Danh Sách Báo Thù Rửa Hận

Danh Sách Truyện

Trở Về Lúc Ba Tuổi, Lên Show Bé Con Ngược Cặn Bã
Trở Về Lúc Ba Tuổi, Lên Show Bé Con Ngược Cặn Bã
Vệ Mão Mão trọng sinh trở về khi ba tuổi. Lúc này... Cách thời điểm Trình Thính Ngôn bị chương trình tạp kỹ gán cho cái mác “cô độc, lạnh lùng, ganh tị cực độ” còn một tháng rưỡi nữa. Ở kiếp này, Vệ Mão Mão sẽ không để cho những người kia có cơ hội làm tổn thương Trình Thính Ngôn nữa. Thay đổi bi kịch của kiếp trước, bắt đầu từ việc tham gia 《Bảo Bối Đi Đâu Thế》. Vệ Mão Mão ba tuổi (nắm chặt tay, rưng rưng nước mắt): “Em sẽ dành tất cả mọi thứ của mình cho chị, sinh mạng của em, linh hồn của em, mọi thứ của em…” Trình Thính Ngôn sáu tuổi (đưa giỏ đựng quần áo): “Được thôi… Vậy em có thể đưa cái ga giường mà em tè ướt này cho chị trước được không?” Cả hai cùng trọng sinh (có trước có sau), khi lớn lên sẽ yêu nhau, thời kỳ chân ngắn thì cùng chăm sóc lẫn nhau.
Ngược Khóc Tên Tra Công Đó [Xuyên Nhanh]
Ngược Khóc Tên Tra Công Đó [Xuyên Nhanh]
Thông báo: Thế giới thứ nhất không ngược công, chỉ là giai đoạn chuyển tiếp. Lương Thần là một bệnh nhân không sống quá 20 tuổi, nằm trên giường suốt 20 năm, khi sắp chết, cô đã nhận được hệ thống ngược tra (ngược cặn bã). Để sống sót, để chữa bệnh, cô nhận nhiệm vụ, đi qua các thế giới để báo thù cho những người đã bị tổn thương bởi kẻ cặn bã. Không biết gì về việc ngược tra, Lương Thần trong một phút bất cẩn, khiến người cả thế giới phải quỳ xuống trước mặt cô mà gọi một tiếng "ba ơi"! Chú thích: Công chính không nhất thiết phải là tra công, và tra công không nhất thiết phải là công chính! Kết thúc truyện là HE (hạnh phúc viên mãn)~ VIP đề cử: Lương Thần là một thần linh cổ đại, vì trải qua kiếp nạn tình duyên mà hạ phàm, gặp và quen biết Tạ Thu Ly, một người trừ ma vệ đạo thời đó. Hai người gặp gỡ, hiểu nhau và cuối cùng yêu nhau, nhưng vì nhiều lý do mà trở mặt thành thù. Lương Thần đâm Tạ Thu Ly một nhát, tưởng rằng đã giết chết nàng. Khi sự thật phơi bày, nàng chọn cách tìm kiếm sự chuộc tội, nhưng Tạ Thu Ly không hề chết. Lương Thần vì muốn "hồi sinh" Tạ Thu Ly mà bị thương nặng, hồn phách tan biến. Trải qua không biết bao nhiêu năm, nàng tái sinh vào hiện đại, nhưng do hồn phách không đủ, nên sinh ra đã yếu ớt, không thể sống qua 20 tuổi. Tạ Thu Ly xuất hiện đúng lúc Lương Thần sắp chết, lấy đi hồn phách của nàng, rồi cùng nàng đi qua các thế giới để tìm kiếm hồn phách còn thiếu. Nữ chính luôn trong trạng thái bối rối và mơ hồ, cho đến gần cuối truyện mới nhận ra rằng tất cả đều là do người nàng yêu dàn dựng. Tạ Thu Ly thực ra có chút tâm lý trả thù, nhưng con người vốn là mâu thuẫn, cùng lúc đó, Lương Thần cũng vì cứu nàng mà trở thành như vậy. Bất kể là yêu hay hận, Tạ Thu Ly vẫn quyết tâm cứu nữ chính. Thực ra, câu chuyện này về sau kể về việc hai người hàn gắn những vết nứt trong mối quan hệ, hóa giải hận thù và ân oán xưa.
Alpha Cặn Bã Sa Vào Chiếc Lồng Giam Của Enigma
Alpha Cặn Bã Sa Vào Chiếc Lồng Giam Của Enigma
Tác giả:
Tiếng xích va chạm, vang lên những âm thanh trong trẻo. Alpha cảm nhận được một luồng khí lạnh thấu xương, chầm chậm mở mắt ra từ cơn ác mộng. Nhưng khi tỉnh dậy, nàng phát hiện mình đã ở một nơi hoàn toàn xa lạ. Nơi này tối tăm đến mức dường như cả không khí cũng thấm đẫm mùi máu tanh. Enigma giữ lấy cằm nàng, buộc nàng ngẩng đầu lên. "Đã đến lúc cô phải trả giá cho những gì cô đã làm…" —— Omega, loài sinh vật hèn hạ và thấp kém này, vốn sinh ra chỉ để trở thành công cụ cho Alpha giải tỏa cảm xúc. Chúng bẩn thỉu, mục nát, ngoài cái vẻ bề ngoài ưa nhìn, chúng không có gì đáng giá. Nàng không coi Omega là con người, dù bàn tay nhuốm đầy máu, đối với nàng, cũng chẳng khác gì dẫm chết một con kiến, không mang bất cứ gánh nặng tâm lý nào. Mang theo suy nghĩ như thế, nàng không ngờ có một ngày mình cũng sẽ trở thành một Omega hèn mọn nhất trong lời nói của mình. Người đó từng bước đạp nát toàn bộ kiêu hãnh và tự tôn của nàng dưới chân. Buộc nàng phải nhìn thẳng vào sự thật, thừa nhận thân phận hiện tại của mình. Nàng muốn bỏ trốn, nhưng thứ nàng nhận lại chỉ là sự tra tấn không có hồi kết. Người đó kéo nàng từ đài cao xuống vực sâu, từ địa ngục tê dại kéo trở về nhân gian, nghiền nát từng khúc xương của nàng, đạp nàng xuống bùn đất, rồi lại nói với nàng: "Chị yêu em."
Sóng Ngầm
Sóng Ngầm
Tác giả:
Từ nhỏ, Vệ Dĩ Mục đã biết rằng bầu không khí căng thẳng trong gia đình đều bắt nguồn từ việc cha cô luôn nhớ về mối tình xưa. Cô tìm đủ mọi cách để tiếp cận con gái của người kia, Bạc Tịnh Tuân. Nhưng Bạc Tịnh Tuân lại hoàn toàn không biết gì về những rắc rối của thế hệ trước, chỉ đơn giản là cần một cuộc hôn nhân để đối phó với gia đình và xã hội. Sau khi kết hôn, bề ngoài Vệ Dĩ Mục vẫn duy trì thỏa thuận giữa hai người, không từ chối bất kỳ yêu cầu nào của Bạc Tịnh Tuân. Không ai biết rằng, trong lòng cô từ lâu đã chứa đầy tình cảm, như con sóng ngầm chảy xiết. Tổng giám đốc điều hành vs Diễn viên lồng tiếng 【Chú ý】 - Bối cảnh hôn nhân đồng giới, kết hôn trước yêu sau. Một câu tóm tắt: Bạn chèo thuyền trên dòng sông trong lòng tôi. Ý tưởng: Mỗi chặng đường đều cần phải kiên trì đi đến cùng.
Phản Diện Gây Sự Hàng Ngày
Phản Diện Gây Sự Hàng Ngày
Đại lục Cửu Châu, nơi kẻ yếu bị nuốt chửng, lợi ích được đặt lên hàng đầu. Là một đệ tử ngoại môn của Chính Dương Tông ở Thanh Châu, Dung Túc luôn rất rõ mục tiêu của mình: tu luyện, trở nên mạnh mẽ, kẻ nào cản đường thì giết, ai không phục thì dùng đao chém. Rồi nàng gặp một quả cầu ánh sáng nhỏ tự xưng là Thiên Đạo, nói nàng sắp chết. Sau đó, trong đại tỷ thí ngoại môn, nàng vô tình ngủ cùng một tiểu thư đại phản diện, xuất thân từ đệ nhất thế gia của Thanh Châu, từ đó cuộc đời nàng có sự thay đổi hoàn toàn. *** Trước khi gặp Nam Cung Diễm, Dung Túc tưởng rằng cuộc đời mình cũng chỉ như vậy. Sau khi gặp Nam Cung Diễm, nàng mới biết tu hành không chỉ có báo thù, đao giết chóc cũng có thể xuyên mây chẻ sương, chỉ để nhìn rõ người ở phía sau màn sương mù. Trước X sau yêu, tuyến tình cảm không ngược mà hơi ngọt (có lẽ vậy). Tâm cảnh của nhân vật chính vô địch nhưng lúc đầu rất yếu, sẽ bị ngược thân. Mặt của nhân vật chính có vết sẹo, sau này sẽ biến mất. Nhân vật chính tâm cơ rất sâu, đặt lợi ích lên hàng đầu, không dễ động tâm. Nhân vật chính có ngón tay vàng, sẽ gian lận. Dung Túc lớn hơn Nam Cung Diễm bốn tuổi. Tự thiết lập nhiều, không phải là dòng tu luyện truyền thống. Tình tiết nhiều hơn (có lẽ), nhân vật chính có sự nghiệp tuyến. Tên truyện đặt đại, tính cách nhân vật chính sẽ thay đổi sau này. ——— Đệ tử ngoại môn phúc hắc biết nhẫn nhịn X Tiểu thư thế gia cao quý đại phản diện. Lập ý: Công đạo nằm ở lòng người.
Sau Khi Chết Giả, Phản Diện Xinh Đẹp Điên Cuồng Vì Ta Nhập Ma Rồi
Sau Khi Chết Giả, Phản Diện Xinh Đẹp Điên Cuồng Vì Ta Nhập Ma Rồi
Tác giả:
Việt Chiêu Chiêu xuyên vào một bộ tu tiên văn và trở thành pháo hôi. Theo cốt truyện, nàng sẽ bị chính sư tôn của mình móc đan sống, sau đó thay cho nữ chính đoàn sủng có linh căn khiếm khuyết. Nàng liền chạy trốn trong đêm, trên đường nhặt được một nữ tử tuyệt sắc bị trọng thương. Nữ tử toàn thân đầy vết thương, tu vi tận diệt, rõ ràng đã là nỏ mạnh hết đà, nhưng vẫn sắc bén với một đôi mắt yêu diễm, cảnh giác mà đề phòng Việt Chiêu Chiêu, giống như một thanh kiếm luôn sẵn sàng rút khỏi vỏ. Việt Chiêu Chiêu thương xót nàng, vươn tay về phía nàng. Giúp nàng lau máu băng bó, chữa thương đắp thuốc, không hề nề hà. Nữ tử vẫn lạnh lùng tàn nhẫn, chỉ là không biết từ lúc nào, băng giá trong mắt bắt đầu dần dần tan chảy, thậm chí thỉnh thoảng còn cười với nàng. Cho đến một ngày, cốt truyện đột nhiên tìm đến cửa. Sau khi giả chết, Việt Chiêu Chiêu mọi việc đều ổn, chỉ là nghèo. Nghe nói Ma tôn trẻ tuổi mỹ lệ gia tài vạn quán đã phát ra giải thưởng, muốn tìm một người có dung mạo tương tự trên bức họa làm thị nữ, lương tháng rất cao, nàng chen vào xem, phát hiện không ngờ lại rất giống mình. Việt Chiêu Chiêu tìm đến cửa, vừa nhìn liền bắt gặp một đôi mắt quen thuộc. Đối phương đỏ bừng mắt, giọng nói cuồng ngạo như năm nào, nhưng bàn tay bóp cổ nàng lại khẽ run rẩy. “Đã chịu trở về rồi sao?” --- Úc Ngưng trời sinh tính lạnh lùng, từ trước đến giờ không biết tình cảm là gì. Nàng lớn lên trong ô uế, chịu đựng vô số phản bội và khổ nạn, điều kiên định nhất trong đời nàng, chính là không bao giờ tin tưởng bất kỳ ai. Cho đến khi nàng gặp Việt Chiêu Chiêu. Nàng không bao giờ quên được, thiếu nữ nhu thuận ôn hòa đó luôn cười, cứu nàng trở về từ sự lạc lối, yêu nàng bảo vệ nàng, khiến nàng an tâm ngủ ăn. Ngày đối phương chết, nàng quỳ dưới núi Mê Tri, ôm chặt thi thể, huyết lệ từng giọt từng giọt rơi xuống, một đêm thành ma. Lưu ý: Đây là một tác phẩm tu tiên do tác giả tự nghĩ ra, có nhiều thiết lập riêng tư, sẽ bỏ qua một số tính hợp lý để phục vụ cốt truyện.
Ăn Dưa Ăn Đến Trên Đầu Chính Mình
Ăn Dưa Ăn Đến Trên Đầu Chính Mình
Kiếp trước, Tống Oanh Thời đã vượt qua muôn vàn khó khăn để gả cho Văn Dương Thái tử, chịu đựng sự phản bội của hắn với tam thê tứ thiếp sau những lời thề non hẹn biển, chịu đựng sự gây khó dễ và không ưa của Hoàng hậu, chịu đựng việc phải học những bài thơ, ca từ và thêu thùa may vá mà mình không thích trước khi xuất giá, cuối cùng đổi lại là việc hắn nghiêng tình sang thiếp, còn nàng bị đày vào lãnh cung và bị ban một chén rượu độc. Lần nữa mở mắt, không ngờ lại sống lại vào ngày Hoàng đế ban hôn, Tống Oanh Thời quỳ giữa đại điện nghe thái giám đọc hết thánh chỉ ban hôn dài dòng, ngẩng đầu lên bình tĩnh nhưng kiên quyết từ chối hôn sự. Sau đó, dưới ánh mắt bối rối không hiểu của Văn Dương Thái tử và ánh mắt giận dữ của Hoàng đế và Hoàng hậu, nàng chỉ về phía Chiêu Hoa trưởng công chúa đang ngồi trên đài cao, chăm chú ăn dưa, với vẻ thanh cao như ánh trăng: “Thần nữ đã có người trong lòng, xin bệ hạ ban hôn thần nữ gả làm chính thê của trưởng công chúa.” Lời vừa dứt, cả triều đình xôn xao, mặc dù từ lâu đã có cao tăng đoán mệnh rằng: Chiêu Hoa trưởng công chúa vì thân thể không khỏe, cần phải lấy một nữ tử mới có thể trường thọ. Nhưng không ngờ lại thật sự có người dám công khai yêu cầu gả cho nàng trước đại điện, trong chốc lát, mọi ánh mắt đều tập trung vào Chiêu Hoa trưởng công chúa, người đã cố gắng sống điệu thấp nhiều năm, trưởng công chúa không khỏi xoa trán: Đúng là oan gia!
Sau Khi Giả Chết, Nữ Chủ Vì Ta Nhập Ma
Sau Khi Giả Chết, Nữ Chủ Vì Ta Nhập Ma
Vạn người mê Giang Thu Ngư xuyên vào một quyển tiểu thuyết, trở thành ma tôn phe phản diện yêu thầm nam chính, sỉ nhục nữ chính mọi bề. Ma tôn hùng mạnh, dung mạo tuyệt trần nhưng trời sinh tàn bạo khát máu, còn bắt cóc nam nữ chính - ánh sáng của chính đạo. Dựa theo cốt truyện, ả vừa gặp đã yêu nam chính, nhưng nam chính thà chết chứ không phục tùng. Ma tôn thẹn quá hóa giận bèn dồn hết hận ý lên người nữ chính - người trong tim nam chính. Giang Thu Ngư nhìn nam chính không chịu khuất phục rồi lại nhìn nữ chính hững hờ mới phất tay áo: “Đưa hết vào phòng ta!” Hệ thống: “Tớ hiểu, chắc chắn cậu định khinh bạc nam chính trước mặt nữ chính, có đúng hơm?” Sau đó nó trơ mắt nhìn Giang Thu Ngư dịu dàng với nữ chính đủ điều, mang tiếng là hành hạ chứ thật ra toàn là trêu ghẹo; đối xử với nam chính lại vô tình, lạnh thấu xương như gió bão, không hề nương tay. Hệ thống: Lâm vào trầm tư.jpg Giang Thu Ngư: Nguyên tác cũng có nói không được yêu theo style biến thái vặn vẹo, hận không thể là ý cười ngậm dao đâu, đúng hơm? … Lâm Kinh Vi dửng dưng, một lòng hướng đạo. Dù là đối mặt với dung mạo, dáng vẻ rực rỡ đầy mê hoặc của Giang Thu Ngư thì vẫn chẳng mảy may dao động. Nàng giả vờ bị bắt, song thực tế là nội ứng ngoại hợp, phá hủy ma giới. Kế hoạch rất thuận lợi, ngày nhân sĩ phe chính đạo tiến vào, Giang Thu Ngư vận áo đỏ rực, gương mặt nhìn nàng hàm chứa nụ cười. Lâm Kinh Vi chợt thấy lòng hoảng hốt, nàng thừa nhận: “Ta sẽ không làm hại ngươi, chỉ là ma giới… không nên lạm sát kẻ vô tội.” Ngón tay của Giang Thu Ngư sờ lên gương mặt của Lâm Kinh Vi, giọng nói thật dịu dàng: “Nghe nói người tu đạo Vô Tình nhỉ, vậy để ta giúp ngươi lần sau cùng.” Giúp ngươi, “sát thê chứng đạo”. … Đồn rằng, Thanh Hành Quân Lâm Kinh Vi, ánh sáng chính đạo vẫn lạc rồi. Rõ ràng là kẻ diệt trừ ma đệ nhất, vậy mà ả lại nhập ma sau khi ma tôn tiền nhiệm chết đi. Cô gái phía đối diện đầy vẻ tiếc nuối. Giang Thu Ngư tựa bên cửa sổ, mái tóc đen buông hờ, nàng thuận miệng phụ họa: “Đúng ha, tiếc ghê.” Nhưng mà, liên quan méo gì tới ta. Tag: Cường cường, tương ái tương sát, xuyên sách Tóm tắt: Nghe nói nàng hối hận, nhưng thế thì đã sao? Lập ý: Thân ở chốn tối tăm nhưng cũng phải tin vào ánh sáng.
Xuân Đình Tuyết
Xuân Đình Tuyết
① Yêu nữ thật sự yêu mị X Thánh Nữ giả đoan trang. ② Ân oán giang hồ khó phân biệt đúng sai, mắt thấy + tai nghe chưa chắc đã là sự thật. ③truyện HE! Chậm nhiệt!!! Mấy tháng sau khi Võng Lượng Thành bị huỷ diệt, thành chủ Dạ Ly Tước tái xuất giang hồ. Ngày ấy, trận tuyết rơi đầu mùa đông đã ngừng vào đúng ngày đại hôn của thiếu bang chủ Tứ Hải Bang Lý Tuần và Thánh Nữ Thiên Phật môn Thẩm Y. Dạ Ly Tước giơ ngón út ra câu lấy một bầu rượu, chậm rãi bước vào hỉ đường. Khóe mắt của nàng hàm chứa ý xuân, giọng điệu tô mị, liếc xéo tân nương rồi chậm rãi hỏi: “Đi hay không đi?” Thẩm Y rút kiếm, kiếm phong chống trước ngực của nàng ấy, nhỏ giọng mà mắng một câu, “Cút!” Dạ Ly Tước đi về phía trước nửa bước, khiến Thẩm Y phải lui ra sau nửa bước. “Yêu nữ! Ta giết ngươi!” Lý Tuần tức muốn hộc máu, hắn chĩa kiếm về phía Dạ Ly Tước, lại bị Thẩm Y giơ kiếm đẩy ra. Đám đông nhìn chăm chú, Thẩm Y nói từng câu từng chữ: “Ai dám động vào nàng ấy.” Nhiều năm sau, vào một ngày tuyết rơi, Dạ Ly Tước ôm lấy Thẩm Y, cắn tai làm nũng: “Y Y, nàng đối xử với ta không tốt chút nào.” Thẩm Y mỉm cười, khẽ hôn lên sườn mặt của nàng ấy, dịu dàng hỏi: “Như vậy được không?” Một câu tóm tắt: Không chết không ngừng Lập ý: Theo đuổi chính nghĩa, xua đuổi hắc ám, dũng cảm tiến tới, vĩnh không chịu thua!
Đích Gả Thiên Kim ( Trọng Sinh - Báo Thù)
Đích Gả Thiên Kim ( Trọng Sinh - Báo Thù)
Tiết Phương Phỉ là tiểu thư của Tiết gia ngay từ năm mười sáu tuổi đã nổi danh khắp kinh thành về tài mạo song toàn,cùng năm ấy nàng được gả cho lang quân như ý, hai vợ chồng ân ái hòa thuận.ba năm sau ngày thành thân,thì hắn lang quân đỗ Trạng Nguyên. Tuy nhiên lúc bần hàn có nhau còn khi phú quý thì phụ nàng do bản tính hắn tham tước lộc, vì làm phò mã, coi nàng làm vật cản trên đường đến với công chúa, giết thê diệt con. Công chúa kiêu căng đứng ở trước nàng châm chọc: Dù cho dung mạo ngươi tuyệt sắc, tài học vô song, cuối cùng chẳng qua chỉ là nữ nhi của một quan lại nhỏ, bổn cung nghiền chết ngươi…… đơn giản cũng như nghiền chết một con kiến! Thanh danh bị bẩn, treo cổ tự sát, ấu đệ vì đòi công đạo lại bị cường quyền hại chết, cha già nhận được tin dữ này bệnh không dậy nổi buông tay nhân gian. Hồng Hiếu năm bốn mươi hai, đệ nhất mỹ nhân Yến Kinh Tiết Phương Phỉ hương tiêu ngọc vẫn, sống lại trong thân thể thiên kim thủ phụ Khương Lê rơi xuống nước! Một chân bước vào nhà cao cửa rộng, việc xấu xa dơ bẩn tầng tầng không dứt. Các đường yêu ma quỷ quái, đầu trâu mặt ngựa, nàng ăn miếng trả miếng đòn lại trả đòn. Tâm địa đã từng mềm mại, hiện giờ sắc như lưỡi dao! Khương Lê thề, không bao giờ nhỏ bé như hạt bụi mặc người giẫm đạp, kiếp này, án oan bình phủ, báo huyết hải thâm thù! Hắn là Quốc công gia trẻ tuổi nhất Bắc Yến, tàn ác xinh đẹp, hỉ nộ vô thường, trong phủ thu thập kỳ hoa thế gian. Mỗi người đều nói thiên kim thủ phụ Khương gia nhị tiểu thư thanh linh đáng yêu, phẩm chất cao quý, thuần khiết lương thiện như đóa sen trắng. Hắn hồng y rực rỡ, cười khanh khách hỏi lại: “Đóa sen trắng sao? Rõ ràng chính là hoa ăn thịt người không nhả xương.” Khương Lê: “Quốc công cẩn thận gãy tay.” Cơ Hành: “ Hoa ăn thịt người hung ác như vậy, đương nhiên là đoạt về trong phủ trấn trạch rồi.” Mình sẽ edit phần tiếp theo của truyện ạ Từ c1 - c28 của bn MeoMeo88 edit .
Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên
Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên
Sau ngày đại hôn bị phu quân một kiếm xuyên tim, ta đổi sang kịch bản tu luyện thành thần. Ta theo đuổi Tạ Như Tịch rất nhiều năm, theo đuổi đến mức vỡ đầu chảy máu, máu lại kết thành vảy, ta cũng chưa từng nhụt chí. Ta từng thở hổn hển hỏi hắn rằng, Tạ Như Tịch, làm sao mới có thể khiến trái tim ngươi rung động? Hắn siết chặt kiếm, lặng im không nói. Mãi đến khi một thiếu nữ áo vàng xuất hiện, giống như một bông hoa nghênh xuân nở vào giữa trời đông giá rét. Hắn cười vì một cái liếc mắt của nàng ta, vì chiếc khăn tay nàng ta tỉ mỉ thêu thùa, cũng vì nàng ta mà tức giận khó nhịn. Ngày ta và Tạ Như Tịch đại hôn, hắn vì nàng mà nhập ma. Sau đó hắn chém chết 3000 người của Phù Lăng Tông. Một kiếm cuối cùng xuyên thấu tim ta, ta mới giật mình hiểu ra, thì ra không phải Kiếm Tiên đệ nhất tu tiên giới không biết động tình.
Sau Chia Tay, Tôi Vẫn Khuynh Đảo Chúng Sinh [Trọng Sinh]
Sau Chia Tay, Tôi Vẫn Khuynh Đảo Chúng Sinh [Trọng Sinh]
Đời trước Lam Mộc Vũ vì tình yêu mà bỏ nhà ra đi, lại vô ý phát hiện người cô yêu - ảnh hậu đang hot hiện nay Phù Dao lại có gian tình khác. Vì để giữ thanh danh, Phù Dao cùng tiểu tam liên thủ đối cô chuốc thuốc mê, đem cô đẩy cho người làm bại hoại thanh danh —— không cam lòng chịu nhục cô từ tầng 39 tòa nhà nhảy xuống. Sự nghiệp bị hủy, chúng bạn xa lánh cô nhận, nhưng cố tình ở sau khi cô chết, vị hôn thê Lê Nhược Nam khuynh tẫn toàn lực vì cô báo thù, bị cô liên lụy không được chết già. Lại trọng sinh một lần, đối mặt tra nữ kia yêu đương vụng trộm với tiểu tam, có bài học từ đời trước Lam Mộc Vũ lạnh lùng cười. Cô lặng lẽ quay video rồi xoay người liền chạy, lần này ai thắng còn không nhất định đâu. Nhìn trời mưa to, cô gõ vang cửa một chiếc siêu xe mới vừa dừng lại,“Tiểu thư, cô xem tôi…… Ui!” Còn chưa có nói xong đã bị người nhét vào trong xe —— kia nơi nào là người tốt, rõ ràng là vị hôn thê Lê Nhược Nam bị cô vứt bỏ! Lam Mộc Vũ hai mắt tỏa ánh sáng nhìn Lê Nhược Nam, vốn tưởng rằng có thể ăn no chờ chết làm con cá mặn, nhưng ai từng nghĩ đến —— máy mát xa Lam Mộc Vũ, rưng rưng hầu hạ. Thẳng đến tài nguyên của Phù Dao bị hủy hết, công ty đầu tư bị phá sản thành bọt biển, thẳng đến khi cô ta đi uống rượu gặp Lam Mộc Vũ đang được chúng tinh phủng nguyệt, tiểu tam mà cô ta mang theo muốn cảnh cáo Lam Mộc Vũ. Không ngờ thượng một giây Lam Mộc Vũ cười đến phong tình vạn chủng, giây tiếp theo liền khóc chít chít mà nhào vào trong lòng ngực người thừa kế tài phiệt kia: “Chị cứu em, cô ta lại tới câu dẫn em, a ~” Lê Nhược Nam ( công ) VS Lam Mộc Vũ ( thụ) Một câu tóm tắt: Thế mà lại bị vị hôn thê bắt trở về nhà Lập ý: Đối mặt hiểm cảnh, lạc quan tiến bước.