đầu còn thấy dễ chịu, nhưng chốc lát sau lại khựng người… Khoan đã, có gì đó sai sai? Mà thôi, kệ đi. Bàn tay của chị Hòa Niên mềm mại, vuốt thật dễ chịu… … Cảnh 2: “Không An Toàn” Địa điểm: Phòng ngủ của Ảnh hậu. Đêm khuya. Cung Hoan Niên vừa tắm xong, lên giường đọc kịch bản. Đọc đến buồn ngủ, cô tắt đèn nằm xuống. Bỗng bên cửa sổ vang lên tiếng động khe khẽ. Cô hơi hoảng, mở hé mắt nhìn, và thấy kẻ vừa trèo vào. “Tôi nhớ là mình có khóa cửa sổ mà.” “Loại khóa này em chỉ cần sợi dây thép là mở được rồi.” Ảnh hậu lạnh giọng: “Cảm ơn em đã thực nghiệm cho tôi xem. Mai tôi sẽ cho người thay toàn bộ khóa trong nhà.” “Khóa có tốt mấy em cũng mở được mà~ Chị Hòa Niên, chị như vậy mới thật sự… không an toàn đó.” Cung Hòa Niên thầm rít: Em mới là thứ nguy hiểm nhất ở đây đó. “Vậy tôi phải làm sao mới an toàn hả, Triển tiểu thư?” “Cho em ngủ chung với chị đi, em bảo vệ chị mà~” Ảnh hậu trừng Triển Hân một hồi, cuối cùng vẫn chịu thua nụ cười ngây ngô kia. Cô thở dài, vén chăn một góc. Triển Hân lập tức đóng cửa sổ, chui nhanh vào chăn, ôm lấy Ảnh hậu vào lòng… và thế là, bắt đầu “nhiệm vụ bảo vệ kề sát da thịt” đầy ấm áp của cô chó con. … Cảnh 3: “Nụ Hôn Trong Phim” Địa điểm: Phòng khách biệt thự Triển Hân. “Tiểu Hân, tụi tôi tìm được bộ phim đầu tiên mà chị Hòa Niên đoạt giải Kim Mã rồi, xem không?” “Xem chứ, xem chứ! Tôi chưa từng thấy chị ấy trên màn ảnh mà!” Hai người bạn thuê cùng nhau nở nụ cười gian tà khi cho đĩa phim vào máy. Hai tiếng sau… Cung Hoan Niên vừa kết thúc buổi quay, mệt mỏi lên giường. Sắp ngủ thì… lạch cạch, tiếng cửa sổ vang lên lần nữa. Cô thở dài: “Không ổn, chắc phải lắp song sắt luôn quá… vừa chống trộm, vừa chống… Triển Hân.” “Triển Hân! Em lại phá khóa cửa sổ làm gì nữa hả!?” “Em… em vừa xem bộ phim chị đóng hồi đoạt giải đó.” (giọng ấm ức) Ảnh hậu khựng người, trán nổi gân xanh. “Rồi sao?” “Chị… chị hôn người đàn ông khác.” Cô gái nhỏ cúi đầu, mắt long lanh, giọng lạc đi vì ghen. “Đó là công việc của tôi. Hơn nữa, tôi hôn ai đâu liên quan đến em. Giờ về ngay đi, tôi muốn ngủ.” Triển Hân lặng lẽ bước đến, quỳ cạnh giường, nhìn Cung Hòa Niên bằng ánh mắt nồng cháy đến mức Cung Hòa Niên dù nhắm mắt cũng cảm nhận được. Ảnh hậu mở mắt, thở dài: “Em muốn sao nữa đây?” “Em… muốn hôn chị.” Cung Hòa Niên đỏ bừng mặt, tai cũng đỏ ửng. Triển Hân cười khẽ: “Chị coi như diễn tập trước cho cảnh hôn sau này đi mà~” Bị ánh mắt ướt long lanh kia làm tan chảy, Ảnh hậu cuối cùng đành khẽ gật đầu. Triển Hân cúi xuống, đôi môi mềm mại chạm nhẹ, ấm áp, thoáng qua như cơn gió nhẹ. Ảnh hậu mở mắt, thấy gương mặt ửng đỏ kia, bật cười khe khẽ: “Con nít… có tiện nghi cũng không biết chiếm, ngốc thật.” Cung Hòa Niên khẽ đẩy trán Triển Hân, nằm lại xuống giường: “Hôn xong rồi, mau về đi.” Nhưng “cô chó con” lại chui thẳng vào chăn, vòng tay ôm cô từ phía sau, thì thầm: “Em muốn ở lại… để bảo vệ chị.” Ảnh hậu giả vờ không nghe, nhưng dưới ánh trăng, khóe môi cô khẽ cong lên… một nụ cười dịu dàng, đầy cưng chiều. … Tác giả ghi chú cuối: “Ba đoạn nhỏ trên đây có vài phần không nằm trong chính văn, chỉ là mình muốn viết chút tương tác ngọt ngoài lề thôi. Trong truyện chính, tiến triển tình cảm của hai người sẽ chậm rãi hơn.
Hạ Tiểu Thư! Hôm Nay Có Nằm Trên Không?
Hạ Tiểu Thư! Hôm Nay Có Nằm Trên Không?
Tác giả:
Tác giả: Gilivian (Gil) Văn án: Hạ Nhi là một nữ sinh có tính cách trong ngoài bất nhất, ngoại hình đặc biệt xinh đẹp, mong ước duy nhất của cô là có một cuộc sống bình lặng, không muốn bất kì ai chú ý đến cô, làm một mỹ nhân yên tĩnh cửa nhỏ không bước cửa lớn không ra. Khương Tình - Cô gái nổi bật, cá tính, mọi lĩnh vực đều vô cùng hoàn mỹ, được ví như đám mây trên cao, cao đến không thể chạm, một nữ thần cao lãnh khí chất ôn nhuận như ngọc. Dung Lạc - Nữ nhân cường thế lại bá đạo, ngoại hình lãnh diễm tôn quý tựa nữ vương. Tính cách cổ quái, nguy hiểm lại quyến rũ đến chết người. Chuyện tình này sẽ thế nào? Khương Tình ôn nhu lại có một vẻ mặt hoàn toàn khác, lạnh lùng, thích kiểm soát mọi thứ, bá đạo, tính chiếm hữu cao, còn có chút… vô lại. Dung Lạc - Thông minh tuyệt đỉnh, tính cách ngang ngược càn rỡ, xem nữ nhân như trò đùa để mang lại cảm giác kích thích, lãnh đạm đến mức không xem trọng bất kì điều gì cho đến khi cô gái ấy xuất hiện. Tranh giành - Chiếm đoạt - Toan tính Ba cô gái, muôn vàn tính cách đan xen, nhưng một sợi dây ràng buộc họ lại với nhau. * Khương Tình vốn dĩ không hề thẳng. Chỉ là gặp Hạ Nhi mới biết mình cong thôi a ~~~ Mà cong một phát là thành "cường công" luôn. * Dung Lạc tính cách cao ngạo, giỏi nhất là tính toán lòng người, hung tàn bạo ngược nhưng lại chỉ vì một người mà tình nguyện cúi đầu, quỳ gối. Cưng chiều hết mực. * Độc giả đọc cho mình xin tí động lực để tiếp tục viết truyện nhé!! Moahh moahh.
Cô Ấy Không Yêu Tôi? Nhưng Cô Ấy Còn Quan Tâm Tôi Hơn Bạn Trai Của Tôi!
Cô Ấy Không Yêu Tôi? Nhưng Cô Ấy Còn Quan Tâm Tôi Hơn Bạn Trai Của Tôi!
Tác giả:
Cô ấy không yêu tôi á? Xàm xí! ╮(╯▽╰)╭ Cô ấy còn quan tâm tôi hơn cả bạn trai tôi! Lịch sử tình cảm của tôi vốn dĩ là một đường thẳng, luôn nghĩ mình đang đi đúng kịch bản cuộc đời “chuẩn chỉ”:Yêu đàn ông, hẹn hò, kết hôn, sinh con, rồi sống những ngày hạnh phúc và ổn định. Cho đến khi bị một người phụ nữ đẳng cấp “nữ thần” dụ dỗ rẽ sang đường cầu vồng. Chiều hôm đó, khu nghỉ ngơi trong buổi triển lãm tranh, tôi gặp cô ấy… Một người phụ nữ chỉ cần đứng đó thôi cũng như có hào quang vây quanh, khí chất tao nhã khiến tim tôi đập loạn, giống như một đóa lan đang nở rộ, toát ra hương thơm chín chắn và sức hút khó cưỡng. Tim tôi loạn nhịp trong chớp mắt, đến cả linh hồn như bị kéo mất một nửa. Rồi mọi chuyện bắt đầu vượt ngoài tầm kiểm soát...... Bạn trai VS cô ấy, ai mới thực sự thương tôi? × Khi tâm trạng tôi tệ Bạn trai: Làm gì mặt mày bí xị vậy?(anh ấy còn bí xị hơn) Cô ấy:(đưa ly socola nóng)Không sao đâu, chị ở đây mà, muốn nói gì thì nói nhé.(giọng cô ấy dịu dàng đến mức tôi chỉ muốn nhào vô lòng cô ấy) × Khi đi mua sắm Bạn trai:(cắm đầu vào điện thoại)Cái nào chẳng giống nhau? Em mặc gì cũng đẹp hết á, mau quyết định đi, anh đói rồi.(thật ra mới chờ 15 phút) Cô ấy: Màu này hợp với màu da của em, cái này mặc nhìn ốm hơn, còn cái này nữa…thôi, lấy hết mấy món này luôn đi!(cô ấy còn chuyên nghiệp hơn cả nhân viên cửa hàng) × Khi gọi món ăn Bạn trai: Em muốn ăn gì?(cuối cùng gọi toàn món anh ấy thích) Cô ấy: Em không ăn ngò, không ăn cay, dị ứng với đậu phộng.....ừm, mấy món này chắc hợp khẩu vị em đó.(ủa?! sao cô ấy biết hết vậy) × Khi tôi bệnh Bạn trai: Nghỉ ngơi nhiều vô, uống nước nhiều, cần đi viện thì gọi anh.(anh ấy đâu rồi?!) Cô ấy:(nấu cháo cá nóng hổi, còn dọn dẹp nhà giùm tôi)Thuốc chuẩn bị xong hết rồi, ăn xong uống thuốc rồi ngủ nhé.(cô ấy là thiên thần sao?!) Cái này…ai mà không rung rinh cho được chứ? Tôi bắt đầu đấu tranh trong lòng: “Có bạn trai thì sao? Kết hôn rồi thì sao?” Cảm giác lúc này như mỗi ngày đều uống cà phê hòa tan, rồi đột nhiên có người tặng tôi một ly Starbucks, còn ai muốn quay lại uống nước lã nữa?! Những thứ từng được cho là “phải làm, nên làm” trong kịch bản cuộc đời, giờ đây đều trở thành phù du. Tôi đâu cố ý, thật sự không! Cảm xúc này đến quá mãnh liệt, như tàu lượn lao vút lên trời, ngọn lửa trong lòng tôi chắc cháy đến Tết cũng chưa nguôi. Tôi là con gái, cô ấy cũng là con gái? --> Cùng giới thì sao? Đều là gái xinh, ai quan tâm chứ?! Lệch nhau mười tuổi? --> Cái đó gọi là “sức hút trưởng thành” nghe chưa?! Tôi có bạn trai, cô ấy đang ly hôn? --> Vẫn không cản nổi! Cản được thì đã không gọi là tình yêu!!! Chị đẹp quyến rũ X cô nàng trẻ tuổi, những pha kéo co mập mờ, cảm giác cấm kỵ, thức tỉnh xu hướng tính d** và cả drama ngập trời!
Học Tỷ Bá Đạo Đừng Chọc Tôi
Học Tỷ Bá Đạo Đừng Chọc Tôi
Tác giả:
『Cô chỉ giúp bạn cùng phòng đưa thư tình, sao tự nhiên lại dính ngay một chị đại như thiên tai vậy chời?』 Tô Dĩ Tình, mười tám tuổi~ Từ nhỏ ba mẹ đã không còn, được cậu mợ nuôi lớn. Nghe có vẻ ổn đúng không? Sai rồi, cuộc sống của cô chẳng khác gì làm osin không công. Thứ duy nhất cô có thể tự hào, là đã thi đậu đại học, cô dự định sống bằng học bổng và tiền làm thêm. Mục tiêu cuộc đời rất đơn giản: tốt nghiệp, tiết kiệm tiền, thoát khỏi bể khổ. Và kết quả thì sao? 《Một bức thư tình, đổi lấy một thân đầy rắc rối, đời bỗng hóa ngoại truyện Diên Hy Công Lược.》 Thư tình là bạn cùng phòng viết, mập mờ vậy mà đổ lên đầu cô, thảm nhất là… Còn bị học tỷ nổi tiếng lạnh lùng, Đường Tự Ninh, để mắt tới nữa chứ!!!! Ban đầu chỉ là chạy việc giùm, sao lại biến thành dê tế thần rồi??? Ờm… giờ truyền thư tình cũng phải mua bảo hiểm du lịch luôn hả? Đường Tự Ninh là ai? Xinh như hoa khôi, mà dữ lên thì như phản diện. Nhà giàu đến độ giống công chúa Đài Loan của Disney, hoàng tử cũng phải xếp hàng nhìn sắc mặt cô ấy. Tính khí thất thường, hay trốn học, lịch sử tình cảm thì nhiều đến mức thư viện muốn mở riêng một kệ cho cô ấy. Dày dạn tình trường, nhưng chưa từng để ai qua đêm, vì chưa ai đủ mưu mô để ngủ lại trên giường cô ấy mà không thua trận. Người ta nói cô ấy khó chơi, cô cười, Khó chơi? Phải sống sót quay về mới dám nói câu đó. Cả trường đều biết cô ấy là nhân vật phong vân, chỉ là gió hơi mạnh, mây hơi đen, tính tình thêm chút ớt hiểm, còn lại thì… cũng ổn (chắc vậy). Còn Tô Dĩ Tình? Nghèo như nữ chính mấy chương đầu của tiểu thuyết, khổ nhưng cứng đầu. Học giỏi, ít nói, giấu chuyện nhiều. Thể thao ổn, nhưng tình cảm thì chậm như máy tính cũ, người ta tán tới mức bốc khói, cô vẫn còn đang dọn bàn giùm người ta. Tô Dĩ Tình ban đầu thật sự rất muốn né, cố gắng không xuất hiện trong tầm mắt Đường Tự Ninh~ Không phải nhát gan, mà là quá nghèo, không đủ vốn để gây sự. Có thể không nói là không nói, có thể không nhìn là không nhìn, thậm chí uống nước cũng chọn cây nước xa nhất. Vậy mà định mệnh cứ bắt cô mỗi ngày như chuột nhỏ đâm đầu vô lãnh địa của mèo. Ngày nào cũng bị lườm nguýt, hoặc bị ép đi ăn cùng; không thì bị cằn nhằn, hoặc bị đè ra bắt massage (mà còn không được trả tiền nữa chứ); Miệng chị đại nói ghét cô, mà hành động lại y như đang cưa cẩm. Miệng bảo đến đòi công bằng, tay thì "vô tình" nắm lấy tay người ta. Cãi nhau, hiểu lầm, rung động, ghen tuông, cứ thế mà vừa đánh vừa yêu. Đến cuối cùng mới nhận ra, họ sớm đã là người không thể buông bỏ trong lòng nhau. Một hiểu lầm, một bức thư tình, một chuyện tình yêu thấm tận xương tủy. Từ học tỷ học muội đến người yêu, từ đối đầu thành tình sâu nghĩa nặng. Trong những tháng năm rực rỡ nhất, họ học cách yêu, cũng học cách trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình. (Ghi chú đáng yêu: Tác phẩm có một vài phân cảnh "bắn tim" dữ dội (p≧w≦q), độ ngọt đủ làm tim bạn tăng tốc, vui lòng đọc đúng độ tuổi nha~)
Đối Tượng Ân Ái Qua Mạng Là Phụ Huynh Học Sinh
Đối Tượng Ân Ái Qua Mạng Là Phụ Huynh Học Sinh
Tác giả:
Kiều Hân Dư có một cô bạn gái luôn thích khỏa thân trò chuyện khi hẹn hò trực tuyến. Nói chuyện yêu đương với cô từ khi còn học đại học đến khi đi làm, nàng chưa từng gặp mặt cô. Cho đến một ngày, nàng phát hiện cô bạn gái đang hẹn hò trên mạng với mình chính là dì ruột của một học sinh trong lớp.....
Nữ Tú Tài Và Nông Gia Nữ (Futa)
Nữ Tú Tài Và Nông Gia Nữ (Futa)
Tác giả:
Truyện về một nữ tú tài và một nông gia. Lưu ý: đây là truyện Futa. "Futanari" (hoặc "futa") là một thuật ngữ thường xuất hiện trong anime và manga, đề cập đến các nhân vật có đặc trưng của cả hai giới tính.
Tình Thiếu Nữ Luôn Là Thơ
Tình Thiếu Nữ Luôn Là Thơ
Tác giả:
Trì Thanh: Hắn hủy hoại mẹ, thì mẹ cũng phải hủy hoại con! Đau không? Có nhức không? Nhìn cho kỹ đi, bây giờ người đang đè lên con, chiếm lấy thân thể con, chính là mẹ. Mạng của con là của mẹ, thân thể này cũng là của mẹ. Mẹ sẽ không để con thuộc về ai khác, càng không cho phép con phản bội mẹ! Dù có phải đánh gãy cả hai chân con, mẹ cũng tuyệt đối không để con rời đi. Bạch Mạt Trừng: Có lẽ… mẹ không biết… con chưa từng nghĩ đến chuyện rời xa mẹ. Trì Thanh: Mạt Trừng, nói cho mẹ nghe, con có vui không? Có thích mẹ làm vậy với con không? Bạch Mạt Trừng: Đừng mà… Thanh... Phiên bản M thích bị ngược: Trì Thanh: Năm năm rồi… cuối cùng mẹ cũng tìm được con. Bạch Mạt Trừng: Con cũng… vẫn luôn đợi mẹ. Trì Thanh: Sự tồn tại của con là nỗi nhục lớn nhất đời mẹ, lúc nào cũng nhắc mẹ nhớ rằng… cơ thể này của mẹ bẩn thỉu đến mức nào. Bạch Mạt Trừng: Vậy thì… hãy để con biến mất khỏi cuộc đời mẹ, để mẹ không bao giờ phải nhớ tới nữa. Phiên bản vui tươi: Trì Thanh: Gọi mẹ là mẹ đi. Bạch Mạt Trừng: (lắc đầu) Trì Thanh: Thế thì gọi mẹ là mommy nhé? Bạch Mạt Trừng: (nghiêng đầu, không hiểu) Trì Thanh: Thôi được rồi, vậy con muốn gọi mẹ là gì? Bạch Mạt Trừng: Thanh... Trì Thanh: Con... con đúng là đồ con nít không biết trên dưới gì hết á! (mặt đỏ lên) … Như mọi người đã thấy: Đây là một bộ truyện tên nghe thì ngây thơ lãng mạn, nhưng nội dung lại vừa thanh thuần vừa nghiêm túc, có chút ngược kiểu M thích bị ngược, và kết thúc chắc chắn là HE. Đây là một bộ truyện mẹ siêu biến thái, dùng roi da, đá lạnh, kim tiêm và đủ thứ đồ chơi để hành hạ con gái, một bộ truyện mẹ con điên khùng đúng nghĩa. Đây là một bộ truyện mẹ sinh con gái từ năm 15 tuổi, hai người là mẹ con ruột cùng từ một dây rốn sinh ra! Đây còn là một bộ truyện mẹ là một người lạnh lùng vạn năm, biến thái kiểu S mạnh mẽ nhưng thỉnh thoảng lại dễ xấu hổ và hắc hóa, còn con gái là một M nhẹ, cũng lạnh lùng vạn năm, thuộc dạng chịu đựng cực tốt. Thế nên… mẹ mạnh, con gái mạnh, ép buộc, đè ngửa. Cuối cùng, ai chinh phục được ai, ai cảm động trước ai, câu trả lời sẽ được hé lộ dần dần trong truyện. Tác phẩm của Tiểu Bạo, đảm bảo “thanh thuần”, mong mọi người hãy lưu truyện và thả hoa thật nhiều nha (^o^)/~ Tag nội dung: ân oán hắc bang, tình yêu ngược tâm, loạn luân, chiếm đoạt cưỡng ép.
Thừa Tướng Dưới Trướng Ta
Thừa Tướng Dưới Trướng Ta
Tác giả:
Triệu Nhã Thừa tướng lạnh lùng, quyền khuynh thiên hạ, mỗi ngày đối diện với trăm tấu chương, nghìn ánh mắt ghen ghét, tuyệt đối không ngờ có một ngày sẽ có người ngạo mạn và cuồng vọng như thế xông thẳng vào phòng tắm của nàng. Cố Tư Nguyên nghiêm giọng nói: "Nàng đừng sợ, ta sẽ chịu trách nhiệm." Ban đầu, cả kinh thành đều biết một chuyện. Thừa tướng đại nhân ngày đêm lệnh truy bắt một kẻ vô lễ mang tên Cố Tư Nguyên. Nhưng kỳ lạ thay, cứ mỗi lần giăng bẫy, kẻ đó lại tự mình lao vào. "A Nhã, nàng là ánh sáng của đời ta." "Nếu thiên hạ phản nàng, ta sẽ phản cả thiên hạ!" Một người lạnh ngoài nóng trong, càng bắt càng bị dây dưa. Một người bá đạo si tình, càng bị đánh càng lao vào. Nhưng rồi thế sự xoay vần, sóng gió triều đình và giang hồ đan xen, đến một ngày, người từng ngạo nghễ truy đuổi ấy biến mất trong màn mưa máu… Lúc này, chính Triệu Nhã Thừa tướng quyền khuynh thiên hạ lại là kẻ lật tung cả thiên hạ chỉ để tìm về một bóng hình. "Cố Tư Nguyên, ngươi không được phép rời bỏ ta!" Ban đầu là nàng chạy, ta đuổi. Sau này, ta chạy, nàng đuổi. Rốt cuộc… liệu còn kịp hay không?

BXH TUẦN