Vân Thâm Kiến Lộc (2 Truyện)

Danh Sách Truyện

Mạt Thế Báo Ân Vịt
Mạt Thế Báo Ân Vịt
Lập ý: Cho dù gặp bất kỳ nghịch cảnh nào, cũng phải giữ một trái tim của kẻ mạnh không bao giờ khuất phục. Khả Tâm trọng sinh, một lần nữa trở thành một con vịt Cole, trên người còn có một không gian mang theo. Mạt thế lại lần nữa giáng xuống, toàn bộ sinh vật trên toàn cầu đều biến dị. Khả Tâm quyết định nỗ lực tích trữ lương thực, nâng cấp kỹ năng, bảo vệ chủ nhân bình an vượt qua mạt thế. Uy danh của Thú vương tái hiện, vô số đồ ăn, gói bảo vệ xa hoa giữ ấm, các thú biến dị trở thành tiểu thuộc hạ trung thành của Khả Tâm, ngày đêm không ngừng thu thập vật tư cho cô. Quá trình sinh tồn trong mạt thế vô tình trở thành cuộc sống nhàn nhã. Khả Tâm đem viên tinh thạch đẹp đẽ giấu kín từ lâu dâng lên trước mặt Kiều Yên Vũ, đôi mắt lấp lánh sáng ngời: “Tất cả đều tặng chị!” Kiều Yên Vũ cúi đầu xúc động hôn nhẹ tiểu Khả Tâm trong lòng: “Cả em cũng tặng cho chị, được không?” Kiếp trước, Kiều Yên Vũ bị đồng đội phản bội, Khả Tâm liều chết cứu cô ấy mất đi một cánh tay mới thoát khỏi miệng của Hoàng đế xác sống. Trong quãng thời gian khó khăn nhất của cuộc đời, nhờ có Khả Tâm bầu bạn mà cô ấy mới có dũng khí để sống tiếp. Lần này, cô ấy muốn cưng chiều Khả Tâm đến tận tim, khiến cô không bao giờ rời khỏi mình. Chú ý: Song trọng sinh, cùng nhau chiến đấu chữa lành, văn ngọt. #Mạt thế: Tôi mới là phản diện lớn nhất# #Sau khi nuôi chủ nhân, tôi bị nuôi ngược# #Thực lực không cho phép tôi làm cá mặn#
Thanh Lãnh Tiên Tôn Mang Thai Tiểu Hồ Ly Của Ta
Thanh Lãnh Tiên Tôn Mang Thai Tiểu Hồ Ly Của Ta
Thương Nhiễm xuyên sách rồi.   Trong sách, nàng là ác nữ phụ hồ ly đỏ, vì để giành được sự chú ý của nam chính mà không tiếc đối đầu với nữ chính. Cuối cùng, nàng thất bại, mất cả mạng, ngay cả nội đan cũng bị người ta móc ra làm đan dược.   Thương Nhiễm quả quyết bỏ trốn, chiếm lấy ngọn núi làm vương, không ngờ lại tình cờ nhặt được một nữ nhân dung mạo tuyệt sắc đang bị trọng thương, liền đem nàng ấy về làm nương tử.   Nàng ấy tính tình lạnh nhạt, dung nhan như tuyết, quanh năm triền miên bệnh tật. Đến lúc tình cảm sâu đậm, nàng ấy cũng chỉ khẽ cắn môi, để cho Thương Nhiễm gọi nàng ấy là "Thanh Thanh".   Thương Nhiễm ham mê mỹ sắc, không hề để ý đến chuyện này, nương tử của nàng eo thon mềm mại, dịu dàng đa tình, môi hôn còn ngọt ngào vô cùng.   Yêu quái trong vòng trăm dặm nghe được chuyện này đều cười nhạo nàng đã cưới về một nhân tộc ốm yếu, tàn tật.   Ha ha, niềm vui của hồ ly, các ngươi không tưởng tượng nổi đâu.   Nhưng hạnh phúc chưa kéo dài bao lâu, ổ hồ ly của nàng suýt nữa đã bị nam chính phóng hỏa thiêu cháy, chính nàng cũng suýt bị trảm yêu trừ ma.   Nương tử yếu ớt mà nàng vốn nghĩ cần bảo vệ ấy lại cầm lên thanh trường kiếm, vào thời khắc sinh tử đã cứu nàng một mạng, thậm chí còn phế luôn tiên căn của nam chính.   Chúng tiên môn đều quỳ phục dưới chân nàng, lúc này nàng mới biết, hóa ra nương tử của mình chính là Thanh Huyền tiên tôn, một vị tiên tôn sở hữu kiếm cốt trời sinh, tuyệt thế vô song.   Thanh Huyền tiên tôn độ kiếp, thân mang trọng thương, vốn nên trở về tiên môn kế nhiệm vị trí chưởng môn, nhưng lại bị nàng - con hồ ly vô liêm sỉ này - phá hoại không còn gì.   Trong sách, Thanh Huyền tiên tôn sau này sẽ nhận nữ chính làm đồ đệ, còn dung túng đồ đệ móc nội đan của nàng, giúp nữ chính nâng cao tu vi, kết cục là nàng phải chết thảm thương, không ai đoái hoài.   Thương Nhiễm ngay trong đêm thu dọn hành lý, trốn về hồ ly sơn.   Không bao lâu sau, nàng đã bị Thanh Huyền tiên tôn chặn lại trong động phủ mới.   Mỹ nhân lạnh lùng ánh mắt phủ đầy sương lạnh, dáng vẻ còn tiều tụy hơn trước, chỉ có bụng là hơi nhô lên.   Nàng ấy từng bước ép sát, đột nhiên hôn nàng một cái.   Thương Nhiễm bị hôn đến ngẩn người: “.......”   Mỹ nhân lạnh lùng ôm lấy nàng: “A Nhiễm, nàng không cần ta và hài tử nữa sao?”