Hỗ Công

Danh Sách Truyện

Tuyết Cũ Khó Tan
Tuyết Cũ Khó Tan
Tác giả:
◎ Chủ đề: Tình yêu vượt mọi gian nan Câu chuyện này kể về: 【Tài xế taxi tàn tật u ám * Người mẫu cố chấp, sa sút】 Năm 26 tuổi, Khâu Nhất Nhiên dùng hết tiền tích góp mua một chiếc taxi, ngày đêm chạy xe đón khách. Hầu hết hành khách vừa lên xe, thấy ký hiệu “xe dành cho người khuyết tật” liền quay đầu bước xuống. Có người hỏi sao cô không làm nghề khác. Cô xoa cái chân trái đau đến tê dại, mỉm cười nhẫn nại, “Cũng từng làm việc khác rồi.” Năm 24 tuổi, Lê Vô Hồi bước lên sàn diễn lớn, nổi tiếng ngay trong show mở màn, càn quét khắp các tuần lễ thời trang, trở thành “nữ hoàng sàn catwalk” danh xứng với thực. Gương mặt mang nét lai đầy mê hoặc của cô xuất hiện trên bìa tạp chí phát hành toàn cầu, trong giới thời trang không ai là không biết. Suốt một thời gian dài, hai người không hề có bất kỳ giao điểm nào. Đôi khi, Khâu Nhất Nhiên đang lái taxi đón khách, liếc thấy ảnh Lê Vô Hồi đầy quyến rũ trên sạp báo, cũng sẽ nhìn thêm đôi ba lần. Nhưng không biết từ khi nào—— Khâu Nhất Nhiên bắt đầu gặp chuyện kỳ lạ. Mỗi tháng đều có vài ngày, có một cô gái say bí tỉ, ném đá vào ô cửa sổ phòng trọ vốn đã vỡ mà chưa sửa của cô. Giữa đêm khuya yên tĩnh, tiếng ném lộp bộp vang lên liên hồi. Khi mở cửa sổ nhìn xuống, coo luôn thấy cô gái tóc rối tung trong gió, ánh mắt lơ đãng, môi mỏng trắng bệch. Rất đẹp, một vẻ đẹp dám yêu dám hận, dữ dội và cuồng nhiệt. ——Là Lê Vô Hồi. Khâu Nhất Nhiên cố bịt tai, cố không nhìn không nghe, nhưng không chịu nổi. Cuối cùng cô chỉ có thể khoác áo cũ, chống gậy lững thững xuống lầu, nhặt giày cao gót và túi xách mà cô gái kia vứt bừa bên vệ đường, đưa cô ấy lên taxi. Bạn bè ở đây không ai hiểu gì về giới thời trang, hỏi cô người kia là ai. Cô lau sạch bóng cả trong lẫn ngoài xe, đỡ Lê Vô Hồi lên taxi, lội qua vũng nước, tập tễnh cúi đầu cười nhạt, “Coi như bạn, kiểu đã từng chia tay rồi đó.” 【Đó là ở Paris, một trận tuyết cũ đến nay vẫn chưa tan.】 Hướng dẫn đọc: Nhân vật không dựa trên nguyên mẫu có thật. Câu chuyện là công bằng về cảm xúc và chủ động giữa hai nhân vật, không có ai chủ công. Văn phong chua xót, kết HE, 1v1. Mối quan hệ này rất khó để hàn gắn, kiểu kéo căng đến gãy xương mà gân vẫn còn dính liền á~
Trọng Sinh Về Lúc Trước Khi Làm Nhục Công Chúa Địch Quốc
Trọng Sinh Về Lúc Trước Khi Làm Nhục Công Chúa Địch Quốc
Tác giả:
◎ ‎Chủ đề: Chân tình có thể vượt qua mọi thứ Tiểu công chúa bệnh nhược, cố chấp × Tiểu quận chúa háo sắc, nhút nhát (song trọng sinh) Là tiểu quận chúa phóng đãng bậc nhất phương Bắc, Phi Thiên Tiếu giữ mỹ nhân nhặt được nuôi bên cạnh, nuông chiều chẳng chút kiêng dè. Cho đến khi đại quân địch tiến vào hoàng thành, tướng quân nước địch kính cẩn dâng kiếm dài cho mỹ nhân mà Phi Thiên Tiếu sủng ái nhất, nàng mới như bừng tỉnh mộng. Mỹ nhân nắm kiếm, không chút lưu tình kết liễu kẻ từng sỉ nhục mình. Sống lại một kiếp, Phi Thiên Tiếu nhìn mỹ nhân đang quỳ gối trước mặt, trong lòng hạ quyết tâm rửa tay gác kiếm, một lòng đối đãi thật tốt với mỹ nhân sát phạt vô tình ấy. Nàng ngày ngày cung phụng mỹ nhân nơi phủ đệ, ăn ngon mặc đẹp, chuyện gì cũng đáp ứng. Về sau, mỹ nhân trèo lên giường nàng, áp chế nàng dưới thân, nàng cũng chẳng dám phản kháng mảy may. Khương Kỳ Nguyệt vốn là tiểu công chúa được sủng ái nhất Nam Cương, một hôm bị hại, lưu lạc đến Bắc Tề, bị tiểu quận chúa phong lưu đa tình nhặt về, giam trong phủ, nhục nhã trăm bề. Khương Kỳ Nguyệt vốn tưởng mình đã hận Phi Thiên Tiếu thấu xương, ai ngờ đến lúc nữ tử vận hồng y ấy chết trước mặt, nàng mới hiểu thế nào là khắc cốt ghi tâm. Trọng sinh một đời, Khương Kỳ Nguyệt thề phải khóa người ấy bên mình, để nàng ấy cũng nếm thử tư vị bị giày vò. Nào ngờ, khi nàng thu lại móng vuốt định tiếp cận, lại bị tiểu quận chúa mỗi ngày đều đối tốt với mình, chuyện gì cũng nghe theo, chuốc cho một trận say khướt. Tỉnh dậy thì người đã chạy mất. Khó khăn lắm mới thoát khỏi Bắc Tề, Phi Thiên Tiếu cứ tưởng từ đây về sau có thể sống cuộc đời vô ưu vô lo. Nào ngờ những đêm sau đó, nàng luôn mơ thấy tiểu công chúa hung hăng kia. Phi Thiên Tiếu nghĩ, dù sao cũng là trong mộng, mình làm gì cũng không sao. Cho đến một ngày, giấc mơ kia dường như thật đến quá mức. Khi nàng mở mắt, chạm mặt dung nhan ngày đêm mong nhớ, Phi Thiên Tiếu mới hiểu ra: Đó không phải mộng, tiểu công chúa thật sự đuổi tới rồi! — PS: Đời trước Phi là công, đời này Phi 0.3, Khương 0.7.
Sinh Như Nghịch Lữ
Sinh Như Nghịch Lữ
◎ Chủ đề: Thiên thần áo trắng, cứu người – chữa thương. Đời người như chuyến hành trình ngược dòng, tôi cũng chỉ là kẻ lữ hành. Phải có những khe hở trong cuộc sống, ánh sáng mới len lỏi vào được. Huấn luyện viên cứu hỏa trẻ tuổi, nắng ấm dịu dàng đôi khi nổi loạn × Chị bác sĩ cấp cứu lớn tuổi độc thân, cứng rắn – thâm trầm – bụng dạ thâm sâu Tặng câu chuyện này đến tất cả lính cứu hỏa và y bác sĩ đang chiến đấu ngoài tiền tuyến. Couple phụ: – Bác sĩ nội trú mới vào nghề, nhiều trò – kỹ tính × Cô bạn gái thanh mai trúc mã từng là tuyển thủ e-sports – Bác sĩ sản khoa xinh đẹp rực rỡ × Đội trưởng hình sự chững chạc – điềm đạm
Em Là Người Tôi Yêu Nhất Trên Đời
Em Là Người Tôi Yêu Nhất Trên Đời
◎ Chủ đề: Ánh mặt trời luôn đến sau mưa gió, cầu vồng luôn hiện sau u ám. ————————•———————— Nhà họ Diệp là gia tộc danh giá bậc nhất thành phố A, từng có một tờ hôn ước với nhà họ Tiêu – gia tộc sa sút vốn từng hiển hách một thời. Ngày hiệu lực của hôn ước sắp đến, bà cụ nhà họ Diệp không cam lòng để cháu gái lớn – người bà đặt hết tâm huyết và kỳ vọng – kết hôn theo ước định, liền lợi dụng sơ hở trong văn bản hôn ước để cho cháu gái thứ hai thay thế. Chủ nhà họ Tiêu dù bất mãn cũng không dám lên tiếng, Omega không thể phản kháng, đành cam chịu chấp nhận tất cả sắp đặt. Đêm tân hôn, Omega gặp Alpha với gương mặt lạnh lùng. Tưởng rằng sẽ chỉ có băng giá chờ đón, không ngờ cô lại cảm nhận được sự dịu dàng vụng về. Đêm động phòng, Alpha vốn không định làm gì, nhưng cả hai lại rơi vào cái bẫy do trưởng bối sắp đặt, cuối cùng mọi thứ đều đã thành định mệnh. Ngôi nhà xa lạ, sinh mệnh bé nhỏ đến quá sớm, khó khăn của gia tộc, những biến cố dồn dập khiến Omega không thể gượng dậy. Nhưng Alpha – người ít nói – vẫn luôn âm thầm ở bên bảo vệ cô, giải quyết mọi phiền muộn, dẹp bỏ mọi chướng ngại, mà chẳng nói một lời. Omega từng mơ ước có một hiệp sĩ sẽ xuất hiện bên mình, bảo vệ cô, ở cạnh cô, không rời không bỏ suốt đời, yêu thương suốt kiếp. Mãi đến rất lâu sau cô mới bừng tỉnh: bên cạnh mình sớm đã có một người như thế rồi. “Vì sao ngay từ đầu chị đã tốt với em như vậy?” Omega thường thích nép vào lòng Alpha và hỏi câu ấy. “Vì…” Alpha nhìn chăm chú Omega đang lười biếng trong lòng mình, ánh mắt tràn đầy yêu thương, “Vì em là người chị cưng nhất trên đời mà.” Omega không hề biết, từ ngày gặp gỡ, cô đã sống trong tim cô ấy rồi.
Alpha Của Cô Ấy
Alpha Của Cô Ấy
Tác giả:
◎ Chủ đề chính: Thế giới đầy ảo tưởng, suy nghĩ càng hoang dại càng tốt. Thẩm Tạc Phong sống bình lặng đến năm hai mươi ba tuổi thì một ngày nọ, sau khi được một ông thầy bói xem quẻ, thế giới của cô lập tức đảo lộn hoàn toàn. ABO? Không phải cái này chỉ có trong tiểu thuyết thôi sao! Thẩm Tạc Phong xuyên vào thế giới ABO, hoang mang tột độ, suốt ngày cầu nguyện được phân hóa thành Beta, nhưng trời không chiều lòng người, cô trực tiếp phân hóa thành Alpha, mà còn là Alpha cấp S đỉnh cao. Từ đó cô bắt đầu hành trình đấu trí đấu dũng với pheromone của chính mình. Thế nhưng khi gặp Trì Tình Vị, cô lại vô cùng biết ơn vì mình đã phân hóa thành Alpha. Khi gặp Omega khác đang kỳ phát tình, Thẩm Tạc Phong lôi ra một ống thuốc ức chế: “Thuốc ức chế, dùng không?” Khi đến kỳ phát tình của Trì Tình Vị, Thẩm Tạc Phong tủi thân hỏi: “Chẳng lẽ chị không bằng thuốc ức chế sao? Tại sao lại không cần chị?” Tuy chia Alpha-Omega, bản chất là cả hai cùng chủ động. Nhiều khi Omega còn chủ động hơn Alpha. Cảnh báo: Thiết lập thế giới ABO không thay đổi.
Sau Khi Kết Hôn Với Đại Lão Không Trở Về Nhà
Sau Khi Kết Hôn Với Đại Lão Không Trở Về Nhà
◎ Chủ đề: Bốn mùa đều tuyệt vời, yêu cuộc sống, yêu bản thân Đồ Nhan kết hôn ba tháng, không nhớ nổi vợ mình – Kỷ Thập Thanh – trông như thế nào. Ngoài ngày đi đăng ký kết hôn có gặp một lần, sau đó cô sống một mình trong biệt thự sang trọng, nhiệm vụ duy nhất là thay đại lão đi dự tiệc gia đình. Đại lão kiệm lời, mỗi lần cô nhắn tin là lại chuyển tiền. Đồ Nhan đều đặn “check-in” mỗi ngày. Hình tượng si tình lan truyền trong giới, ai cũng thương cô sống không hạnh phúc. Ba tháng sau, Đồ Nhan đã trở thành tiểu phú bà, chuẩn bị ly hôn, tận hưởng cuộc sống tự do. Hôn nhân không tình cảm, chỉ cần người lớn hai bên đồng ý là được. Lại một lần nữa dự tiệc gia đình. “Ai bắt nạt cháu vậy?” – Một quý bà sang trọng hỏi. Đồ Nhan rưng rưng nước mắt: “Thập Thanh... muốn ly hôn với cháu…” Mọi người sững sờ, đồng loạt nhìn về phía góc phòng – nơi Kỷ Thập Thanh đang ngồi. Quý bà nhỏ giọng bảo: “Đi nói với cô ấy đi.” Người này là ai? Nhìn quen quen nhưng chẳng nhớ nổi mặt, ánh đèn quá tối. Chẳng lẽ là nhân vật lớn trong nhà họ Kỷ? Nếu vậy thì... “Chị ơi,” – Đồ Nhan bắt đầu kể khổ – “Em yêu chị, nhưng chị nửa đêm mới về chỉ để làm cái chuyện đó, còn chê ngực em nhỏ. Chị là cánh chim tự do, không bao giờ chịu vì em mà dừng lại…” Kỷ Thập Thanh chau mày, sắc mặt khó đoán: “Về nhà với chị, mình nói chuyện riêng được không?” “Thập Thanh không thích em đưa người về nhà,” – Đồ Nhan vẫn giữ vai diễn – “Về nhà chị được không?” Đồ Nhan nghĩ đại lão thật sự bận, đến ly hôn cũng không thấy mặt. Trong bữa tiệc mừng độc thân, cô tình cờ phải lòng một mỹ nhân. Mỹ nhân mặc sơ mi trắng giản dị, quần jean, mang vẻ ngây ngô của người mới đi làm, nổi bật giữa một đám trung niên áo vest – khiến người ta xót xa. Đồ Nhan bước tới giải vây, dẫn theo mỹ nhân non nớt đáng thương rời đi. Câu chuyện “phú bà cứu mỹ nhân” bắt đầu từ đó, hai người yêu nhau nồng nhiệt, sống những ngày hạnh phúc. Không lâu sau, Đồ Nhan nghe được tin đồn: Đại lão tìm một người tình thế thân giống cô như đúc. Đồ Nhan: Đại lão yêu mình á?! Sợ bị cướp về cưỡng ép, cô nhanh chóng nhắn cho đại lão: “Chúng ta đã kết thúc, quá khứ như khói bay, chúc chị bình an.” Mười phút sau, bạn gái đi làm xa bỗng trở về, mắt đỏ hoe nhìn cô: “Bé con, em lại định chạy trốn à?” Kỷ Thập Thanh kết hôn, cứ tưởng chỉ là một cuộc hôn nhân nhàm chán vì lợi ích. Không ngờ vợ cô rất tuyệt, ngày nào cũng quan tâm, giống như yêu qua mạng khiến cô rung động. Đối phương cũng yêu cô, cả giới đều biết. Tình yêu hai chiều vốn dĩ rất đẹp. Kỷ Thập Thanh bận trăm công nghìn việc nhưng vẫn tranh thủ dự tiệc gia đình, định tạo bất ngờ cho vợ. Kết quả, vợ lại “tặng” cô bất ngờ trước. Tốt lắm, Kỷ Thập Thanh giận đến mức chuyển thêm mười triệu nữa. Tốt lắm, vợ cũ cầm tiền của vợ cũ để muốn nuôi lại cô – vợ cũ.
Ta Cướp Nữ Nhân Với Nam Chính
Ta Cướp Nữ Nhân Với Nam Chính
Tiêu Cẩn xuyên vào một bộ truyện ngược đầy máu chó, trở thành một nữ phụ tuyến mười tám. Một nhân vật đặc biệt hội tụ đủ mọi "bi kịch": tàn phế, nữ giả nam trang và si mê nam chính. Nhưng tất cả những điều đó đều không quan trọng, bởi vì nàng căn bản không sống qua nổi ba chương. Nữ phụ pháo hôi này cũng tên là Tiêu Cẩn. Nàng là Tam Hoàng tử của Tề quốc, một chiến thần với chiến công hiển hách, danh chấn Cửu Châu, khiến tướng lĩnh các nước đối địch vừa nghe tên đã sợ mất mật – "Quỷ La Sát". Thế nhưng, chính chiến thần ấy sau một trận đại chiến lại bị phế cả hai chân, trở thành kẻ tàn tật, đi vài bước đã ho ra máu. Chưa hết, nàng còn mắc bênh ung thư phổi, sống lay lắt như ngọn đèn dầu sắp cạn. Nguyên nhân chẳng có gì khác, bởi đây là một bộ truyện ngược. Nam chính là Thái Tử Tề quốc, còn nữ chính là Công Chúa của một nước đã diệt vong. Sự tồn tại của Tiêu Cẩn chỉ có một mục đích: tiêu diệt đất nước của nữ chính, sau đó nhận cái kết thê thảm mà thôi. Ngay lúc này, Tiêu Cẩn nhìn đôi chân đã bị phế của mình, lại nhìn vũng máu lớn vừa ho ra, tâm trạng hoàn toàn sụp đổ. Nàng dịu dàng dặn dò quản gia chuẩn bị sẵn quan tài, đợi ngày tốt đẹp để nằm xuống. Bỗng một giọng máy móc của hệ thống vang lên. “Cảnh báo! Sinh mệnh của ký chủ chỉ còn lại 48 giờ. Hãy nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên, sau khi hoàn thành sẽ được kéo dài thời gian sống.” “Nhiệm vụ 1: Cướp hôn – Ép cưới nữ chính sắp thành thân với nam phụ.” Hệ thống: “Nhắc nhở thân thiện, chỉ khi nào ký chủ hoàn thành tất cả các nhiệm vụ, sau đó để nữ chính tự tay giết chết mình thì đồng hồ sinh mệnh đếm ngược mới dừng lại, ký chủ mới có thể trở về thế giới ban đầu.” Tiêu Cẩn im lặng. Nàng tưởng tượng ra cảnh một bệnh nhân ung thư phổi giai đoạn cuối không thể đi lại vào ngày đại hôn của nữ chính, tinh thần phấn chấn lăn xe lăn đến cướp hôn. “...” Tiêu Cẩn: “Ta có thể chọn chết không?” Hệ thống: “Không thể đâu, ký chủ.” Sau bao gian truân, Tiêu Cẩn cuối cùng cũng hoàn thành tất cả các nhiệm vụ. Ngày hôm ấy, trời cao mây rộng, nhạn thu bay về phương nam. Sở Thiều đạp lên xác của những kẻ pháo hôi, khải hoàn về cố quốc, bước lên ngôi cửu ngũ chí tôn. Cửu châu bốn bể, không ai không cúi đầu xưng thần. Tiêu Cẩn mặc áo tù nhân, bị cấm vệ quân áp giải, ngồi trên xe lăn ngước nhìn tân đế. Nàng hài lòng rồi. Bây giờ mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ Sở Thiều ban cho mình một nhát kiếm. Nữ đế Sở Thiều dung nhan tuyệt thế, mũ miện rủ xuống mười hai chuỗi ngọc. Nàng cầm trường kiếm, từng bước bước xuống bậc thang, ánh mắt ôn hòa nhìn Tiêu Cẩn. Ngay lúc Tiêu Cẩn nghĩ rằng mình sẽ bị một kiếm xuyên tim thì Sở Thiều lại giơ kiếm lên, cắt đứt cổ họng của một cấm vệ. Những cấm vệ còn lại sắc mặt tái nhợt, đồng loạt quỳ xuống. Sở Thiều nâng đôi tay đầy máu, quỳ xuống trước mặt Tiêu Cẩn, như đang ngước nhìn thần minh, chăm chú nhìn nàng rất lâu. Rồi nàng buông thanh kiếm nhuốm máu xuống, run rẩy nói: “Đừng rời xa ta.” - [Lưu ý quan trọng!!] 1. Mặc dù truyện có phong cách nhẹ nhàng, nhưng một số nội dung không quá nhẹ nhàng. 2. Chương 138-140 và chương 77-80 có liên quan đến câu chuyện của thế hệ trưởng bối, nội dung "máu chó" và không sạch, hãy cân nhắc kỹ trước khi đọc. [Hướng dẫn sử dụng] 1. Sảng văn hư cấu, vui lòng không soi xét tính hợp lý. 2. Nữ chính Sở Thiều là bệnh kiều, tâm lý không bình thường. Hệ thống không có tác dụng lớn, Tiêu Cẩn chủ yếu dựa vào tài diễn xuất để sinh tồn. 3. Kết thúc có cú plot twist và là HE. Tóm tắt ngắn gọn: Ta cùng nàng sống chết không rời Tư tưởng: Tàn mà không phế, ý chí kiên cường, dũng cảm tiến về phía trước.
Nuôi Dưỡng Kiếp Trước Của Chính Mình
Nuôi Dưỡng Kiếp Trước Của Chính Mình
Tác giả:
◎ Chủ đề: Đừng bao giờ từ bỏ hy vọng, hãy là người yêu thương chính mình nhất Tiểu thư bệnh yếu dịu dàng trọng sinh X Biến dị loài trung khuyển ngạo kiều thuần khiết, truyện thể loại “thủy tiên văn” (= nhân vật chính yêu chính bản thân mình trong một dạng nào đó) Cả hai đều có hình thái dị hóa. Khương Nhân là chó sói. Kiếp trước, Khương Nhân bị người thân lợi dụng, bị em gái Tề Phi phản bội, bị thao túng tinh thần mà yêu nhầm Tiêu Tình Mặc. Về sau, Tiêu Tình Mặc giẫm gãy tay cô từng ngón một, đá cô xuống vực sâu, quay đầu cưới Tề Phi. Cơ thể cô bị quái vật xé xác nuốt chửng, linh hồn lang thang hồi lâu, cuối cùng trọng sinh về ba năm trước, sống trong thân thể tiểu thư bệnh yếu của nhà Đỗ – Đỗ Nam Yên. Sống lại sau cái chết, cô chỉ muốn báo thù. Nhưng ông trời lại đùa ác, cho cô gặp lại “Khương Nhân” của ba năm trước. Ngây thơ, chân thành nhưng ngu ngốc, bị gia đình lừa gạt, bị Tiêu Tình Mặc lợi dụng, sẽ chết thảm trong ba năm nữa. Giờ thì lại như con chó nhỏ bị ướt mưa, quỳ rạp dưới chân cô. ——Vẫn chưa yêu Tiêu Tình Mặc. “Đỗ Nam Yên” dùng đôi giày mềm bằng gấm trắng tinh, khẽ nâng cằm con chó nhỏ kia lên. Là dị biến có mức ô nhiễm cao nhất trong gia tộc, Khương Nhân sớm đã chấp nhận số phận: hoặc là chết, hoặc là phát điên hoàn toàn. Cho đến khi Đỗ Nam Yên xuất hiện. Cô ấy không hề sợ thân phận dị biến của Khương Nhân, còn cởi áo khoác che đôi tai sói đang biến dị, ôm cô vào lòng, không cho ai được làm tổn thương cô. Khương Nhân biết thân phận hai người chênh lệch như trời với đất, ban đầu chỉ muốn lặng lẽ bảo vệ cô ấy. Nhưng vị tiểu thư này hoàn toàn không có khái niệm “ranh giới”. Khương Nhân buộc phải nhắc nhở cô hết lần này đến lần khác: “Cơ thể loài săn mồi như chúng tôi không thể để ai tùy tiện nhìn thấy.” “Đừng xoa đầu tôi lung tung.” “Tai với đuôi cũng không được chạm vào…” — Về sau. Mọi khao khát tuôn trào trong huyết mạch Khương Nhân. Chỉ còn lại một điều—chiếm lấy cô ấy, vò nát cô ấy, cắn vỡ mạch máu của cô ấy, hút lấy dòng máu tươi. Để lại mùi hương của bản thân khắp cơ thể cô. Không ai được phép cướp đi.
Đại Tiểu Thư Ngạo Kiều Hôm Nay Lại Bị Vả Mặt Sao?
Đại Tiểu Thư Ngạo Kiều Hôm Nay Lại Bị Vả Mặt Sao?
Tác giả:
◎ Chủ đề: Cùng nhau trưởng thành, bên nhau không rời "Tôi chính là trung tâm của thế giới" – đây là nguyên tắc sống của Lâm An Nhiên. Hội tụ đủ mọi tính cách của hội chứng công chúa, cô kiêu ngạo, bướng bỉnh, ngang ngược vô đối. Không ngờ một ngày sa cơ lỡ vận, phải lang thang ngoài đường. Đại tiểu thư được tiểu tùy tùng thu nhận về nhà, vẫn không bỏ được cái tính kén cá chọn canh. Ai cũng nghĩ Giang Chích rước về một cái cục nợ khổng lồ. Thực tế đúng là như vậy. “Mì ly á? Cái thứ linh tinh đó tôi không ăn đâu.” Cốt cách tiểu thư không thể mất. Năm phút sau: Mì ly ngon thật đấy! “Cà phê hòa tan? Không uống, tôi chỉ uống cà phê pha tay thôi.” Tiểu thư nhất định không thỏa hiệp. Năm phút sau: Cho tôi thêm một ly nữa! “Xe điện mini? Tôi không ngồi mấy cái xe này đâu.” Năm phút sau: Đổi cho tôi cái nón bảo hiểm khác, tôi muốn màu hồng! Sự kiêu ngạo của tiểu thư, chỉ kéo dài đúng năm phút. Vừa đáng yêu, vừa bướng bỉnh như một con mèo nhỏ. Về sau, tiểu thư quay lại công ty, tiếp tục sống cuộc đời công chúa của mình, để mặc Giang Chích từng cùng cô vượt qua hoạn nạn bị bỏ rơi. “Giang Chích? Ăn mày đâu ra thế, tôi không quen.” Mọi người đều cảm thấy bất công thay cho Giang Chích. Nhưng, ở nơi không ai nhìn thấy, đôi mắt tiểu thư hoe đỏ, nước mắt không ngừng rơi, vừa tủi thân vừa đáng thương. “Giang Nhất, chị lại không cần em nữa rồi, sao lúc nào chị cũng không cần em hết vậy.” “Em sẽ ngoan mà, chị có thể thích em một chút được không, chỉ một chút thôi.” Lâm An Nhiên kiêu ngạo ngút trời, giờ đây cúi đầu, nhỏ bé cầu xin một chút yêu thương.
Tổng Tài Lạnh Lùng Vì Yêu Mà Theo Đuổi Bạch Nguyệt Quang
Tổng Tài Lạnh Lùng Vì Yêu Mà Theo Đuổi Bạch Nguyệt Quang
Tác giả:
Năm khốn cùng nhất đời mình, Quý Chi Vi bị dụ dỗ vào quán bar hát kiếm sống. Rất nhiều kẻ quyền cao chức trọng để mắt tới cô. Giữa ánh mắt soi mói như đang chọn món hàng, lòng tự trọng rẻ mạt của Quý Chi Vi vỡ tan tành. Cô không còn đủ tiền cho bữa ăn ngày mai, chẳng dám đắc tội với bất kỳ ai. Đêm ấy, một người phụ nữ khí chất cao quý, dáng vẻ siêu phàm bước vào, lập tức được đám người đang trêu chọc Quý Chi Vi vây quanh lấy lòng. Cô ấy có đôi mắt đong đầy tình ý, khi nhìn về phía Quý Chi Vi lại chẳng mang chút giễu cợt nào. Cô ấy mỉm cười nói: “Cô bé, lại đây với chị nào.” Tựa như tiên nữ từ trời giáng xuống, vươn tay về phía Quý Chi Vi, nụ cười ấy không mang theo chút ấm áp nào – nhưng vẫn cứu cô một mạng. Ngay khoảnh khắc đó, Quý Chi Vi đã yêu Cố Vân Huy ngay từ cái nhìn đầu tiên, người sau này trở thành “kim chủ” theo hợp đồng của cô. Bốn năm trong hợp đồng, hai người dây dưa quấn quýt, Cố Vân Huy luôn nhìn Quý Chi Vi bằng đôi mắt dịu dàng như yêu thật sự. Khi hợp đồng gần kết thúc, Quý Chi Vi ôm một trái tim chân thành, chuẩn bị đem tình cảm giấu kín bao năm đặt dưới ánh sáng — thì nghe được Cố Vân Huy nói với người khác: “Tình nhân nhỏ của tôi? Chẳng qua là nuôi chơi cho vui. Nhà họ Quý hại tôi thê thảm vậy, tất nhiên tôi phải chơi cho đã, hành cho đủ, rồi vứt bỏ. Không thì làm sao gọi là báo thù?” Thì ra, tất cả những gì Quý Chi Vi ghi lòng tạc dạ... đều là diễn. Vì Cố Vân Huy thất hẹn, Quý Chi Vi gặp tai nạn, bị lũ cuốn đi. Ngày nhận được tin Quý Chi Vi qua đời, Cố Vân Huy chẳng có chút phản ứng nào. Người con gái đã chiếm trọn bốn năm tuổi trẻ của cô, cứ như chưa từng xuất hiện – càng không có rời đi. Cuộc sống của Cố Vân Huy vẫn như cũ. Cho đến khi tất cả tin nhắn gửi đi đều không hồi âm, Cố Vân Huy mới chợt nhận ra — Quý Chi Vi đã vĩnh viễn rời khỏi thế giới này. Cô yêu Quý Chi Vi. Cô hối hận. Tin đồn lan ra: đại lão giới kinh doanh Cố Vân Huy, phong tình vạn chủng, ong bướm không ngớt. Rồi một ngày, cô bỗng thay đổi – dù là người đẹp đến đâu cũng không khiến cô động lòng. Vì một người, cô cất hết phong lưu, quỳ mòn đầu gối, ói ra máu mà vẫn không thể giữ được “Bạch Nguyệt Quang” của mình. Ba năm sau gặp lại, Quý Chi Vi nhờ một vai diễn mà nổi như cồn, tài nguyên ào ào đổ về, được chống lưng bởi giải trí Hoàn Vũ nhà họ Lục – trở thành “đóa hoa trên đỉnh núi” khiến ai cũng thèm khát. Cố Vân Huy lại tìm đến Quý Chi Vi, tìm mọi cách tiếp cận, nhưng chỉ nhận được một câu: “Cố tổng hình như hiểu lầm rồi. Những ngày ở bên cô, chẳng qua là tôi đang rèn luyện diễn xuất thôi. Hiệu quả… cũng không tệ lắm.” Cố Vân Huy chỉ có thể đứng nhìn Quý Chi Vi tay trong tay với người tình tin đồn, thân mật khắng khít, hối hận đến ruột gan đứt đoạn… Đoạn nhỏ hậu truyện: Sau này, Cố Vân Huy lấy thân phận người thường tham gia show hẹn hò giả làm couple, theo đuổi Quý Chi Vi. Quý Chi Vi giữ hình tượng độc thân bao năm, fan đều rất tò mò không biết cô sẽ xử lý yêu cầu của chương trình thế nào. Nhưng đến ngày livestream thứ hai – hình tượng sụp đổ. Fan: "Ủa trời ơi tỉnh dậy cái thấy chị đẹp lạnh lùng nhà tui đang làm nũng đòi ôm với người thường đó hả??" Đến ngày thứ ba, fan nhìn thấy hai người dính nhau như sam liền… im luôn. Fan: “Chắc chắn là diễn, chị tui đang luyện diễn xuất, nhất định là vậy…” Đến ngày n thứ n, thấy Quý Chi Vi bị Cố Vân Huy đè ra sau camera… fan không nhịn được nữa: Idol tui sập luôn hình tượng độc thân, nhưng tui cắn kẹo vẫn sướng! Alpha bá đạo lại biết làm nũng với bạn gái á?? Cố Vân Huy, cô khai mau hai người quen nhau mấy năm rồi! CP tui được xác thực hợp nhau 100%! Tổ chương trình nhìn hot search mà chỉ biết câm nín. Nhớ lại ngày xưa hỏi Quý Chi Vi, cô nói sao ấy nhỉ? — Tôi không quen người đó, là cô ta đơn phương theo đuổi tôi thôi. Hướng dẫn đọc: Chim hoàng yến ngoan ngoãn nhưng nội tâm đen tối Alpha x Kim chủ lạnh lùng, kiêu ngạo, cố chấp Omega. Thật sự là đôi công qua công lại, không tin cứ đếm! Cố Vân Huy (Omega) chỉ có thể đánh dấu một mình Quý Chi Vi (Alpha). Truyện chú trọng nhiều hơn vào quá trình hòa hợp, gắn bó, giải quyết bằng giao tiếp thay vì “ngược thê thảm”. ABO tự thiết lập, không có nhân vật phụ thừa, showbiz theo phong cách riêng, không lấy nguyên mẫu ngoài đời. Cẩu huyết, có ngược nhưng ít, nhân vật chính không phải người tốt, có yếu tố Mary Sue, phản diện gây chuyện sẽ bị xử đẹp, 1v1, kết HE.
Mỗi Đêm Sư Tôn Đều Muốn Ta Dỗ Ngủ
Mỗi Đêm Sư Tôn Đều Muốn Ta Dỗ Ngủ
◎ Chủ ý: Dám đối mặt với kiếp nhân sinh biến ảo, không phụ thanh xuân, chẳng phụ lý tưởng ————————•———————— Hạ Thanh tinh thông bát quái dịch lý, nửa đêm canh ba còn đi đánh quẻ ở nghĩa địa, chẳng ngờ chạm phải trăm quỷ dạ hành. Mở mắt tỉnh dậy, phát hiện bản thân xuyên vào một quyển tiểu thuyết tiên hiệp. Tin lành: Thanh lãnh như ánh trăng, được vạn người kính ngưỡng, tuyệt thế giai nhân Kính Huyền Tiên Tôn—bậc cao nhân đỉnh cao trong kim tự tháp tu chân giới—chính là sư tôn của nàng! Tin dữ: Nàng là nội gián do Ma tộc phái đến. Tin còn dữ hơn: Hôm nay Tiên Tôn xuất quan! Mang chút may rủi, Hạ Thanh cầm đồng tiền gieo quẻ. Quẻ tượng hiện ra: thân phận bại lộ, chết không toàn thây. Hạ Thanh:…… Tiên tôn vừa ra khỏi bế quan, Hạ Thanh một khắc còn đang nghĩ cách chuồn đi, khắc sau tim lại đập loạn không kiểm soát. Kính Huyền Tiên Tôn, quả thực là một mỹ nhân danh xứng với thực. Dưới muôn ánh mắt dõi theo, mỹ nhân thản nhiên băng qua đám đông, bước thẳng tới trước mặt Hạ Thanh. “Thời gian không còn sớm, về phòng đi. Khanh đến giúp vi sư thay y phục.” Hạ Thanh và quần chúng:? Đêm ấy, ôn ngọc mềm mại trong lòng, Hạ Thanh mới hay Tiên Tôn trong lúc bế quan đã xảy ra trục trặc, trí nhớ rối loạn, nhầm nàng là đạo lữ của mình. Hạ Thanh quyết định thuận theo mà làm, một bên giả vờ là ái lữ thâm tình của Kính Huyền Tiên Tôn, một bên ngấm ngầm tính đường tháo lui. Đêm đêm tấu nhạc, đồng sàng dị mộng. Kính Huyền Tiên Tôn chẳng những không chút nghi ngờ, mà mỗi đêm còn phải để Hạ Thanh hôn hít ôm ấp dỗ dành mới chịu ngủ. Trời bất ngờ đổ biến, vào đêm Hạ Thanh định bỏ trốn, Kính Huyền Tiên Tôn khôi phục toàn bộ ký ức. Tiên Tôn tiện tay vung kiếm, cao thủ Ma tộc kéo đến ứng cứu đều ngã xuống. Hỏng bét rồi, Hạ Thanh thầm nghĩ. Kịch bản pháo hôi này nàng thật sự diễn mỏi mệt rồi, không giãy dụa nữa, nhắm mắt chờ chết. Nào ngờ, cảm giác kiếm xuyên tim lại chẳng hề xuất hiện. Trái lại, một bàn tay nâng cằm nàng lên. Ngón tay lành lạnh của Kính Huyền Tiên Tôn nhẹ lướt qua khóe môi nàng. “Ngày thường chẳng phải nàng vẫn gọi vi sư là Khanh Khanh ư? Đêm nay, nàng có nguyện vì vi sư mà ở lại không?” Chỉ dẫn đọc truyện: Sư tôn giả lãnh đạm thật điên cuồng si tình x đồ đệ xuyên thư làm công ăn lương Tu chân theo phong cách của ta, đập bàn mà viết, thiết lập riêng chất cao như núi Cấp bậc tu luyện: Đại Thừa, Địa Tiên, Chân Tiên, Linh Tiên, Huyền Tiên, Kim Tiên, Phục Thần, Thượng Thần, Thiên Thần Mỹ nhân mười nghề toàn năng giỏi thả thính vs Tiểu thiên sư ngoài lạnh trong sói miệng chối lòng yêu
Tôi Làm Cuốn Vương Trong Truyện Tuyển Tú
Tôi Làm Cuốn Vương Trong Truyện Tuyển Tú
Chủ đề: Thành công không thể thiếu sự nỗ lực Trì Mộng xuyên không Theo lời giới thiệu của hệ thống, đây là một tiểu thuyết về thi tuyển, cô cần đảm nhận vai trò của một nhân vật qua đường, sống một cuộc đời bình thường đến cuối đời. Trì Mộng cầm trong tay tờ rơi quảng cáo cuộc thi tuyển chọn, nghĩ đến kiếp trước cặm cụi làm việc, dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó, cuốn mình đến chết để tích góp tiền trả trước căn hộ, và khoản vay 30 năm chưa kịp gánh vác đã chết giữa chừng… Lại sờ khuôn mặt mịn màng đầy sức sống, nhìn tờ đơn đăng ký trong tay, cô ngộ ra. Hóa ra cô đã cuốn nhầm hướng. Không biết hát? Thức đêm học! Không biết nhảy? Thức trắng luyện! Cô, Trì Mộng, một đời Cuốn Vương, kiếp này phải làm ngôi sao đỉnh lưu nhất, ký hợp đồng đại diện cao nhất, ở căn nhà lớn nhất!! Làm một vị Cuốn Vương bình thường nhất!!! Hệ thống: ?? Tống Giai Kỳ trọng sinh Sau khi trọng sinh mới biết thế giới này là một cuốn sách, nhân vật phụ nhất định phải nhường đường cho nữ chính, bất kể cô cố gắng thế nào, cuối cùng cũng chỉ trở thành bệ phóng cho nữ chính thăng tiến. Tống Giai Kỳ: Mệt mỏi.jpg Cô nhìn thấu mọi sự: Tranh giành là chuyện không thể, đậy nắp cốc giữ nhiệt, không yêu ai cả. Dù bị công ty cử đến chương trình thi tuyển, nhưng chỉ cần cô nằm yên, sẽ trở thành người nhàn rỗi nhất trong trại huấn luyện! Nhưng tại sao nữ chính lại đến làm thực tập sinh? Còn người bạn nhỏ này, kẻ “mặt trăng không ngủ cô cũng không ngủ” là ai? Tống Giai Kỳ: Cứu mạng—— Một nhóm nhạc nữ nhanh chóng trở thành nhóm đỉnh lưu mới của Hoa Quốc. Người từng là con cá muối nay đã khơi dậy ý chí chiến đấu, đầy tham vọng: “Nào, hãy cùng nhau trở thành siêu sao thế giới!” Phía sau cô, vị Cuốn Vương tiền nhiệm đang nằm trong ổ vàng đếm tiền, dạy dỗ đầy chân thành: “Mệt rồi, con người phải biết đủ, đã đến lúc nằm yên.” Tống Giai Kỳ: “?” Cô đang nói cái quái gì vậy? Chỉ có fan cp là gào rú điên cuồng: Đây chính là trưởng thành rồi tôi trở thành cô ấy, đẩy thuyền, đẩy thuyền! Giai Kỳ Như Mộng là thật rồi!! Tại sao theo đuổi nhóm nhạc nữ nova lại khiến người ta an tâm? Fan: Yên tâm, họ sẽ tự mình nỗ lực! Cuốn Vương cuốn đến cùng x kẻ nằm yên mặc kệ đời (giả) 【Hướng dẫn quan trọng dành cho người đọc】 Nhân vật bìa được đặt theo mẫu. Tác giả không theo đuổi thần tượng! Không tham gia fandom! Một thế giới giải trí tự sáng tạo! Các nhân vật và ngành giải trí trong truyện đều là hư cấu! Những tình tiết liên quan đến chương trình thực tế có tham khảo quy trình của các chương trình thực tế ngoài đời (có nhiều thiết lập riêng), nhưng tất cả nhân vật đều không có nguyên mẫu! Không có nguyên mẫu! Không có nguyên mẫu! Truyện về thi tuyển, nội dung thi tuyển chính thức bắt đầu từ chương bảy! Vì là truyện về nhóm nhạc nữ, sẽ có nhiều cảnh sân khấu và các cô gái tương tác với nhau. Có sử dụng một số bài hát thực tế, nhưng vì quy định trích dẫn của nền tảng nên không trích dẫn nhiều, thay vào đó sẽ có rất nhiều tên bài hát và lời bài hát do tác giả bịa ra, có thể sẽ rất ngượng ngùng, xin lỗi trước. Một câu chuyện nhẹ nhàng, ngọt ngào kiểu Mary Sue, tập trung vào các tình tiết ngọt ngào. Hãy đọc để vui vẻ, nếu gặp nội dung không thích hợp có thể dừng lại kịp thời! ***Cuốn Vương là một thuật ngữ tiếng Trung xuất hiện phổ biến trong cộng đồng mạng, đặc biệt trong bối cảnh học tập, làm việc hoặc cạnh tranh, nó có nghĩa là "vua của sự cạnh tranh," dùng để chỉ một người có tinh thần cạnh tranh cực kỳ mạnh mẽ, sẵn sàng nỗ lực đến mức tối đa, thậm chí không ngại hy sinh sức khỏe hoặc thời gian để đạt được mục tiêu.