SE

Danh Sách Truyện

Vội Vàng
Vội Vàng
Chồng tôi là một nhà khoa học nổi tiếng khắp nơi. Khi được hỏi về chuyện tình cảm trong buổi phỏng vấn, anh nói: “Tôi không nghĩ mình là một người bạn đời đủ tốt.” “Dù thế nào đi nữa, tôi cũng sẽ không bao giờ đặt tình yêu lên hàng đầu.” “Tôi chỉ muốn dùng quãng thời gian hữu hạn của mình, để theo đuổi khoa học vô tận.” Sau khi chương trình được phát sóng, tất cả đều là những lời khen ngợi dành cho tinh thần dũng cảm theo đuổi khoa học của anh. Còn tôi, lặng lẽ cất đi tờ kết quả khám sức khỏe của mình. Tôi bị ung thư, giai đoạn cuối. Những ngày anh sang Luân Đôn nhận giải, chính là quãng thời gian cuối cùng của tôi trên thế giới này.
Nơi Sâu Nhất Trong Tim
Nơi Sâu Nhất Trong Tim
Tôi chọc giận Diêm Khắc rồi. Dỗ kiểu gì cũng không được. Đến cả khi tôi thấy khó chịu trong người, anh ấy cũng chẳng còn lo lắng như trước nữa. Xuống tàu, tôi gọi điện cho anh: “Anh ơi, em đến Hải Thị khám tim, anh có thể đưa em đi bệnh viện được không?” Diêm Khắc quát lên: “Bệnh tim của em khỏi lâu rồi. Diêm Nhạc Đồng, đừng giả vờ đáng thương nữa!” Lồng ngực tôi đau âm ỉ. Tôi khẽ nói: “Chỉ là tái khám thôi.” Anh bật cười lạnh lùng, nói: “Được, vậy em cứ đợi đi.” Tôi ngoan ngoãn ngồi trong một góc ở nhà ga, đợi rất lâu. Cho đến khi tim bắt đầu ngừng đập dần, Diêm Khắc vẫn không đến…
Thiên Sơn Tôi Độc Hành
Thiên Sơn Tôi Độc Hành
Khi đang đọc lời thề trong lễ cưới, tôi phát hiện bạn trai – người từng là cảnh sát phòng chống ma túy, đã qua đời hai năm trước – đang ngồi trong một góc, lặng lẽ nhìn tôi. Lý trí còn chưa kịp phản ứng thì nước mắt tôi đã rơi rồi. Toàn thân tôi run lên. MC cười nói: “Xem ra cô dâu của chúng ta xúc động quá rồi, được gả cho người mình yêu, nhất định là hạnh phúc lắm. Mọi người cho cô ấy một tràng pháo tay nào!” Bạn bè người thân đều vỗ tay. Anh cúi đầu cười khẽ, rót rượu, giơ ly về phía tôi từ xa, rồi uống cạn. Tôi ngập ngừng đọc lời thề: “Cả đời này, em sẽ thủy chung với anh, bất kể sống chết chia lìa, bất kể…” Tôi không thể nói tiếp được nữa. Đó vốn là những lời tôi định nói với anh. Chú rể dịu dàng lau nước mắt trên mặt tôi, cúi đầu hôn tôi. Khóe mắt tôi liếc sang – góc ấy, đã không còn ai nữa.
Linh Tinh
Linh Tinh
Sau khi cưa đổ nam chính tính tình u ám, tôi chọn rời khỏi thế giới ấy ngay lập tức. Dù anh ta có cầu xin tôi ở lại trong sự thấp hèn, tôi cũng chẳng nấn ná dù chỉ một giây. Sau đó, ở thế giới thực, tôi sống không hề dễ dàng. Hệ thống tìm đến tôi, đưa ra điều kiện trao đổi: Năm triệu, để tôi quay lại trong sách và cưa đổ anh ta thêm lần nữa. Tôi vừa định gật đầu, thì trước mắt bất ngờ lướt qua một loạt bình luận như đạn bắn: 「Vãi thật, bà vợ cũ từng bỏ rơi nam chính quay lại rồi kìa.」 「Cười chết mất, bà ta tưởng nam chính còn yêu mình chắc?」 「Người cưa lại lần hai không chỉ kéo điểm hắc hoá của nam chính về âm một trăm, mà còn tự nguyện ở lại, cho anh ấy một gia đình trọn vẹn luôn đó.」 「Giờ hai người người ta sắp kết hôn rồi, bà vợ cũ có thể biết xấu hổ chút được không, đừng tới phá nữa?」
Trương Phùng Di Đại Tiểu Thư
Trương Phùng Di Đại Tiểu Thư
Trời lạnh, tôi lén lục thùng quần áo từ thiện của trường. Không may lại bị cô tiểu thư giàu nhất lớp bắt gặp. Trong lúc tôi đang xấu hổ, tự ti, cô ấy lại đưa cho tôi một túi màu đen. “Nhà nhiều quá, không dùng kịp thì sẽ hết hạn.” Tôi cúi gằm mặt. Trong kỳ đèn đỏ, thứ tôi đang lót dưới người chỉ là giấy nhám. Trong túi là băng vệ sinh mới tinh, còn hạn dài. Cũng trong túi đó, là lòng tự trọng mong manh của tôi được cô ấy âm thầm bảo vệ.
Mùa Tôm Hùm Đất Tái Hợp
Mùa Tôm Hùm Đất Tái Hợp
Tác giả:
Lại đến mùa ăn tôm hùm đất rồi. Tôi lôi anh người yêu cũ ra, hỏi anh ấy: “Quay lại không?” Anh ấy nói: “Thôi, anh có người mới rồi.” “Em đừng dùng mấy chiêu trẻ con như này để níu kéo anh nữa, ngốc lắm.” Tôi chậm rãi nói: “Ờ.” “Thế anh với người yêu có ăn tôm hùm đất không?”
Bà Sa Bất Độ Khanh
Bà Sa Bất Độ Khanh
Ta là thần nữ cuối cùng của tộc Bà Sa. Ngàn năm trước, tộc Bà Sa lấy thân tế trời đất, mới đổi lấy được trăm kiếp thái bình cho tam giới. Ngàn năm sau. Tiểu đồ đệ của Đế Tôn nhìn đất Bà Sa, tràn đầy hân hoan: "Phụng sư phụ, đất Bà Sa này đồ nhi thật lòng yêu thích, người có thể lập cho đồ nhi một hành cung nơi đây chăng?" Đế Tôn ánh mắt đầy sủng ái, cười nói đôi câu rồi thiêu rụi cả đất Bà Sa. Hắn bảo tiểu đệ ta là súc sinh. Không chỉ giết y, còn hỏi ta: "Ngươi làm gì được ta?" Làm gì được hắn? Ta ngoảnh đầu nhìn về sông Bà Sa. Bọn họ nào hay, sông Bà Sa này, xưa nay trấn áp đâu phải ma tộc, mà là pháp thuật mênh mông của ta.
Bình Luận Nhắc Tôi Tránh Xa Bạn Cùng Phòng Đang Giả Vờ Có Thai
Bình Luận Nhắc Tôi Tránh Xa Bạn Cùng Phòng Đang Giả Vờ Có Thai
Bạn cùng phòng nói với tôi là cô ấy có bầu rồi. Tôi cười không nhịn được, đang định trêu cô ấy: “Bạn trai còn chưa có thì làm sao mà có thai được?” Thì ngay lúc đó, một dòng bình luận chạy ngang qua mắt tôi. 【Nhất định đừng phản bác cô ta!】 【Bạn cùng phòng của cậu là thỏ tu thành tinh, nếu cậu vạch trần chuyện cô ta giả mang thai, cô ta sẽ ăn thịt cậu đó!】
Phù Kim
Phù Kim
Tác giả:
Thiếu tướng quân tuổi trẻ kia vốn thanh tâm quả dục, lại bất ngờ nạp một tiểu thiếp. Thái tử nhìn ta, hỏi rằng: “Cớ sao nàng lại giống ái phi đến vậy?” Ta liền mỉm cười duyên dáng, thưa rằng: “Thần thiếp chỉ sở hữu gương mặt đại trà mà thôi.”
Tuế Yến Thanh Hòa
Tuế Yến Thanh Hòa
Hình ảnh lúc còn sống của tôi bị đăng lên mạng. Trong video, tôi gầy trơ xương, mắt mày cong cong. "Cậu lại vừa coi lại video vừa khóc đấy à?" "Đừng khóc nữa, tớ ở trên vì sao vui lắm." Cả mạng đều tràn ngập niềm tiếc thương và tưởng niệm dành cho tôi. Tống Thanh Yến ngã từ bục cao xuống ngay tại lễ đính hôn. Anh đỏ hoe mắt, loạng choạng đứng dậy, nhìn cô vợ chưa cưới đang khóc nhoè trên bục cao.
Bất Công
Bất Công
Tác giả:
"Mẹ tôi đăng ảnh so sánh nhan sắc của tôi và em gái lên mạng xã hội. Trong ảnh, tôi có mắt một mí, mắt xếch. Còn em gái tôi, mắt hai mí, to tròn, cười rạng rỡ trông vô cùng đáng yêu. Về ngoại hình, tôi hoàn toàn không thể so với em ấy."
Hoa Nở Đến Lúc Tàn Phai
Hoa Nở Đến Lúc Tàn Phai
Tỷ tỷ đã mang thai, nhưng tỷ ấy không biết hài nhi trong bụng là của ai. Thậm chí, tỷ ấy còn chẳng nhớ mình là ai. Bụng của tỷ, lúc lớn lúc nhỏ, lúc nhỏ lại lớn, nhưng chưa từng có ai biết được hài nhi đã đi về đâu. Mà tất cả những điều này, đều là do ta gây nên.

BXH TUẦN