Hội Đường (4 Truyện)

Danh Sách Truyện

Cảnh Xuân Tươi Đẹp Trong Lòng Anh
Cảnh Xuân Tươi Đẹp Trong Lòng Anh
Tác giả:
Giải thưởng quốc tế vừa công bố tên nhà khoa học đoạt giải, các trang báo lớn lập tức đều đưa tin, Weibo cũng náo nhiệt hẳn lên. Chu Đình Quân, một giáo sư và cũng là nhà khoa học cực kì trẻ tuổi đã mang vinh quang về cho đất nước. Sau đó chính là một đống comment của các sinh viên trường Đại học B... # A a a nam thần của tuii, đẹp trai quá đi trời ơiiiiiiiiiii# # Hehe, học kì này vừa đoạt được suất đăng kí lớp học của thầy đó nha ha ha ha ha # # Thầy ấy siêu chuyên nghiệp, thường xuyên làm việc đến rạng sáng # ...... Tiểu hoa đỉnh cấp lưu lượng giới giải trí Giang Phán cũng chia sẻ bài viết với lời nhắn: Giáo sư Chu ngày thường phải chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn một chút nha, đừng để thân thể mệt mỏi quá mức. Tài khoản Weibo được cho là người hâm mộ đáng tin cậy của Giang Phán trả lời: Được. Fan hâm mộ nháo nhào một lúc, chưa đầy mười phút sau, lượt chia sẻ và bình luận đã vượt hơn mười ngàn. Những fan hâm mộ tới chậm nhìn những người tới trước đầy hâm mộ không thôi, vừa kéo lên xem đã hết hồn hỏi: Vị đại ca lầu một này, anh ở đâu xuống vậy? Còn "được" nữa chứ? * Ngày hôm sau, tại buổi họp báo ra mắt phim mới. Một phóng viên đặt câu hỏi: "Phán Phán, cô và giáo sư Chu ở đại học B có quen biết sao?" Giang Phán đang eo đau chân mỏi nghe vậy, mỉm cười đáp: "Đương nhiên không quen biết gì rồi." Tối hôm đó về nhà, cằm Giang Phán bị người ta nhẹ nhàng nắm lấy, đôi mắt trong trẻo ngập nước đầy vô tội nhìn đối phương. Chu Đình Quân hôn trừng phạt cô một lúc lâu, cắn môi cô sau đó môi cọ nhẹ phả khí qua bên tai cô, giọng nói vừa trầm thấp vừa từ tính mê người: "Bà Chu không biết anh sao, hửm?" Chân Giang Phán có chút nhũn ra, mềm như bông gọi: "Chu ca ca......" Giọng Chu Đình Quân trầm ngâm: "Em gọi anh là gì?" Giang Phán: "Cẩu tử?" Nhìn thấy ánh mắt của người đàn ông ngày càng tối lại, Giang Phán vội vàng sửa miệng: "Bảo bối, hình như em mang thai rồi......" Chu Đình Quân híp mắt nhìn cô, môi mỏng nhẹ nhàng thở ra hai chữ: "Hình như?" Giang Phán nghiêm túc: "Đó là sự thật." "......" * hơi bướng bỉnh X ngụy cấm dục * trong truyện không có sử dụng bất kì hình mẫu gì, toàn bộ đều là tưởng tượng và hư cấu. Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Giang Phán, Chu Đình Quân ┃ vai phụ: Lâm huyên ┃ cái khác: Một câu tóm tắt: Làm anh xao động khó bình tĩnh được ——
Ánh Trăng Soi Sáng Lòng Anh
Ánh Trăng Soi Sáng Lòng Anh
Tác giả:
Hồi còn đi học, Minh Nguyệt là người tự ti trầm lặng, thành tích bình thường, cô rất ghét kiểu người nổi loạn ngông cuồng như Trần Chiêu. Cậu học hành chẳng ra sao, lại còn hay gây chuyện, tính tình tùy tiện cao ngạo, là tâm điểm chú ý của đám đông, còn thích quấy rầy cô. Ngày ấy, Trần Chiêu đứng trước mặt Minh Nguyệt, đỡ một viên đạn cho cô, sau đó, Trần Chiêu không lẽo đẽo bám theo cô nữa. Sau khi Minh Nguyệt nhận được thư thông báo trúng tuyển của Thanh Đại, cô chuẩn bị rời khỏi Vân Thành. * Di vật của Trần Chiêu chỉ có một bức thư chưa kịp gửi. Đây là lần đầu tiên cô thấy chữ viết ngay ngắn của cậu. “Đáng lẽ tôi không nên ngăn cậu tiếp xúc với người tốt hơn tôi, nhưng nếu không có cậu thì tôi sẽ chết mất, nếu chết thì sẽ rơi xuống 18 tầng địa ngục, địa ngục lại không có cậu.” “Chúc cậu thi đỗ ngôi trường mà mình mong ước, tạm biệt, ánh trăng nhỏ của tôi.” — Ngày 6 tháng 6, 1 ngày trước khi thi đại học. 【Đoạn kịch nhỏ sau này】 Trong bệnh viện, người phụ nữ cầm dao bắt con tin, đội cảnh sát nhanh chóng đi tới. Lúc ấy, vị bác sĩ nọ đá vào tay cô ta, cướp con dao trong tay ả, vật cô ta ngã sõng soài dưới đất. Cô ta đau tới mức không đứng dậy được. Mấy anh cảnh sát nhìn người phụ nữ nằm dưới sàn rồi lại nhìn đội trưởng của mình vốn dĩ lạnh lùng xa cách, sống như hoà thượng không dính bụi trần lại ôm cô bác sĩ kia. Anh cúi đầu ôm người con gái vẫn còn sợ hãi vào lòng, khẽ dỗ cô: “Ánh trăng nhỏ của anh vẫn lợi hại quá.” Mắt Minh Nguyệt đỏ bừng, cô cắn cổ anh, nức nở đáp: “Trần Chiêu, anh là đồ tồi, anh thử nói không quen tôi xem, tôi sẽ cắn chết anh.” Trần Chiêu ôm cô chặt hơn, mặc kệ cô cắn mình đến mức chảy máu cũng không chịu buông ra. Từ thời niên thiếu đến khi trưởng thành, Minh Nguyệt biết Trần Chiêu là người tốt nhất thế gian, không ai sánh bằng.
Trở Thành Bé Cưng Của Phản Diện Cố Chấp
Trở Thành Bé Cưng Của Phản Diện Cố Chấp
Tác giả:
Editor: Khang Vy Beta: Hân Số chương: 62c + 10NT CP: Mạnh Nịnh x Khương Diễm Giới thiệu: Cô gái ngoan ngoãn Mạnh Nịnh xuyên vào một tiểu thuyết thanh xuân vườn trường, trở thành nữ phụ pháo hôi, không chỉ nhận cơm hộp sớm mà cả ngày cũng chỉ biết ăn chơi, không học hành không nghề nghiệp, thường xuyên bắt nạt người em trai phản diện của mình, đã thế — gu thẩm mỹ còn có vấn đề: mái tóc màu sắc sặc sỡ, đi đường leng keng tiếng khuyên mũi bông tai… Mạnh • cố gắng học tập tiến về phía trước • Nịnh: … Sau khi xuyên qua, có người ghé vào tai cô hỏi, “Chị Nịnh, đánh gãy chân phải hay chân trái cậu ta?” Mạnh Nịnh cúi đầu, trong lúc vô tình bắt gặp ánh mắt xinh đẹp của thiếu niên kia — Cậu bị người ta đè xuống dưới đất, nhìn cô bằng ánh mắt lạnh thấu xương. Cô giật mình một cái, trong nháy mắt tỉnh táo lại, không để ý tới đôi chân đang phát run của mình, giả bộ bình tĩnh, giọng nói lạnh lùng, “Các cậu về trước làm bài tập đi, chuyện này để tôi xử lý là được rồi.” Đám đông chưa từng động tới sách vở:??? * Gần đây trung học Thịnh Dương có tin đồn, Mạnh Ninh thay đổi thành một mỹ nhân xinh đẹp, vòng eo tinh tế, làn da trắng nõn, khuôn mặt vô cùng mềm mại, chỉ cần một giây thôi là có thể hạ gục được hoa khôi Hứa Nhiên. Các nam sinh sôi nổi xum xoe, muốn dạy cô hàm số lượng giác và vector, lại phát hiện vậy mà cô lại đăng ký tham gia cuộc thi Olympic toán thanh thiếu niên cả nước. Mạnh Nịnh ngày ngày bận rộn ôn thi không có thời gian tìm phản diện gây phiền toái, cuối cùng có một ngày kết thúc tiết tự học buổi tối, cô bị thiếu niên cao gầy dồn lại một góc trong khu dạy học. Ngón tay cậu vân vê sợi tóc đen nhánh của cô, ánh mắt u ám, hầu kết chuyển động, đôi môi mỏng bên tai cô nhẹ giọng nỉ non, “Trốn tôi? Không phải nói sẽ đau lòng vì tôi sao?” Mạnh Nịnh vừa định nói chuyện đã nghe cậu cười một tiếng, giọng nói khàn khàn, “Mông Mông, chân cậu run cái gì? Hửm?” Mạnh Nịnh, “…” Tác giả có lời muốn nói:- Chủ đề chính là mỗi ngày cố gắng học tập tiến về phía trước. - Nam nữ chính không có quan hệ huyết thống, nữ chính cũng không chiếm cơ thể người khác. - Đầu óc tác giả chỉ có thể, có gì sai sót đừng buông lời cay đắng, xin cảm ơn ~Vai chính: Mạnh Nịnh, Khương Diễm | Vai phụ: Hứa Dịch, Hứa Nhiên, Lục Nhan Trúc, Lục Nhan Thanh Một câu tóm tắt: Tiểu mỹ nhân mềm mại yêu kiều x Thiếu niên đẹp trai cố chấp
Trái Tim Vai Phản Diện
Trái Tim Vai Phản Diện
Tác giả:
Cô gái ngoan ngoãn Mạnh Nịnh xuyên vào một tiểu thanh xuân vườn trường, trở thành nữ phụ pháo hôi, không chỉ nhận cơm hộp sớm mà cả ngày cũng chỉ biết ăn chơi, không học hành không nghề nghiệp, thường xuyên bắt nạt người em phản diện của mình, đã thế — gu thẩm mỹ còn có vấn đề: mái tóc màu sắc sặc sỡ, đi đường leng keng tiếng khuyên mũi bông tai... Mạnh • cố gắng học tập tiến về phía trước • Nịnh:... Sau khi xuyên qua, có người ghé vào tai cô hỏi, "Chị Nịnh, đánh gãy chân phải hay chân trái cậu ta?" Mạnh Nịnh cúi đầu, trong lúc vô tình bắt gặp ánh mắt xinh đẹp của thiếu niên kia — Cậu ta bị đè xuống dưới đất, nhìn cô bằng ánh mắt lạnh thấu xương. Cô giật mình một cái, trong nháy mắt tỉnh táo lại, không để ý tới đôi chân đang phát run của mình, giả bộ bình tĩnh, giọng nói lạnh lùng, "Các cậu về trước làm bài tập đi, chuyện này để tôi xử lý là được rồi." Đám đông chưa từng động tới sách vở:...