Diệp Sáp (4 Truyện)

Danh Sách Truyện

Vợ Tôi Sao Mà Đáng Yêu Đến Thế
Vợ Tôi Sao Mà Đáng Yêu Đến Thế
Tác giả:
Nhan gia và Tống gia liên hôn thương mại. Vị hôn thê của Tống Niệm Ảnh là Nhan Sở Ngu, được mệnh danh là ‘ma cà rồng trần gian.’ Cô ấy có vẻ đẹp yêu kiều, làn da trắng mịn, đôi môi đỏ mọng và lúc nào cũng tỏa ra mùi hương quyến rũ, từ nhỏ cô đã được huấn luyện để kế thừa gia tộc, luôn giữ vẻ mặt nghiêm nghị, thậm chí mặc áo sơ mi cũng phải cài đến tận cổ. Nhưng sau khi hai người sống thử để thử nghiệm hôn nhân, Tống Niệm Ảnh mới phát hiện ra rằng thì ra vợ mình lại đáng yêu đến vậy. Cô ấy thường đỏ mặt chỉ vì sự gần gũi nhỏ bé, thường nhìn chằm chằm vào cần cổ dài của cô. Mỗi lần bị Tống Niệm Ảnh trêu chọc, Nhan Sở Ngu sẽ lạnh lùng kiêu ngạo nói: “Đừng lại gần quá.” Tống Niệm Ảnh mỉm cười, tiếp tục tiến đến gần, Nhan Sở Ngu nhìn cô bằng đôi mắt sâu thẳm: “Đây là lần đầu tiên tôi cảnh cáo cô.” … Đến lần cảnh cáo thứ 320, Tống Niệm Ảnh không kiềm chế được, quyết định bỏ qua cảnh cáo và chiếm lấy cô ấy. Nhưng vào ngày hôm đó, bầu trời sấm sét đùng đùng. Nhan Sở Ngu ngồi trên đỉnh tòa tháp Huyền Minh, đôi mắt đỏ như máu. Bên cạnh cô, một nữ hầu với khuôn mặt tái nhợt và đôi mắt xanh lơ hỏi khẽ: “Vương, có chuyện gì ở nhà khiến ngài sợ hãi không dám về vậy?” Nữ hầu đã theo Vương nhiều năm, chưa từng thấy cô lo lắng sợ hãi đến vậy, chẳng lẽ là tộc sói? Nhan Sở Ngu giơ tay trái lên nắm lấy một tia sét, vo tròn thành một quả cầu điện, chậm rãi trả lời: “Vợ yêu.” Một câu tóm tắt: Cách cả ngàn năm, chúng ta vẫn là chúng ta. Ý tưởng: Vượt qua định kiến chủng tộc.
Mạnh Bà Cho Nàng Một Chén Canh
Mạnh Bà Cho Nàng Một Chén Canh
Tác giả:
Vào ngày kỷ niệm tròn mười năm yêu nhau, Tiêu Minh Vũ đang đi công tác đã cố ý lái xe trăm cây số để về chúc mừng cùng Tống Vãn Nguyệt, nhưng không ngờ lại gặp phải tai nạn, rơi xuống vực bỏ mình. Cô rất không nỡ buông bỏ Tống Vãn Nguyệt, sợ lúc em ấy khóc sẽ không có ai dỗ dành, sợ em ấy lại ngốc nghếch quên mang chìa khóa tự nhốt mình ở ngoài, sợ lúc em ấy say rượu đau dạ dày sẽ không có ai chăm sóc. Hồn phách Tiêu Minh Vũ bất an, trên đường Hoàng Tuyền, Mạnh Bà đưa cho cô một bát canh: "Con à, ta cho con thời gian một năm để thu xếp mọi chuyện." Gặp lại lần nữa, cô đã không còn là người yêu mười hai năm Tiêu Minh Vũ, mà là người xa lạ Từ Như Ảnh. Từ Như Ảnh đứng ở xa nhìn Vãn Nguyệt của cô khóc, từng chút từng chút một đến gần em ấy. Các cô dần trở thành bạn bè, Từ Như Ảnh dạy Tống Vãn Nguyệt cách nấu ăn, từng chút một dạy em ấy làm việc nhà, dạy em ấy cách chăm sóc bản thân thật tốt. Một năm sau, khi Từ Như Ảnh cho rằng mình đã dạy em ấy xong tất cả mọi thứ, thì vào ngày cô chuẩn bị rời đi, Tống Vãn Nguyệt lại ôm cô, tay nhẹ nhàng vuốt ve gò má cô, nước mắt giàn giụa nói: "Đừng đi, Minh Vũ, chị còn chưa dạy em cách quên chị mà." Một câu giới thiệu ngắn gọn: Có những người cho dù không còn nữa nhưng vẫn âm thầm yêu. Lập ý: Hãy trân trọng mỗi người bên cạnh bạn.
Thần Dấm Đệ Nhất Vũ Trụ
Thần Dấm Đệ Nhất Vũ Trụ
Tác giả:
Người trong giới giả trí đều biết Tiêu Phong Du là người rộng rãi phóng khoáng, không so đo những chuyện nhỏ nhặt. Người chủ trì hỏi: "Khi xảy ra chuyện gì sẽ làm ngươi nổi trận lôi đình?" Tiêu Phong Du cười nhẹ nhàng hào phóng đáp: "Sẽ không, ta tham gia giới giải trí này đã 10 năm, có sóng to gió lớn gì mà chưa thấy qua?" Người chủ trì đang muốn khích lệ Phong Du lòng dạ rộng rãi, kiến thức phong phú, lại thấy nàng tươi cười dần rút đi. Mọi người quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy ở khu quay chụp ngoại cảnh, ảnh hậu Hà Vân Hàm đang cúi đầu trò chuyện với nữ ca sĩ trẻ xinh đẹp. Ngay lúc này, màn ảnh lại nhắm ngay Tiêu Phong Du. Tiêu Phong Du nhàn nhạt nói: "Xin lỗi, ta muốn nổi trận lôi đình." Người chủ trì:..... Quần chúng:......
Thế Hôn
Thế Hôn
Tác giả:
Bốn năm trước, Sở gia và Nguyễn gia mạnh mẽ liên hôn khiếp sợ thương trường. Bốn năm sau, trước ngày kết hôn một tháng, Sở Thanh phát hiện một sợi dây thừng quấn bên cửa sổ phòng anh trai Sở Bạch, nhà không lầu trống, chỉ để lại tờ giấy trên bàn. -- Tôi tuyệt đối sẽ không cưới cô ta! Có tin đồn Thiên kim tiểu thư Nguyễn gia - Nguyễn Thu hiện đang du học nước ngoài là người có tính cách đanh đá, tướng mạo tràn trề, một chân có thể đá ngã lăn một con trâu. Sở Bạch đột nhiên rời đi làm Sở gia trở nên hỗn loạn, Sở Thanh bị đẩy đi thế chỗ. Mẹ Sở chắc chắn bảo đảm với Sở Thanh: "Trong nửa tháng, nửa tháng sau, mẹ khẳng định đem thằng nghịch tử kia bắt trở về!" Một ngày sau, Sở Thanh thấp thỏm bất an gặp mặt mẫu dạ xoa Nguyễn Thu trong lời kể của mọi người. Liếc mắt nhìn nhau một cái. Sở Thanh sững sờ tại chỗ, cô ngây ngốc nhìn Nguyễn Thu mặt mày như hoạ, không giống như lời đồn, đột nhiên không thốt nên lời. Nguyễn Thu đối với cô cười nhạt: "Thanh Thanh." Qua vài lời đối thoại ngắn ngủi, Sở Thanh thần hồn điên đảo rời đi, cô như thế nào cũng không hiểu rõ, lớp trưởng hồi cao trung mình yêu thầm làm thế nào liền biến thành vị hôn thê của mình. Nguyễn Thu nhìn bóng dáng của Sở Thanh thật lâu đến ngơ ngẩn, cho đến khi Sở Bạch xuất hiện, hắn vươn một bàn tay: "Tôi chính là mạo hiểm bị ba mẹ đánh chết giúp cô, tính bằng tiền mặt, mau đưa tiền!"