Duyên Trời Tác Hợp

Danh Sách Truyện

Sinh Như Nghịch Lữ
Sinh Như Nghịch Lữ
◎ Chủ đề: Thiên thần áo trắng, cứu người – chữa thương. Đời người như chuyến hành trình ngược dòng, tôi cũng chỉ là kẻ lữ hành. Phải có những khe hở trong cuộc sống, ánh sáng mới len lỏi vào được. Huấn luyện viên cứu hỏa trẻ tuổi, nắng ấm dịu dàng đôi khi nổi loạn × Chị bác sĩ cấp cứu lớn tuổi độc thân, cứng rắn – thâm trầm – bụng dạ thâm sâu Tặng câu chuyện này đến tất cả lính cứu hỏa và y bác sĩ đang chiến đấu ngoài tiền tuyến. Couple phụ: – Bác sĩ nội trú mới vào nghề, nhiều trò – kỹ tính × Cô bạn gái thanh mai trúc mã từng là tuyển thủ e-sports – Bác sĩ sản khoa xinh đẹp rực rỡ × Đội trưởng hình sự chững chạc – điềm đạm
Sau Khi Kết Hôn Với Đại Lão Không Trở Về Nhà
Sau Khi Kết Hôn Với Đại Lão Không Trở Về Nhà
◎ Chủ đề: Bốn mùa đều tuyệt vời, yêu cuộc sống, yêu bản thân Đồ Nhan kết hôn ba tháng, không nhớ nổi vợ mình – Kỷ Thập Thanh – trông như thế nào. Ngoài ngày đi đăng ký kết hôn có gặp một lần, sau đó cô sống một mình trong biệt thự sang trọng, nhiệm vụ duy nhất là thay đại lão đi dự tiệc gia đình. Đại lão kiệm lời, mỗi lần cô nhắn tin là lại chuyển tiền. Đồ Nhan đều đặn “check-in” mỗi ngày. Hình tượng si tình lan truyền trong giới, ai cũng thương cô sống không hạnh phúc. Ba tháng sau, Đồ Nhan đã trở thành tiểu phú bà, chuẩn bị ly hôn, tận hưởng cuộc sống tự do. Hôn nhân không tình cảm, chỉ cần người lớn hai bên đồng ý là được. Lại một lần nữa dự tiệc gia đình. “Ai bắt nạt cháu vậy?” – Một quý bà sang trọng hỏi. Đồ Nhan rưng rưng nước mắt: “Thập Thanh... muốn ly hôn với cháu…” Mọi người sững sờ, đồng loạt nhìn về phía góc phòng – nơi Kỷ Thập Thanh đang ngồi. Quý bà nhỏ giọng bảo: “Đi nói với cô ấy đi.” Người này là ai? Nhìn quen quen nhưng chẳng nhớ nổi mặt, ánh đèn quá tối. Chẳng lẽ là nhân vật lớn trong nhà họ Kỷ? Nếu vậy thì... “Chị ơi,” – Đồ Nhan bắt đầu kể khổ – “Em yêu chị, nhưng chị nửa đêm mới về chỉ để làm cái chuyện đó, còn chê ngực em nhỏ. Chị là cánh chim tự do, không bao giờ chịu vì em mà dừng lại…” Kỷ Thập Thanh chau mày, sắc mặt khó đoán: “Về nhà với chị, mình nói chuyện riêng được không?” “Thập Thanh không thích em đưa người về nhà,” – Đồ Nhan vẫn giữ vai diễn – “Về nhà chị được không?” Đồ Nhan nghĩ đại lão thật sự bận, đến ly hôn cũng không thấy mặt. Trong bữa tiệc mừng độc thân, cô tình cờ phải lòng một mỹ nhân. Mỹ nhân mặc sơ mi trắng giản dị, quần jean, mang vẻ ngây ngô của người mới đi làm, nổi bật giữa một đám trung niên áo vest – khiến người ta xót xa. Đồ Nhan bước tới giải vây, dẫn theo mỹ nhân non nớt đáng thương rời đi. Câu chuyện “phú bà cứu mỹ nhân” bắt đầu từ đó, hai người yêu nhau nồng nhiệt, sống những ngày hạnh phúc. Không lâu sau, Đồ Nhan nghe được tin đồn: Đại lão tìm một người tình thế thân giống cô như đúc. Đồ Nhan: Đại lão yêu mình á?! Sợ bị cướp về cưỡng ép, cô nhanh chóng nhắn cho đại lão: “Chúng ta đã kết thúc, quá khứ như khói bay, chúc chị bình an.” Mười phút sau, bạn gái đi làm xa bỗng trở về, mắt đỏ hoe nhìn cô: “Bé con, em lại định chạy trốn à?” Kỷ Thập Thanh kết hôn, cứ tưởng chỉ là một cuộc hôn nhân nhàm chán vì lợi ích. Không ngờ vợ cô rất tuyệt, ngày nào cũng quan tâm, giống như yêu qua mạng khiến cô rung động. Đối phương cũng yêu cô, cả giới đều biết. Tình yêu hai chiều vốn dĩ rất đẹp. Kỷ Thập Thanh bận trăm công nghìn việc nhưng vẫn tranh thủ dự tiệc gia đình, định tạo bất ngờ cho vợ. Kết quả, vợ lại “tặng” cô bất ngờ trước. Tốt lắm, Kỷ Thập Thanh giận đến mức chuyển thêm mười triệu nữa. Tốt lắm, vợ cũ cầm tiền của vợ cũ để muốn nuôi lại cô – vợ cũ.
Đêm Kết Hôn Xuyên Đến Hậu Ly Hôn
Đêm Kết Hôn Xuyên Đến Hậu Ly Hôn
Tác giả:
Dụ Yên, một đóa bướm hoa xinh đẹp sống buông thả, vô tâm vô phổi, lại bỗng dưng bị ép cưới “chị vợ trước” mà bản thân luôn muốn tránh xa. Hai nhà Dụ - Phó kết thông gia. Ban đầu, Dụ Yên cực kỳ phản đối cuộc hôn nhân này. Nhưng khi tận mắt thấy vị hôn thê kia, Phó Uẩn Thanh mang gương mặt xinh đẹp như thần tiên, cô thầm nghĩ… hình như cũng không đến nỗi? Không chỉ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, Phó Uẩn Thanh còn lạnh lùng, tao nhã, săn sóc dịu dàng. Đúng chuẩn hình mẫu lý tưởng trong lòng cô. Dù không có tình cảm, cưới một người vợ xinh đẹp như vậy, nhìn cũng thấy vui rồi. Chưa kịp nhìn thêm vài lần, đêm tân hôn Dụ Yên bỗng ngất xỉu, đến khi tỉnh lại thì đã là ba năm sau. Ba năm biến mất, cô được thông báo công ty nhà mình phá sản, bản thân cũng đã ly hôn với Phó Uẩn Thanh. Nghe nói người đòi ly hôn lại chính là… cô. Còn là kiểu tra nữ khiến người ta ghen ghét khinh thường. Giờ đây, cô sống chen chúc cùng bạn thân trong một khu trọ rách nát, ngủ trên chiếc giường ọp ẹp, ăn đồ ăn ngoài đầy dầu mỡ, mặc váy và túi xách giá rẻ mua từ đống hàng xả kho. Ngay cả việc ra ngoài uống rượu cũng phải bám theo đám bạn phú bà để được "bao trọn gói" ăn nhờ, ở nhờ, đi nhờ xe. Từng sống giàu sang quen tay, kiểu cuộc sống này khiến Dụ Yên phát điên. Mẹ mất tích, chẳng còn nơi nương tựa. Người duy nhất còn lại… chính là vợ cũ Phó Uẩn Thanh, giờ vẫn giàu nứt vách đổ tường. Mà càng đáng nói hơn, Dụ Yên phát hiện trong ba năm trước khi ly hôn, hai người từng… rất thân mật. Thế là cô ôm theo tâm thái “bám lấy phú bà”, mặt dày quay lại theo đuổi vợ cũ. Nhưng dây dưa vài lần, cô phát hiện Phó Uẩn Thanh hoàn toàn không muốn dính dáng gì tới mình nữa. Dụ Yên đành bất lực thở dài, vẫy tay từ bỏ, quyết định không quấy rầy thêm, xoay người đi tìm “vợ phú bà” khác. Không ngờ, chơi bời quá vui, cô gần như quên mất từng có người tên Phó Uẩn Thanh tồn tại. Một lần say xỉn tại hộp đêm, vừa chuẩn bị theo một phú bà khác về nhà, cô không ngờ người luôn tỏ vẻ lạnh nhạt với mình, Phó Uẩn Thanh lại bất ngờ xuất hiện, trực tiếp sai vệ sĩ vác cô đi, còn ném xuống chân cô một xấp tiền: “Không phải vì tiền sao?” …Thật là...
Tiểu Quái Vật Trong Hộp Bút
Tiểu Quái Vật Trong Hộp Bút
Tác giả:
Năm học mới của lớp 12, như thường lệ, học sinh được phân lớp dựa trên điểm số. Tang Vãn bất ngờ được xếp cùng lớp với bạn học cũ thời lớp 10, lại còn trùng hợp trở thành bạn cùng bàn. Chỉ là, hai người không mấy quen biết, tổng số câu nói với nhau trong suốt năm lớp 10 còn chưa đến mười câu. Bởi người kia là một học bá đại tài, tính cách lạnh lùng, như thể chỉ thiếu khắc dòng chữ “Người sống miễn lại gần” trên mặt. May thay, Tang Vãn cũng không để tâm lắm đến sự lạnh nhạt của cô ấy. Thế nhưng, trên đời này luôn có những chuyện bất ngờ xảy ra. Đó là một buổi tự học bình thường buổi tối, bút của Tang Vãn và bút của cô bạn lạnh lùng bất ngờ cãi nhau om sòm. Vì cây bút đó lại muốn "cưa cẩm" cây bút ký hiệu màu sắc mới mua của cô! Đúng vậy, mọi người không nghe nhầm đâu. Trời đất ơi! Bút của bạn cùng bàn là một tiểu quái vật, hơn nữa còn biết nói chuyện! Nhưng điều buồn cười hơn là, cây bút này lại chẳng biết giữ mồm giữ miệng, lời nói ra chẳng có đầu đuôi. Nó lại nói rằng bạn cùng bàn đang yêu thầm cô. Hơn nữa còn yêu thầm hơn tận hai năm rồi! Tang Vãn nhìn qua người bên cạnh, nét mặt lạnh nhạt, ánh mắt xa cách. Quá vô lý! *** Tôi đã từng, trong vô số ngày đêm cậu không hề hay biết, viết tên cậu lặp đi lặp lại. Chỉ mong cậu có thể nhìn tôi một lần. Vãn Vãn. *** Tag nội dung: Hoa niên vũ niên, tình yêu độc nhất, ngọt văn, thanh xuân vườn trường. Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Tang Vãn, Lương Băng ┃ Nhân vật phụ: Tiện Tiện, Tiểu Bàn, Trương Tề Ngọc ┃ Khác: Một câu tóm tắt: Bút của cậu nói cậu yêu thầm tôi!
Diệp Xán
Diệp Xán
Nàng là Diệp Xán, nàng là người cao quý nhất trên thế gian. Là người chứng kiến toàn bộ sự thay đổi của một vương triều. Cho đến một ngày khi vương triều cần đến nàng. Diệp Xán: "Làm Vương có vui không?" Nàng cảm thấy thú vị, và thế là nàng quyết định tham gia trò chơi nhập vai làm Vương này. Vào ngày đăng cơ, nàng đã khiến trò chơi nhập vai làm Vương này nhuốm đầy máu tanh, nhuộm đỏ tế đàn. *** Vào một ngày đông, trời đất mờ mịt một màu bạc trắng, những bông tuyết bay tán loạn. Ngắm nhìn tuyết theo gió, rơi xuống từng cành cây liễu, đậu trên những tảng đá. Giữa khung cảnh đó một mỹ nhân mặc xiêm y trắng muốt, khoác áo da cáo, búi tóc bằng trâm vàng. Diệp Xán nhìn dung nhan thanh lệ và vẻ quật cường, kiêu ngạo của nàng ấy, bỗng dưng nhớ đến bạch trà nở rộ vào tiết trời lạnh giá đầu xuân. Diệp Xán cảm thấy, nàng là Vương, đã vậy thì là Vương ắt phải có sủng phi để nàng hưởng lạc. Vì vậy, nàng cưỡng ép giữ nàng ấy lại, ban cho nàng ấy danh hiệu. Nhưng mỗi khi đêm xuống, Diệp Xán lại thức giấc giữa những tiếng rít gào thê thảm của oan hồn, nàng nhìn thanh kiếm treo trên tường đối diện và mỹ nhân nằm bên cạnh. Luôn có cảm giác người gây ra những chuyện hoang đường này không phải là mình. Mà là Vương, không phải Diệp Xán. Nhưng nếu Vương không phải là nàng, vậy... nàng là gì? *** Trong một đêm tuyết rơi, vị Quân Vương mà người đời đều sợ hãi đang nằm trên nền tuyết, nở rộ như một đóa hoa đỏ rực. Mỹ nhân từng bước đi đến, đặt một đóa bạch trà lên người nàng. Tuyết trắng xóa rơi trên áo nàng, trên tóc nàng và cả trên thanh kiếm cắm trước ngực mỹ nhân. Nằm trong lòng nàng, mỹ nhân khẽ đặt tay che ngực Vương, rồi nhẹ nhàng đưa bàn tay nhuốm máu lên mắt, khép lại đôi mắt của Vương. Mỹ Nhân: "Quân thượng. . ." Mỹ Nhân: "Kiếp sau đừng gặp nhau trong đêm đông nữa. . ." Mỹ Nhân: "Lạnh quá. . ."
Omega Yêu Kiều Điên Cuồng Mang Thai Con Của Tôi Rồi Bội Tình Bạc Nghĩa Với Tôi
Omega Yêu Kiều Điên Cuồng Mang Thai Con Của Tôi Rồi Bội Tình Bạc Nghĩa Với Tôi
◎ Chủ đề: Học cách yêu và được yêu trong quá trình chung sống với nhau. Diệp Tinh Nhiễm xuyên sách, trở thành một Alpha cặn bã chỉ có sắc không có tài, tiêu tiền như nước – và còn là tên phản diện ngốc nghếch đầu tiên bị "bay màu" vì muốn phá hoại nam nữ chính. Hệ thống nói với cô: phải chọn một mục tiêu công lược, tích đủ điểm tình cảm từ người đó mới được sống sót. Để an toàn, Diệp Tinh Nhiễm chọn Úy Tuyết Cẩn – dì của nữ chính, nhân vật chỉ làm nền nhưng cực kỳ giàu có và yểu mệnh – bắt đầu kế hoạch công lược. Tưởng rằng chinh phục một bá tổng Omega cao quý lạnh lùng như vậy sẽ rất khó, ai ngờ… Cô ngoan ngoãn ăn thêm nửa bát cơm trước mặt bá tổng Omega → điểm tình cảm +1 Cô vô tình chạm phải đôi môi đỏ của bá tổng Omega → điểm tình cảm +20 Cô vô ý giúp bá tổng Omega vả mặt đối thủ → điểm tình cảm +30 …… Mỗi ngày Diệp Tinh Nhiễm đều đắm chìm trong niềm vui vừa được thay đổi vận mệnh lại vừa ăn “cơm mềm”, cuộc đời nằm thẳng mà đi. Nhưng không ngờ có một ngày… Nữ chính bất ngờ tỏ tình: “Trước đây tôi bị mất trí nhớ, thật ra người tôi luôn thích là em.” Kẻ thù không đội trời chung thì chặn cô vào tường: “Tôi có điểm nào không bằng Úy Tuyết Cẩn? Em chỉ được phép thích tôi.” Ngay cả con mèo cái mà nam chính nuôi cũng cứ thích cọ cọ cô một cách khó hiểu… Cứu với! Diệp Tinh Nhiễm vội vàng bỏ chạy, càng ra sức công lược bá tổng Omega, cuối cùng hệ thống báo điểm tình cảm đã đầy, cô có thể thay đổi vận mệnh bất cứ lúc nào và hỏi cô bước tiếp theo muốn làm gì. Tuy thấy bá tổng Omega nuôi mình như thú cưng, nhưng Diệp Tinh Nhiễm cũng không phải không chịu nổi, cô định mua một tòa lâu đài ở nước ngoài làm quà cầu hôn chính thức, nói ra toàn bộ sự thật – cũng tiện để nữ chính và nữ phụ chết tâm luôn. Ai ngờ vừa tới sân bay, cô bị đánh ngất và bắt cóc. Tỉnh lại thì thấy tứ chi bị trói, chỉ mặc mỗi chiếc áo hai dây mỏng, bị nhốt ở đầu giường. Bá tổng Omega mắt đỏ hoe tra hỏi cô: “Tại sao phải chạy? Là tôi cho em chưa đủ nhiều, hay là em bắt đầu chán tôi rồi, hay là… em đã phát hiện ra bí mật của tôi?” Diệp Tinh Nhiễm: …Ô hô? Úy Tuyết Cẩn từ nhỏ đã mắc chứng thiếu hụt cảm xúc, dù đầu óc thông minh, khí chất hơn người, tiền bạc vô biên, nhưng cô lại không thể cảm nhận được cảm xúc như người bình thường, sống như một cỗ máy. Cho đến khi một Alpha nhỏ tên “Diệp Tinh Nhiễm” xuất hiện, cô mới biết thế nào là yêu, là thích, là chiếm hữu, là điên cuồng— Đừng mong rời khỏi tôi. Nếu dám, tôi sẽ tự tay đeo cho em còng chân tinh xảo nhất, nhốt em mãi mãi trong vòng tay tôi. · Vẫn là 1v1 SC không thay đổi, nữ Alpha không có xx · Cuối truyện vẫn sẽ có đoạn "ngược tâm" (dự đoán sẽ hơi kỳ lạ một chút)
Tôi Chỉ Muốn Ngủ Mà Thôi
Tôi Chỉ Muốn Ngủ Mà Thôi
Tác giả:
◎ Chủ đề: Yêu đời, ôm lấy chính mình ————————•———————— Chúc Miên tham gia ghi hình một show hẹn hò đồng tính nữ. Ngày đầu dọn vào căn nhà chung. Các nữ khách mời ăn diện lộng lẫy, mỗi người một vẻ, ai cũng xinh đẹp nổi bật. Chúc Miên mặc bộ đồ ngủ hình gấu lững thững xuất hiện, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo tinh xảo, đôi mắt xinh long lanh ánh lên vẻ ngái ngủ. Nữ số một hồ hởi chào đón: “Cậu…” Chúc Miên: “Hành lý ở sân, cảm ơn.” Nữ số một: “…” Cô có nói là muốn giúp đâu… Nữ số hai: “Muốn mình dẫn cậu đi tham quan căn nhà không?” Chúc Miên: “Ừ, ngủ.” Vừa mới gặp đã bị mỹ nhân rủ đi ngủ chung, nữ số hai sắp xỉu tại chỗ. Chúc Miên lại nói thêm: “Không cần nữa.” Rồi thẳng thừng ngã xuống sofa, ngủ liền trong một nốt nhạc. Mọi người chết lặng. — Chỉ cần có chỗ nằm là Chúc Miên có thể ngủ, hoàn toàn khác biệt với các nữ khách mời còn lại. Vậy mà khán giả lại cực kỳ yêu thích cô, độ nổi tiếng áp đảo. Phỏng vấn hậu kỳ. “Lúc đầu tại sao lại muốn tham gia show hẹn hò này?” Chúc Miên: “Nắm tay thành công thì chương trình tặng giường, nghe nói ngủ đã lắm.” “Vậy có ngủ ngon không?” Chúc Miên nghĩ nghĩ: “Không ngon lắm.” “Vậy là bị chương trình lừa rồi.” Chúc Miên lại lắc đầu: “Là cô ấy không cho tôi ngủ ngon.” Nữ chính kiếp trước là yêu quái mê ngủ Cặp đôi đã định sẵn Công chúa ngủ trong rừng × Tiểu thư giả vờ dịu dàng
Nhất Sủng Thành Hôn [Cổ Xuyên Kim]
Nhất Sủng Thành Hôn [Cổ Xuyên Kim]
Tác giả:
Một thiên tài huyền học, kiêu ngạo lạnh lùng, xuyên không đến thế giới hiện đại, trở thành nữ minh tinh đầy tai tiếng. Một ảnh hậu đỉnh cao, kiêu ngạo tựa ánh trăng, nhưng lại cất giấu một trái tim cô độc dưới ánh đèn rực rỡ. Đường Hữu An xuyên không vào một thế giới xa lạ, mở mắt ra đã bị ràng buộc trong một cuộc hôn nhân hợp đồng. Tống Khê Từ người vợ trên danh nghĩa ấy, lạnh nhạt, dè chừng, luôn muốn nhanh chóng chấm dứt mối quan hệ gượng ép này. Nhưng rồi giữa những va chạm, cãi vã, hiểu lầm và những lần cứu giúp bất ngờ, thứ cảm xúc mong manh ấy lại không kìm được mà lớn dần. Một người từ chối yêu thương vì quá khứ tổn thương. Một người không biết yêu, nhưng lại bằng bản năng muốn bảo vệ. Từ một bản hợp đồng lạnh lẽo, từ những ngày tháng sống chung như hai kẻ xa lạ, hai tâm hồn lặng lẽ tìm thấy nhau trong vô thức. "Chúng ta có thể không cần ký thêm hợp đồng nào nữa... chỉ cần yêu nhau, có được không?" * * * Lần đầu tiên Tống Khê Từ nhìn thấy Đường Hữu An, chỉ liếc mắt đã thầm nghĩ: "Đúng là đồ bại hoại!" Thế nhưng, sau đó — bị Đường Hữu An bắt nạt đến mức thở không ra hơi, thân thể mềm mại thì run rẩy, còn trái tim lại đập thình thịch không ngừng... nàng chỉ có thể thầm thốt lên: "Cầm thú!" ——— Phóng viên hỏi: "Xin hỏi hai vị, trải qua cả cuộc đời, điều may mắn nhất mà hai người từng gặp là gì?" Đường Hữu An và Tống Khê Từ nhìn nhau, rồi cùng mỉm cười đáp: 【Ta yêu nàng đúng lúc, và nàng cũng vừa hay yêu ta.】 Fans ngã ngửa: 【Alo 110 phải không? Ở đây có người cưỡng ép cầu hôn này!】
Xung Hỷ Gl
Xung Hỷ Gl
Tác giả:
Tiền Chanh là cô con gái kém được sủng ái nhất của Tiền gia, bị đưa vào Tư phủ để xung hỉ thay cho đích muội. Trong đêm tân hôn, Tiền Chanh mới phát hiện ra vị “Thiếu gia” Tư gia sắp chết yểu, Tư Cẩm, không chỉ có dung mạo xinh đẹp như nữ tử, mà khi cởi áo ngoài ra… quả nhiên là một nữ tử! Vì muốn được yên ổn sống sót trong Tư phủ, Tiền Chanh đành nhắm mắt mà hoàn thành động phòng. Cho đến khi nàng phát hiện ra Tư Cẩm “không nhìn thấy”. Vì vậy, nàng chỉ có thể mở mắt, nắm lấy tay đối phương đặt lên làn da hơi nóng của mình, run rẩy nói: "Đừng sợ, ta dạy cho ngươi." Kết quả là ngay trong đêm tân hôn, Tiền Chanh đã phát hiện Tư Cẩm đang giả mù —— Tiền Chanh nghiến răng cắn mạnh một cái: "Ngươi tiêu rồi!" Tư Cẩm chỉ ôm lấy nàng, mỉm cười dịu dàng: "Nếu cắn thêm lần nữa, thì người tiêu là ngươi đấy." Tư Cẩm đã thầm yêu một cô nương trong nhiều năm. Thế nhưng vì thân phận phức tạp và hoàn cảnh éo le, đến khi giải quyết xong mọi chuyện và tìm lại người ấy thì đối phương đã sống trong cảnh đáng thương, khổ sở. Vì vậy, Tư Cẩm quyết định đem nàng về nhà, lấy danh nghĩa xung hỉ để chậm rãi cưng chiều. Biết Tiền Chanh thay mình xung hỉ, đích tỷ tỏ ra vô cùng hả hê: "Tiền Chanh vào Tư phủ nhất định sẽ bị hành hạ đến mức thảm hại." Kết quả trong Tư phủ: Bà bà: “Có vải mới à? Mau lấy cho Chanh nhi may mấy bộ y phục mới.” Đại tẩu: “Trang sức mới đến rồi? Để Chanh nhi chọn trước.” Những người khác: “Có đồ tốt à? Đem cho Chanh nhi trước.” Cứ ngỡ là rơi vào đầm hùm hang hổ, ai ngờ lại trở thành trung tâm được cả nhà cưng chiều. Một câu tóm tắt: Cưới trước yêu sau.
Kết Hôn Chỉ Là Bước Đầu Tiên
Kết Hôn Chỉ Là Bước Đầu Tiên
Tác giả:
◎ Chủ đề: Người dũng cảm và chân thành sẽ nhận được tình yêu đích thực Vưu Tri là kiểu người tính cách lãnh đạm, cô mong muốn tìm một người giống mình để cùng thuê nhà làm bạn cùng phòng. Lần đầu gặp Đoạn Dẫn Khê, đối phương lạnh lùng, cấm dục, nghiêm túc, nói chuyện nhẹ nhàng và lễ độ – đúng là lựa chọn không thể hoàn hảo hơn. Chẳng bao lâu sau, hai người đi đăng ký kết hôn. Thỏa thuận hôn nhân: Chỉ làm bạn, không làm vợ vợ thật. Sống chung với người như vậy thật sự rất dễ chịu – nhẹ nhàng, chu đáo, gần như không có khuyết điểm. Thỉnh thoảng Vưu Tri cũng tò mò: “Cậu thật sự là kiểu lãnh cảm hả?” Đoạn Dẫn Khê luôn nhìn thẳng vào cô mà nói: “Cũng không hẳn, chỉ là người mình thích không thích mình thôi.” Vưu Tri ngốc đến mức còn đi khuyên cô ấy: “Đừng treo cổ trên một cái cây.” Mọi chuyện bắt đầu thay đổi sau một giấc mộng xuân – Vưu Tri mơ thấy mình quấn quýt thân mật với một cô gái, cái cần hôn thì hôn, cái cần sờ thì sờ. Tỉnh dậy mới giật mình nhớ ra… người trong mơ hình như là Đoạn Dẫn Khê. Nhìn lại gương mặt đó, chỗ nào cũng khiến cô bối rối. Không lâu sau, Vưu Tri phát hiện Đoạn Dẫn Khê bắt đầu buôn điện thoại với ai đó rất lâu. Cô cứ nghĩ mình không quan tâm, nhưng nửa đêm lại ghen đến mất ngủ. Hôm sau còn phải giả vờ dò hỏi: “Cậu... không phải đang yêu ai rồi chứ?” Đối phương chỉ cười cười, không nói, khiến Vưu Tri tức muốn điên. Một đêm khuya nọ, Vưu Tri uống say mất kiểm soát, ôm lấy Đoạn Dẫn Khê, vừa khóc vừa nói: “Người kết hôn với cậu là tớ mà? Sao cậu lại thích người khác?” Hôm sau tỉnh dậy, cô xấu hổ muốn chôn mình xuống đất. Tưởng đâu hợp đồng sẽ kết thúc tại đây, ai ngờ ngày hôm sau, Đoạn Dẫn Khê lại đến gõ cửa phòng cô... Vưu Tri cúi đầu áy náy: “Xin lỗi, mình không nên thích cậu… ly hôn đi.” Đoạn Dẫn Khê: “Hay là... thử xem?” Vưu Tri: “Hử???” Chẳng bao lâu sau khi hợp đồng mất hiệu lực. Vưu Tri bị sự nhiệt tình của đối phương “thiêu đốt” – còn mãnh liệt hơn cả trong mơ, quyến rũ hơn gấp bội. Đoạn Dẫn Khê đâu phải nghiêm túc gì, chỉ là giỏi giả vờ thôi. Đến mức Vưu Tri bị “làm” cho không xuống nổi giường. Sau này Vưu Tri mới nhận ra – kết hôn chỉ là bước đầu trong kế hoạch của Đoạn Dẫn Khê… Mỗi bước sau khi kết hôn, đều nằm trong tính toán của cô ấy. Làm gì có chuyện nghiêm túc chứ – rõ ràng là một người phụ nữ xấu xa đến tận xương tủy!!!
Mối Tình Qua Mạng Dị Dạng Với Nữ Cơ Trưởng
Mối Tình Qua Mạng Dị Dạng Với Nữ Cơ Trưởng
◎ Chủ đề: Chân thành với người, theo đuổi ước mơ, dũng cảm bay giữa bầu trời xanh, chiếc máy bay mang tình yêu cuối cùng cũng sẽ hạ cánh vào mùa xuân! Hạ Xuân Nùng thấy bạn bè xung quanh đều có đôi có cặp, còn mình thì lẻ bóng đến phát mệt. Không chịu nổi nữa, cô mở danh sách bạn bè tìm đến một "chị lừa đảo" để tâm sự lúc nửa đêm, ai ngờ lại nói chuyện hợp đến mức hận không gặp sớm hơn. Chị lừa đảo: 【Biết 18 thứ tiếng, là nữ cơ trưởng, là bà chủ hãng hàng không, từ nhỏ đến lớn chưa yêu ai, khát khao một tình yêu thuần khiết.】 Hạ Xuân Nùng nghĩ, giờ mấy chị lừa đảo cũng đẳng cấp phết rồi ha. Cô cũng bịa lại: 【Chị ơi, em... em tên là Hạ Xuân Hoa, ở quê lên thành phố kiếm sống vì bố mẹ ép lấy anh Đại Ngưu làng bên. Em chạy trốn, giờ làm thuê, em còn chẳng nói sõi tiếng phổ thông nữa đó... ngại ghê.】 Thế là, Hạ Xuân Nùng – gái ế đói khát – và "chị lừa đảo" bắt đầu một mối tình online méo mó. Sau 30 ngày yêu qua mạng, người bạn thân của cô đi nước ngoài bằng chuyên cơ, tiện thể gửi cho cô một tin nhắn: Bạn thân: 【Chị em ơi! Người yêu của cậu ấy! Nghề chính là nữ cơ trưởng, nghề tay trái là bà chủ hãng hàng không, cao 1m78, biết 18 thứ tiếng! Gái xinh cực phẩm!】 Kèm theo một bức ảnh chị cơ trưởng đang ngồi uống cà phê. Đồng phục trắng tinh, cầu vai viền vàng, mũ cơ trưởng đội ngay ngắn, dưới vành đen là đôi mắt sắc sảo hút hồn. Đôi chân dài được đồng phục ôm sát, gần như không thấy nếp nhăn nào. Hạ Xuân Nùng cầm điện thoại, nhìn ảnh cơ trưởng mà tay run bần bật. Đúng là gái đẹp thật... nhưng cô ấy lừa dối tình cảm thuần khiết của mình!! Bạn thân lập tức bày mưu: 【Không sao, cho dù cậu là gái quê, thì quê cậu cũng có tiền bao máy bay! Tớ khuyên cậu: tới hôm gặp mặt, mặc áo bông đỏ hoa mẫu đơn, mang ủng cao su màu xanh, trùm khăn đỏ, xách cái bao đan 10 ngàn đựng ít củ cải bắp cải. Vào gặp là nói: "Làng em phát hiện mỏ vàng, GDP tăng, cả làng sống sung sướng". Đừng sợ quê, vì nhan sắc cậu vẫn đỉnh. Tớ tin gái đẹp chắc chắn sẽ thấy cậu đơn thuần mà yêu cậu ngay!"】 ~~x.x~~ Hôm ấy, Hạ Xuân Nùng không cưỡng lại được vẻ đẹp của gái xinh, cùng bạn thân đi gặp mặt. Nữ cơ trưởng không chê cô, nhẹ nhàng mời uống cà phê, còn mời ăn bánh quy. Thấy cô không nói gì, tưởng cô câm, cô ấy liền mua bảng viết để cô dùng, còn khen: "Em tuy không nói được tiếng phổ thông, nhưng chữ phổ thông viết rất đẹp." Mọi chuyện diễn ra suôn sẻ, hình tượng "Tiểu Xuân Hoa" in sâu vào lòng người. Hạ Xuân Nùng vui như mở cờ trong bụng. Tối ăn xong, chị cơ trưởng còn nói sẽ đưa cô về nhà. Ngay khoảnh khắc bước vào cửa, Hạ Xuân Nùng chợt nhớ đến căn biệt thự mấy trăm triệu của mình, không nhịn được, bật ra tiếng phổ thông rõ ràng: "Chị ơi, nhưng làng em không có chỗ đáp máy bay, chắc máy bay chị không đậu được rồi á." Mỹ nữ cơ trưởng nhìn cô, môi mím lại, thốt ra mấy chữ: "Chị không chỉ biết lái máy bay, chị còn biết lái ô tô." Cuối cùng chẳng nói thêm gì, gái đẹp quay người bỏ đi, còn tiện tay lấy luôn mấy củ cải trong túi đeo của cô. Tưởng đâu chuyện tình tiêu rồi. Đêm đó, Hạ Xuân Nùng đang buồn thì lại nhận được tin nhắn từ cơ trưởng: 【Xuân Hoa, hôm nay em thật ngây thơ không bị cám dỗ, dễ thương ghê. Muốn thơm em một cái.】 · Sau đó nữa… Một hôm, chị cơ trưởng đi chúc Tết họ hàng, tiện ghé thăm nhà bên cạnh, đúng lúc một tiểu thư đang ngồi bắt chéo chân, cầm điện thoại xịn mới chụp hình sống ảo, vừa chỉnh ảnh vừa gõ mấy lời sến súa để thả thính chị cơ trưởng. Nhấn gửi xong, ngay sau đó: “Đinh đông!” Tiểu thư ngẩng đầu nhìn, rồi ngay lập tức xách chổi lau nhà, quét tới quét lui trong ngoài như điên, rồi nhắn lại: 【Em đang đi làm giúp việc ở đây, bị chị thấy ngại quá!】 Nam Thập Nguyệt: 【Thương em quá, qua nhà chị đi, chị lái máy bay nuôi em.】 ·· Tiểu thư ngốc nghếch dễ thương X Nữ cơ trưởng thích bày trò Mỹ nhân ngốc – bánh ngọt mini. Tóm lại là: mỗi ngày đều sợ “lộ thân phận”, nhưng thật ra đã tự trút sạch mọi thứ, cuối cùng còn bị vợ "ăn sạch không chừa"!
Boss Trùm Cuối Trong Truyện Linh Dị Lại Là Vợ Tôi?
Boss Trùm Cuối Trong Truyện Linh Dị Lại Là Vợ Tôi?
Tác giả:
◎ Chủ đề: Gặp thất bại đừng nản, cứ ngẩng đầu mà giải quyết khó khăn Hoàng Vi xuyên vào một quyển tiểu thuyết linh dị thuộc thể loại vô hạn lưu, sau này mới nhận ra bản thân lại là một NPC – mà còn là NPC ở phụ bản cuối cùng, nơi trùm cuối xuất hiện. Với tư cách là một NPC, Hoàng Vi có một thân phận được hệ thống quy định rất nghiêm ngặt. Chỉ là… cái thân phận này của cô hình như có bug thì phải? Hoàng Vi theo chân nhóm người chơi vô hạn lưu bước vào phụ bản có trùm cuối, thấy tên trùm đó dáng vẻ yểu điệu đứng ở đầu làng, nhẹ nhàng lên tiếng: “Vi ca à, cuối cùng chị cũng về rồi…” Con boss phụ bên cạnh cũng lao lên ôm lấy chân Hoàng Vi, ngẩng mặt hô to: “Cha ơi! Tụi con chờ cha khổ muốn chết luôn á!” Hoàng Vi chợt nhận ra: thân phận mình được sắp xếp là… chồng của trùm cuối. Trùm cuối là vợ mình á?! Nhìn hai mẹ con một lớn một nhỏ trước mặt, Hoàng Vi choáng váng – hoá ra mua một tặng một hả? Sau một thời gian sống ở thôn nhà họ Hoàng, Hoàng Vi nhìn những dân làng “nhiệt tình thân thiện” kia, cảm thấy mình nhất định phải dẫn dắt cả làng làm giàu đổi đời. Cô phải tranh thủ cạo sạch điểm tích luỹ từ người chơi vô hạn lưu, sau đó dắt vợ dắt con thoát khỏi cái phụ bản nát bét này, sống cuộc đời vui vẻ hạnh phúc. Hoàng Vi nở nụ cười sáng loáng: “Chào mừng đến với phụ bản cuối cùng. Ở trọ một đêm 100 điểm, không bao ăn, sáng 50 điểm, trưa và tối mỗi bữa 100 điểm. Cái phụ bản này ít nhất phải ở lại bảy ngày đó nha, bạn muốn trả một lần luôn hay sao?” Người chơi: Đây là cướp trắng trợn còn gì nữa! —————————————————— Góc nhìn chủ công Công dạng bug toàn năng việc nhà chỉ lo kiếm tiền x Thụ bề ngoài dịu dàng nhưng có thể hắc hoá bất kỳ lúc nào – Vua Quỷ Còn bonus thêm một cô con gái cũng có thể hắc hoá bất kỳ lúc nào (Công hơi kiểu hay lấy lòng và hi sinh, thiếu tình cảm nên rất dễ rung động)