Cung Đấu

Danh Sách Truyện

Nữ Quân Sủng Trong  Lòng Bàn Tay
Nữ Quân Sủng Trong Lòng Bàn Tay
【Nữ bạo quân bá đạo công x Tiểu trà xanh vì sinh tồn thụ】 Kỳ Trường Nhạc trở thành một tú nữ, tiến cung dự tuyển. Nhưng có lời đồn rằng Nữ Quân là người bạo ngược, tính tình thất thường, vui buồn khó đoán, là một bạo quân thật sự. Để sinh tồn, Kỳ Trường Nhạc buộc phải nghĩ mọi cách để giữ mạng bằng mưu kế. Trong đại điện, khi tất cả mọi người đều sợ hãi run rẩy, đáp lời Nữ Quân mà không dám ngẩng đầu, riêng Kỳ Trường Nhạc lại ngước mắt mỉm cười, ánh mắt đầy tình ý. Trong ánh nhìn của nàng về phía Nữ Quân như có gió xuân tháng ba, dịu dàng muôn phần. “Thần nữ mong muốn duy nhất là được ở bên cạnh Bệ hạ, mỗi năm... đều như hôm nay.” Đôi mắt hoa đào long lanh tình cảm, nụ cười nơi khóe môi quyến rũ lòng người. Nàng dùng sự dịu dàng đan thành một chiếc lưới, chỉ để trói chặt trái tim của Nữ Quân. Từ đó, cục diện trong hậu cung thay đổi hoàn toàn. Dù mọi người không thể tin, nhưng cũng không thể không thừa nhận, Kỳ Trường Nhạc vừa mới tiến cung đã trở thành sủng phi trong lòng bàn tay của bạo quân. — Rất lâu sau, Kỳ Trường Nhạc cuối cùng cũng có đủ tự tin để đưa ra yêu cầu với Nữ Quân. Nàng nói hy vọng Bệ hạ thành toàn, cho nàng xuất cung dưỡng già, sống đời an nhàn phú quý. Nhưng ngay giây tiếp theo, người kia nắm chặt cằm nàng, thì thầm bên tai: “Trường Nhạc, là điều gì khiến nàng nghĩ rằng, nàng có thể thoát khỏi ta?”
Mỹ Nhân Cùng Đứng Nơi Gác Ngọc
Mỹ Nhân Cùng Đứng Nơi Gác Ngọc
Tác giả:
Trước ngày tuyển tú, đích tỷ cài hoa bên tóc ta, nàng ta nói ta còn đẹp hơn cả hoa. Nhưng khi diện thánh, nàng ta lại lệ tràn khóe mắt, quỳ xuống thưa rằng: “Tiểu muội tuổi còn nhỏ dại, chẳng phải cố ý bẻ trộm ngọc hoè trân quý, khẩn xin bệ hạ khai ân tha tội.” Đó chính là loài hoa định tình giữa bệ hạ và hoàng hậu. Ta bị phán tử hình ngay tại chỗ. Đích tỷ nhờ danh nghĩa “vì nghĩa diệt thân” mà mang tiếng thơm, được tiến cung làm phi. Một lần nữa mở mắt, ta trở lại ngày tuyển tú hôm ấy. Đích tỷ đang cầm nhành hoè, nét cười dịu dàng thanh tao. “A Huỳnh, nhành hoa này thật hợp với y phục của muội.”
Tuế Tuế Vô Ngu
Tuế Tuế Vô Ngu
Tác giả:
Ta thuở ấu thời từng nhặt được Thái tử, cùng hắn ăn xin suốt ba năm. Về sau, Thái tử được người tìm về, ta lại được Hoàng đế nhận làm nghĩa nữ. Khắp chốn đều cho rằng ta sẽ được gả cho Thái tử. Nhưng Thái tử lại đính hôn với trưởng nữ phủ Quốc công. Vào ngày sinh thần, hắn trước mặt mọi người cười nói rằng: “Thiên hoàng quý tộc, há có thể kết duyên cùng kẻ ăn mày?” Ta nâng chén, chân thành chúc hắn: “Tuế tuế vô ngu.” Hắn không biết, ta đã tiếp nhận thánh chỉ hòa thân. Từ đó về sau, mỗi năm đều chẳng còn A Ngu.
Các Vị Nương Nương, Gặp Ta Không Cần Phải Run Sợ
Các Vị Nương Nương, Gặp Ta Không Cần Phải Run Sợ
Kiếp trước, ta là một quan lại tàn nhẫn, chuyên trị kẻ phạm pháp bằng hình phạt khắc nghiệt. Sau khi chết, Địa Phủ phán tội ta sát sinh quá nhiều, nên trừng phạt kiếp sau làm phụ nữ. Ta chẳng mấy để tâm, lúc qua cầu Nại Hà, ta đá bay nồi canh của Mạnh Bà, chẳng thèm uống một giọt. Nhìn vào gương, thấy dung nhan đẹp nghiêng nước nghiêng thành, ta cười nhạt, đây mà gọi là trừng phạt sao? Sau đó, ta tiến cung. Hoàng thượng: "Mỹ nhân, làm sủng phi không tốt hơn sao? Nàng đâu phải là chưởng hình cô cô ở Thận Hình Ti!"
Đánh Cờ
Đánh Cờ
So với phò mã, dường như công chúa lại thân thiết hơn với thị nữ bên cạnh mình. Triệu Ân Vân có một bí mật mà nàng không thể tiết lộ cho bất kỳ ai. Vì bí mật này, nàng buộc phải bước lên con đường không lối về, đi đến việc giết cha và xưng đế. Tuy nhiên, ngay sau khi xưng đế, thị nữ từng luôn ở bên nàng lại bắt cóc Triệu Ân Vân và giam cầm nàng, cùng nàng ngày ngày hoan ái. Khi bị bắt đi trên xe ngựa, Ngàn Phi Chúc vùi mặt vào cổ Triệu Ân Vân. Nàng nói: "Bệ hạ, ta nhớ ngài. Ta luôn thầm thương trộm nhớ ngài, xin hãy cùng thần thiếp thành thân, thần thiếp sẽ dâng giang sơn này cho ngài." Triệu Ân Vân đồng ý. Ngàn Phi Chúc đầy tình cảm chuẩn bị cho đại điển thành thân, tin rằng mọi chuyện tốt đẹp sắp đến nên thả lỏng cảnh giác. Nhưng sau đó, Triệu Ân Vân đã trốn thoát. Nàng có kế hoạch riêng của mình và sẽ không bao giờ thỏa hiệp vì bất kỳ lý do gì. Nếu không, nàng đã không quyết tâm bước vào con đường xưng đế mà thế nhân khinh thường. Triệu Ân Vân biết rõ rằng, Ngàn Phi Chúc tuyệt đối sẽ không cam tâm chấp nhận điều này. --- Thông tin thêm: - Đây là câu chuyện tình yêu quyền mưu trong bối cảnh cổ đại. - Nhân vật chính là Triệu Ân Vân và Ngàn Phi Chúc, mỗi người đều có mưu lược và tham vọng riêng. - Tác phẩm thuộc thể loại quyền mưu với phong cách "Con nít chơi đồ hàng".
Hoàng Hậu, Mạng Của Nàng Là Của Ta
Hoàng Hậu, Mạng Của Nàng Là Của Ta
Tác giả:
Một người là Hoàng Hậu đã bị phế truất và bị dồn ép vào con đường bi thảm chẳng còn tha thiết được sống. Người còn lại là Thần Y sống một nơi cách rất xa kinh thành phồn hoa rộng lớn, hoàn toàn cách biệt với mọi thứ bên ngoài. Một người thông minh cơ trí, bậc mẫu nghi thiên hạ, nhưng trớ trêu lâm vào vũng lầy chôn thân vĩnh viễn nơi hoàng cung sa hoa lộng lẫy. Một người là Thần Y với tính cách quái gở thất thường, tài năng chữa trị vượt bậc được xưng tụng là Hoa Đà Tái Thế. Cuộc sống quanh quẩn trong tiền trang của riêng mình trước nay chữa từng chữa trị miễn phí cho bất kỳ ai, quy tắc cứu người của nàng chính là đổi lấy cái giá trị tương xứng với vết thương trên người đối phương. "Ngươi vì sao cứu ta, hãy để ta chết đi". "Mộ Dung Cơ Uyển, từ nay về sau mạng của ngươi là của ta. Trừ phi ta chết nếu không ngươi đừng hòng thoát khỏi tay ta". --- "Ngươi biết ta, vậy ngươi không sợ chết?". "Trên đời này không ai giết được ta, kể cả diêm la cũng vậy". "Thật ngạo mạn..." --- "Ngươi lại cứu ta, vì cớ gì?". "Mộ Dung Cơ Uyển, ta yêu nàng vì vậy nàng không thể chết. Tuyệt đối không được phép chết". "Ngươi yêu ta, ngươi điên rồi sao? Nữ nhân cùng nữ nhân lại nói lời yêu, càn rỡ, cuồng vọng như ngươi lần đầu tiên ta gặp được". --- "Ta mệt mỏi, ngươi đừng cứu ta nữa. Trên đời này vốn không còn gì để ta lưu luyến ở lại". "Nàng cần lý do sống ta cho nàng. Mộ Dung Cơ Uyển nàng nhìn ta, yêu ta đi". --- "Tại sao ngươi là thần y lại không cứu hắn, hắn sắp chết". "Nàng muốn ta cứu hắn? Được, ta cứu".
Xuyên Không Không Hề Tầm Thường
Xuyên Không Không Hề Tầm Thường
Tác giả:
Cứ ngỡ bị đồng nghiệp và bạn trai "cắm sừng" đã là quá đủ, tôi còn bị chính anh trai mình - một con nghiện cờ bạc - sát hại. Không kịp hối tiếc cho cái chết đầy oan ức, tôi nhận ra mình đã xuyên không vào một cuốn tiểu thuyết lãng mạn giả tưởng mà tôi vừa đọc hôm qua. Cụ thể hơn, tôi trở thành nhân vật phản diện - ả vợ xấu xa bị chính chồng mình giết chết. Thật đúng là mô-típ cũ rích! 'Xuyên không thành nhân vật phản diện trong tiểu thuyết lãng mạn giả tưởng à! Cảm giác thế này sao?' Tôi từng nghĩ như vậy cũng đáng cho cái chết oan uổng của mình. Cho đến khi tôi nhận ra dù có làm gì đi nữa, tôi cũng không thể thay đổi được dòng chảy của câu chuyện gốc. Đối với nữ chính Lizé, đây là một chuỗi câu chuyện tình yêu ngọt ngào, còn với tôi - Edith, ả vợ xấu xa mà tôi nhập vào - thì đây chẳng khác gì địa ngục trần gian. Dù sao thì, tôi vẫn là nhân vật chính trong cuộc đời của mình. Nếu đã định sẵn phải chết theo nguyên tác, ít nhất tôi cũng phải được hôn người chồng siêu đẹp trai của mình đã chứ! Trong câu chuyện gốc, Edith bị chồng mình khinh rẻ, nhưng ai quan tâm, đằng nào tôi cũng chết thôi. Thế nhưng... "Giả vờ ngây thơ trong sáng được một lúc rồi cũng lộ mặt thôi. Tốt lắm." "Vâng…?" "Hãy chiều tôi như cách mà loài rắn Riegelhoff quyến rũ con mồi. Biết đâu đấy, tôi sẽ thấy hứng thú với thân xác của em." ...tại sao bây giờ câu chuyện gốc lại bắt đầu thay đổi?
Nữ Đế Tà Hậu
Nữ Đế Tà Hậu
Tác giả:
Tô Tiểu Tiểu: Xinh xắn thanh cao là giả, lười biếng vô biên là thật; phúc hắc âm hiểm chính là nội hàm. Miệng lưỡi độc địa là sở trường, bàng môn tà đạo là tín ngưỡng, còn hiền lành lương thiện ư? Ngươi chết chắc rồi! Vì bạn gái hiện tại và bạn gái cũ cùng nhau cắm sừng Tô Tiểu Tiểu nên người trước nay chưa từng để bản thân phải chịu thiệt thòi như cô đang định đòi lại công bằng cho mình, thì kết quả lại đột nhiên xuyên không! Còn xuyên thành một mỹ nhân có cấp bậc thấp nhất trong cung nữa chứ! Ngày đầu tiên, cô đã giết người. Ngày thứ hai, cô phải gọi cái tên Minh Dạ Vương là phu quân. Ngày thứ ba, cô đã đánh mỹ nhân, làm hoàng hậu tức đến hôn mê bất tỉnh, thậm chí đến thái hậu cũng bị cô giẫm đạp. Chưa tới một tuần, cô đã trở thành một mỹ nhân lòng dạ độc ác khiến ai ai trong hậu cung cũng phải e sợ. Chưa đến một tháng, từ vị trí là mỹ nhân thấp kém nhất trở thành một sủng phi khiến cả hậu cung phải ganh tị. Ba nước hùng mạnh nhất, Lăng, Nguyệt, Phong giờ đây đều như dòng nước ngầm chảy xiết. Liệu ai sẽ là bá chủ? ------- Tô Tiểu Tiểu: Xinh xắn thanh cao là giả, lười biếng vô biên là thật; phúc hắc âm hiểm chính là nội hàm. Miệng lưỡi độc địa là sở trường, bàng môn tà đạo là tín ngưỡng, còn hiền lành lương thiện ư? Ngươi chết chắc rồi! Kiếp trước ấy, nghe đâu là lính đặc nhiệm nha! Có người nói là sau này còn mở võ đường. Lại có người đồn còn là đại tiểu thư của một băng đảng xã hội đen nào đấy nữa! Nói tóm lại, ai mà đã biết cô ấy rồi thì đều hiểu rõ một đạo lí : “Chọc ai thì chọc, đừng chọc vào Tô Tiểu Tiểu.” Tô Hiểu: Có khúc nhạc nào cho mỹ nhân? Cớ sao hồng nhan hay bạc phận? Liệu rằng nàng là em gái của phú hộ giàu có nhất? Là người tình của vị Vương gia bí ẩn kia? Hay là... Nàng lớn lên với vòng ngực to tròn, vẻ đẹp ngọt ngào thuần khiết, nhưng não lại phẳng, khờ khạo ngốc nghếch. Tô mỹ nhân vừa nhắm mắt xuôi tay lại mở mắt, chớp mắt đã trở nên giảo hoạt quả quyết, khiến người khác phải chết lặng. -------- Nguyên văn: Một người là nữ chính xuyên không, một người là nữ chính từ nhỏ đã giả nam làm hoàng đế, văn chuyên nhất, cường cường + hỗ công. Không thích xin đừng lọt hố. Nội dung chính: Xuyên không, cung đấu. Nhân vật chính: Hách Liên Hàn, Tô Hiểu Nhân vật phụ: Quần chúng nhân dân ba nước Lăng, Nguyệt, Phong. Ngoài ra còn có tác giả Quân Ngôn Hoan, Gl, phần đệm. -------- Năm 195 sau công nguyên. Hoàng đế Bắc quốc ngu xuẩn, khiến dân chúng kêu khóc lầm than, thiên hạ đại loạn, các phiên vương liên tục làm phản. Trong đó, đứng đầu là ba thế lực mạnh nhất của ba phiên vương: Lăng, Nguyệt, Phong. Năm 198 sau công nguyên. Sau ba năm chiến tranh loạn lạc, Lăng vương dẫn quân tấn công kinh đô Vương Thành, bắt Bắc đế cùng hoàng hậu và các phi tần của hắn tự thiêu trên điện Lăng Tiêu. Lăng vương xưng đế tại đây, đặt tên nước là Lăng, đổi niên hiệu là Khai Nguyên. Chấm dứt triều đại cai trị của Bắc đế. Kể từ đó, Nguyệt vương lẫn Phong vương đều không cam lòng tụt lại phía sau, nên cũng không ngừng bành trướng thế lực. Năm 199, Nguyệt vương và Phong vương dựa vào các thế lực có được mà lập ra Nguyệt quốc và Phong quốc. Trải qua nhiều năm đấu đá phân tranh, thế lực của ba nước đều bị hao tổn nặng nề nên chiến tranh đành tạm lắng xuống. Cả ba thế lực với sức mạnh ngang nhau đã tạo nên thế chân vạc. Nhìn từ bên ngoài, ba nước này có vẻ kết tình hòa hữu nhưng thực tế, bên trong lại như dòng nước ngầm chảy xiết. Đến năm 215, Lăng Cao Đế băng hà, để lại di chiếu cho Tam hoàng tử là Hách Liên Hàn lên thừa kế ngai vị. Tân hoàng đế của Lăng quốc đổi niên hiệu thành Triều Dương. Năm ấy ngài chỉ mới mười lăm tuổi. Do mẫu thân mất sớm, tuổi lại còn nhỏ, nên Thái hậu Cẩn Đức đứng sau nắm quyền hành, buông rèm nhiếp chính. Triều Dương năm thứ 5, Hách Liên Hàn cũng đã hai mươi tuổi, Thái hậu mới dần dần trả lại quyền lực chính trị cho ngài. Nhưng thế lực triều đình vẫn do bà nắm giữ. Năm 217, Phong Thái Tổ băng hà trong lúc ngủ, chưa kịp để lại di chiếu, phe phái của các thái tử đưa thái tử Hạ Hầu Hoài Nhân đăng cơ trở thành tân hoàng đế của Phong quốc, lấy niên hiệu là n Tứ. Tân đế ngu si, hoang dâm vô độ, lại còn thích nhất khói lửa chiến tranh. n Tứ năm thứ 2, y mặc kệ lời ngăn cản của các hạ thần mà phong hoa khôi chốn hồng lâu tên Y Nguyệt lên làm Hoàng Hậu. Chẳng ai ngờ Phong quốc từ đây lại chấn hưng, thế lực quốc gia tăng mạnh, Yêu Nguyệt trở thành người được thần dân Phong quốc yêu mến, quý trọng. Năm 219, Nguyệt Văn Tông – Thác Bạt Lâm đại thọ năm mươi tuổi, đổi niên hiệu là Thánh Nguyệt. Ngài là Hoàng đế duy nhất trong trận phân tranh năm đó còn sống đến nay. Hậu cung chỉ có một thê tử, cũng chỉ có con gái mà con có con trai nối dõi. Đại công chúa Thác Bạt Nguyệt Cơ yêu kiều quyến rũ nhưng tâm cơ khó đoán. Nhị công chúa Thác Bạt Nguyệt Ảnh được biết đến là khuê các thì lại lạnh lùng mờ nhạt. Còn Tam công chúa Thác Bạt Nguyệt Sóc, mệnh danh là nhan sắc chim sa cá lặn nhưng lòng dạ hèn hạ, mang tham vọng lớn. Có người đồn rằng, Nguyệt Văn Tông đã từng nói: “ Trong ba đứa con gái, ai có thể chiếm được một trong hai nước Lăng hoặc Phong, người đó có thể kế thừa ngôi vị hoàng đế.” Nhưng những lời này cũng chỉ là lời đồn mà thôi. Giữa thời thế loạn lạc, cuối cùng ai sẽ trở thành bá chủ đây?
Thâm Cung Bí Sử Hậu Truyện
Thâm Cung Bí Sử Hậu Truyện
Tác giả:
Thâm cung bí sử, phu thân người chiếm hữu thân xác hoàng nhi, nhưng tâm con lại không tự chủ được theo người. Nguyện một đôi một đời trọn kiếp yêu nhau
Đế Phi Lâm Thiên
Đế Phi Lâm Thiên
Tác giả:
Làm người mềm yếu trong mắt thế nhân, nàng kỳ thật cảm thấy rất oan uổng. Rõ ràng nàng rất mạnh, còn mạnh đến mức nghịch thiên được chứ. Thế nhân đều biết, Ngũ tiểu thư phế sài của phủ Thừa tướng có bốn ca ca cường đại sủng nàng lên trời, bỗng nhiên có một hôm các ca ca đều mất tích. Người liên can đã sớm hâm mộ ghen tị hận thù với nàng cảm thấy cơ hội bỏ đá xuống giếng tới, mỗi người lần lượt ra tay, kết quả bị ngược quỷ khóc sói gào. Ngũ tiểu thư nhu nhược cười cười, ai nha, đùi không có, ta chính mình làm đùi là được. Lúc này thế nhân mới biết, nũng nịu tiểu bạch hoa cắt ra đều là hắc, căn bản chính là hoa ăn thịt người, không thể trêu vào không thể trêu vào. . Ngũ tiểu thư quyền đánh Nam Sơn mãnh hổ, chân đá Bắc Hải giao long, cường đến nổ mạnh, kết quả không cẩn thận cứu lầm nam mỹ nhân một quả. Ài, cứu lầm, bỏ qua! Mỹ nam ai oán, lấy thân báo đáp sao cô nương có thể không cần? Mặc kệ, ta liền phải lấy thân báo đáp. Ps: đọc các chương trước không vip tại truyenhdt.
Hoàng Hậu Mang Cầu Chạy
Hoàng Hậu Mang Cầu Chạy
Tác giả:
Hứa Tiểu Manh là một chân chạy vặt vô cùng bình thường, bình thường đến mức không thể bình thường hơn trong một đoàn phim, ngày qua ngày bị hết người này đến người khác làm khó. Có giống một nha hoàn thấp hèn tầm thường không cơ chứ… Thế nhưng không hiểu tại sao, qua một đêm ngủ dậy lại biến thành nữ chính một cách thần kỳ rồi?
Tra Long
Tra Long
Tác giả:
Nhóm edit: Một Ngày Làm Cổ Thần Tiêu Thừa Càn mang về một nữ tử, cho dù làm trái ý thiên hạ cũng muốn lập nàng ta làm hậu. Nữ tử kia giành lấy phượng ấn trong tay ta, cười khiêu khích nói: "Tỷ tỷ tới sớm không bằng tới đúng lúc, Hoàng Thượng và ta đã bái sơn hà nhật nguyệt, hậu vị này chỉ có ta mới có thể ngồi." Nàng không biết Tiêu Thừa Càn trúng kỳ độc, mỗi ngày đều sẽ quên đi một chuyện đã từng trải qua với người mình yêu nhất. Quả nhiên, một tháng sau, Tiêu Thừa Càn loạng choạng xuất hiện ở cửa lãnh cung. Hắn mất đi sự quyền uy vốn có, phờ phạc mà điên cuồng, "Man Man, sao nàng không gả cho ta? Nữ nhân xa lạ đoạt phượng vị của nàng, ta đã xử tử rồi!" Ta tách từng ngón tay đang nắm chặt của hắn ra, "Quá muộn rồi..."

BXH TUẦN