Kiếp trước, tỷ tỷ ruột của ta được gả cho Tiểu Tướng quân Tạ gia - người lừng danh nhất kinh thành.
Còn ta, bị gả làm thiếp cho Ngũ hoàng tử.
Về sau, khi loạn thần làm phản, Tạ thừa tướng vì bảo vệ hoàng thất mà trúng một mũi tên độc vào ngực, từ đó trở thành một kẻ tàn phế không thể đứng dậy được nữa.
Tỷ tỷ ngày ngày phải hầu hạ hắn ăn uống, ngủ nghỉ, chẳng bao lâu liền không thể chịu đựng nổi.
Còn ta, làm thiếp của Ngũ hoàng tử – người vốn mang tiếng tính tình hung bạo khét tiếng trong lời đồn.
Không ai ngờ được.
Trong cuộc tranh đoạt hoàng vị, một Ngũ hoàng tử tưởng chừng không có chút danh phận lại vượt lên tất cả, cuối cùng bước lên ngôi cửu ngũ chí tôn.
Chính thất của Ngũ hoàng tử từ lâu đã qua đời.
Vì vậy, ta từ một thứ nữ nhỏ bé chẳng đáng nhắc tới, trở thành Hoàng hậu cầm trong tay Phượng ấn.
Ngày Tết Trung Thu, trong buổi gia yến.
Cả phủ Thái phó đều được mời vào cung. Tỷ tỷ rạng rỡ tươi cười bước đến trước mặt ta.
Bất ngờ đưa tay, cầm lấy cây trâm vàng đâm vào cổ ta, rồi siết chặt ôm lấy, cùng ta ngã xuống hồ nước bên cạnh.
Giọng nàng ta lạnh lẽo mà đầy oán độc.
"Vì cớ gì mệnh ngươi lại tốt như vậy? Ta phải sống bên một kẻ tàn phế, còn ngươi thì hưởng hết vinh hoa phú quý?"
Khi mở mắt ra lần nữa.
Chúng ta đã đồng thời quay trở về ngày được chỉ hôn.