Danh Sách Ngược

Danh Sách Truyện

Mặt Nạ Ác Ma GL
Mặt Nạ Ác Ma GL
Mỗi một người tồn tại trên đời đều là một món quà, đều có một ý nghĩa riêng. Nhưng đối với cô sự tồn tại của người con gái ấy chính là sự tồn tại của ma quỷ. Người con gái ấy khi còn nhỏ mang đến cho cô sự tổn thương, nhưng khi lớn lên cũng chính người con gái đó cho cô ấm áp, xua đi bóng ma tâm lý của cô, để cô lại một lần nữa có niềm tin trong tình yêu. Nhưng, ác ma ấy một lần nữa dẫm đạp lên tình cảm của cô, đẩy cô đến vực thẳm tuyệt vọng một lần nữa. Cứ ngỡ rằng cô sẽ có cuộc sống mới, nhưng thời gian trôi đi, cô lại vạch trần được từng lớp từng lớp mặt nạ của người đó, lại để cô phát hiện rằng thì ra tất cả đều ngoài dự liệu của mình.
Trọng Sinh Truy Phò Mã
Trọng Sinh Truy Phò Mã
Tác giả:
Lâm Phương Hoa: "Nàng có thể giả vờ yêu ta một chút được không...". Kiếp trước nàng được người đời gọi là yêu nữ hại nước hại dân, bởi vì dung nhan kiều mị của mình đã gián tiếp hại cả Hoa quốc bị nhấn chìm, đẩy cả lang quân của mình vào tử địa. Sau khi trọng sinh, Toàn Sở tìm đủ mọi cách để bảo vệ Hoa quốc chuộc lại lỗi lầm cũ. Cùng nhiệt tình muốn bên cạnh một người, cùng người này nối lại dây tơ hồng đứt đoạn. Nhưng lại không biết vị trượng phu của nàng vốn là một thân nữ nhi. Toàn Sở: "Lang quân, vì sao không nhìn thiếp, thiếp lạnh...". Lâm Phương Hoa đỏ mặt xoay lưng, cởi áo khoác nhẹ phủ lên người nàng. "Trời lạnh, nàng nên mặc nhiều áo một chút". -- "Lần đầu tiên thiếp thấy một bàn tay một nam nhân lại đẹp như vậy". Lâm Phương Hoa bối rối rút tay về, lòng bàn tay thấm ướt nên chà vào y phục. Toàn Sở : "..." Chàng ghét ta chạm vào người đến thế sao?
Truyền Kỳ Thế Tử
Truyền Kỳ Thế Tử
Tác giả:
Thương Thanh Tuyết chưởng môn nhân Hoa Sơn môn phái nổi danh trong giang hồ, dung mạo của nàng vang xa ngàn dặm ai nấy cũng mong muốn được nhìn một lần, được nàng để mắt đến. Một người là Diệp Ninh - Bạch Phong Tịch là Thế Tử vốn là một nữ nhân được sinh ra trong dòng dõi nhà tướng. Nhờ vào công lao hiển hách 3 đời nên được hoàng đế truy phong làm Vương nhập vào Hoàng thất quyền cao chức trọng. Trong một lần vì tò mò danh hiệu Băng sơn mỹ nhân mà giang hồ đồn đãi kia, Diệp Ninh đã đến Hoa Sơn phái. Vốn cứ tưởng chỉ là chuyến đi khám phá lại vô tình trở thành mục tiêu săn đuổi của võ lâm, còn trở thành phu quân của người ta.
Người Vợ Tào Khang
Người Vợ Tào Khang
Tác giả:
Người ta thường đồn thổi, đụng ai thì đụng, gặp ai thì gặp, chớ đừng có gặp với đụng trúng quan Tey. Bởi cái thằng đó nó tàn ác với mát dây lung lắm, chẳng xem ai ra nghĩa địa gì đâu. Sẽ thế nào khi một người ngang tàng rơi vào tình cảnh trái ngang, gặp gỡ cô gái hết sức hiền diệu, tốt bụng. Liệu nàng có thể cảm hoá được con người này chăng? Đây là bộ truyện các nhân vật sẽ có liên quan đến 'Nàng Rể Quý', các bạn có thể đọc theo trình tự bộ kia trước nghen. -- Út: “Út thương chị, nên chị đừng bỏ Út một mình nghen”. An: “Em nói thương, mà thương thế nào đâu?” Út: “Thì…thì là thương đó”. *Chụt* An: “Bé bự cũng thương bé út. Đợi mốt bự kiếm đủ tiền, bự xây cho út cái nhà thiệt to, rồi thuê thiệt nhiều gia nhân trong nhà, cho út cả đời sung sướng luôn, chịu hông”. Út: “Thôi, nhà to mệt lung lắm, cứ nhỏ nhỏ thế này có chị có em là đủ rồi”. -- Út: “Em tên Lê Diệu Út, chị nhớ kỹ tên em nghen”. -- An: "Cậu bảo mày lại đây". Út: "Dạ cậu…nhưng để làm chi cậu…”. An: "Không lẽ mày định để tao phục vụ ngược lại mày hả?". — An: "Nó là con hầu của tao, mấy đứa mày dám động vào nó, tao giết chết!". — An: "Đừng gọi cậu, gọi mình đi". An: "Em là của tôi, cả đời này cũng thuộc về tôi. Hiểu chưa".
Chiếm Lấy Ánh Trăng
Chiếm Lấy Ánh Trăng
Tác giả:
Từ một nô lệ ẩn nhẫn trở thành cẩu hoàng đế cố chấp. Năm 15 tuổi, Nguyên Tử Triều người đầy vết thương khuất nhục quỳ dưới mưa lớn, trước mặt là gian phòng ấm áp, nơi phu tử đang giảng bài cho con cháu thế gia những đạo lý mà hắn không hiểu. "Sáng ngộ đạo, tối chết cũng cam lòng." Sau này xoay người đắc thế, nô lệ ti tiện ngày ấy đã bước lên đỉnh cao quyền lực, tra tấn từng người đã từng sỉ nhục hắn. Đế vương trẻ tuổi nửa quỳ dưới đất buộc chiếc chuông vàng vào chân nàng, Vân Tích run run, nhắc lại chuyện cũ hòng tìm đường tự cứu mình: "Ta chưa từng tổn thương ngươi." Ước nguyện 10 năm cuối cùng cũng thành hiện thực, Nguyên Tử Triều ghé vào tai nàng nói: "Năm ấy nàng dạy ta sáng ngộ đạo, tốt chết cũng cam lòng, ta vẫn luôn ghi nhớ trong lòng." "Nhưng trước khi chết, ta muốn có được nàng." Nàng là đạo của hắn, hắn nguyện ý tối chết vì nàng.
Chạy Đâu Cho Trời Khỏi Nắng
Chạy Đâu Cho Trời Khỏi Nắng
Tác giả:
"Cô hai Khuê hôn môi cô hai Nhã giữa đường. Thánh thần thiên địa ơi, tin động trời!" .... "Em nói cổ là Huỳnh Phương Nhã con gái ông Hội đồng Huỳnh làng Bạc Liêu?" Hoàng An Khuê đổ ướt sũng mồ hôi lạnh nhìn cái người con gái mình vừa hôn. Sợ tới nỗi nhảy xuống sông lần nữa, trời ơi là vai nữ chính trong quyển truyện cô đang đọc. Hoàng An Khuê chỉ là phận vai phụ mà còn ganh tỵ xô Phương Nhã té sông mém chết, vì quá tức giận nên ba ngày sau Phương Nhã vờ hẹn nhân vật phụ này ra gặp, còn lụi cho vài dao chết tức tưởi. Chưa hết, nữ chính còn chôn nữ phụ xuống cây mít bón phân. Má ơi, đây là cái tình tiết chó má gì, cô muốn trở về không muốn làm phân bón mít!
Nàng Rể Quý
Nàng Rể Quý
Tác giả:
Dương Hoài Phương một lần đi sinh nhật bởi uống quá nhiều rượu, vô tình gặp tai nạn trên cao tốc không qua khỏi. Khi tỉnh lại phát hiện cơ thể đều không sao, mà chuyện làm cô chấn động hơn là bản thân đang ở một không gian hoàn toàn xa lạ, nói đúng hơn là đang trong thân xác người giống mình như đúc những năm 1940. Hoài Phương nửa tỉnh nửa mê không rõ vì sao sống lại. Đáng nói hơn lại sống trong cái người cải trang thành con trai. Một lần tình cờ Hoài Phương gặp gỡ cô gái tên Nguyễn Tường Vi xinh đẹp và ăn cái tát nảy lửa vào má! Hoài Phương: Sao cô đánh tui? Nguyễn Tường Vi: Dê xồm!
Hoàng Hậu, Mạng Của Nàng Là Của Ta
Hoàng Hậu, Mạng Của Nàng Là Của Ta
Tác giả:
Một người là Hoàng Hậu đã bị phế truất và bị dồn ép vào con đường bi thảm chẳng còn tha thiết được sống. Người còn lại là Thần Y sống một nơi cách rất xa kinh thành phồn hoa rộng lớn, hoàn toàn cách biệt với mọi thứ bên ngoài. Một người thông minh cơ trí, bậc mẫu nghi thiên hạ, nhưng trớ trêu lâm vào vũng lầy chôn thân vĩnh viễn nơi hoàng cung sa hoa lộng lẫy. Một người là Thần Y với tính cách quái gở thất thường, tài năng chữa trị vượt bậc được xưng tụng là Hoa Đà Tái Thế. Cuộc sống quanh quẩn trong tiền trang của riêng mình trước nay chữa từng chữa trị miễn phí cho bất kỳ ai, quy tắc cứu người của nàng chính là đổi lấy cái giá trị tương xứng với vết thương trên người đối phương. "Ngươi vì sao cứu ta, hãy để ta chết đi". "Mộ Dung Cơ Uyển, từ nay về sau mạng của ngươi là của ta. Trừ phi ta chết nếu không ngươi đừng hòng thoát khỏi tay ta". --- "Ngươi biết ta, vậy ngươi không sợ chết?". "Trên đời này không ai giết được ta, kể cả diêm la cũng vậy". "Thật ngạo mạn..." --- "Ngươi lại cứu ta, vì cớ gì?". "Mộ Dung Cơ Uyển, ta yêu nàng vì vậy nàng không thể chết. Tuyệt đối không được phép chết". "Ngươi yêu ta, ngươi điên rồi sao? Nữ nhân cùng nữ nhân lại nói lời yêu, càn rỡ, cuồng vọng như ngươi lần đầu tiên ta gặp được". --- "Ta mệt mỏi, ngươi đừng cứu ta nữa. Trên đời này vốn không còn gì để ta lưu luyến ở lại". "Nàng cần lý do sống ta cho nàng. Mộ Dung Cơ Uyển nàng nhìn ta, yêu ta đi". --- "Tại sao ngươi là thần y lại không cứu hắn, hắn sắp chết". "Nàng muốn ta cứu hắn? Được, ta cứu".
Mạt Thế: Nhóm Lão Đại Đều Là Người Yêu Cũ Của Cô
Mạt Thế: Nhóm Lão Đại Đều Là Người Yêu Cũ Của Cô
“Cho dù đêm tối có dài bao lâu thì ban ngày cũng sẽ đến.” - Shakespeare Thẩm Nịnh vốn tưởng rằng toàn bộ cuộc đời đại học của cô đều sẽ tìm rắc rối để lấy được sự yêu thích của Kỷ Nhiên, cho đến khi virut zombie bùng phát khiến cô nhận ra rằng cuộc sống nhàn nhã và thoải mái đã không còn. Trong một đêm tất cả thông tin đều bị gián đoạn, khắp nơi đều là những người bị lây nhiễm, vô cùng tuyệt vọng, nhân tính của con người cũng đã hoàn toàn biến mất, sự đe dọa của cái chết, sự hủy diệt của loài người đã hoàn toàn biến thế giới trở thành địa ngục. Trưởng thành, chiến đấu lại trưởng thành, lại chiến đấu, là cách sống sót duy nhất của cô trong thế giới mạt thế. *** Nữ chính: Thẩm Nịnh Nhóm nam chính: Tần Vũ, Mục Bạch, Kỷ Nhiên, Kỷ Sâm, Kỷ Khôn
Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên
Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên
Sau ngày đại hôn bị phu quân một kiếm xuyên tim, ta đổi sang kịch bản tu luyện thành thần. Ta theo đuổi Tạ Như Tịch rất nhiều năm, theo đuổi đến mức vỡ đầu chảy máu, máu lại kết thành vảy, ta cũng chưa từng nhụt chí. Ta từng thở hổn hển hỏi hắn rằng, Tạ Như Tịch, làm sao mới có thể khiến trái tim ngươi rung động? Hắn siết chặt kiếm, lặng im không nói. Mãi đến khi một thiếu nữ áo vàng xuất hiện, giống như một bông hoa nghênh xuân nở vào giữa trời đông giá rét. Hắn cười vì một cái liếc mắt của nàng ta, vì chiếc khăn tay nàng ta tỉ mỉ thêu thùa, cũng vì nàng ta mà tức giận khó nhịn. Ngày ta và Tạ Như Tịch đại hôn, hắn vì nàng mà nhập ma. Sau đó hắn chém chết 3000 người của Phù Lăng Tông. Một kiếm cuối cùng xuyên thấu tim ta, ta mới giật mình hiểu ra, thì ra không phải Kiếm Tiên đệ nhất tu tiên giới không biết động tình.
Trường Cát
Trường Cát
Tác giả:
Gia cảnh của Thẩm Trường Cát không tốt, không có cha, còn là một người què quặt. Cô khúm núm, không gây chuyện, không sinh sự, cố gắng hết sức làm một người vô danh ở trường học.
Cạy Góc Tường
Cạy Góc Tường
Tác giả:
Tiền Ngân Tử theo Ngụy Tiêu hai năm, mặc dù biết trong lòng Ngụy Tiêu có một bạch nguyệt quang yêu mà không có được, nhưng cô vẫn cam tâm tình nguyện làm thế thân, mặc cho Ngụy Tiêu tùy ý nhục nhã, cô vẫn ngoan ngoãn phục tùng và chẳng cãi lời anh dù chỉ một câu.

BXH TUẦN