Gương Vỡ Lại Lành

Danh Sách Truyện

Tuyết Cũ Khó Tan
Tuyết Cũ Khó Tan
Tác giả:
◎ Chủ đề: Tình yêu vượt mọi gian nan Câu chuyện này kể về: 【Tài xế taxi tàn tật u ám * Người mẫu cố chấp, sa sút】 Năm 26 tuổi, Khâu Nhất Nhiên dùng hết tiền tích góp mua một chiếc taxi, ngày đêm chạy xe đón khách. Hầu hết hành khách vừa lên xe, thấy ký hiệu “xe dành cho người khuyết tật” liền quay đầu bước xuống. Có người hỏi sao cô không làm nghề khác. Cô xoa cái chân trái đau đến tê dại, mỉm cười nhẫn nại, “Cũng từng làm việc khác rồi.” Năm 24 tuổi, Lê Vô Hồi bước lên sàn diễn lớn, nổi tiếng ngay trong show mở màn, càn quét khắp các tuần lễ thời trang, trở thành “nữ hoàng sàn catwalk” danh xứng với thực. Gương mặt mang nét lai đầy mê hoặc của cô xuất hiện trên bìa tạp chí phát hành toàn cầu, trong giới thời trang không ai là không biết. Suốt một thời gian dài, hai người không hề có bất kỳ giao điểm nào. Đôi khi, Khâu Nhất Nhiên đang lái taxi đón khách, liếc thấy ảnh Lê Vô Hồi đầy quyến rũ trên sạp báo, cũng sẽ nhìn thêm đôi ba lần. Nhưng không biết từ khi nào—— Khâu Nhất Nhiên bắt đầu gặp chuyện kỳ lạ. Mỗi tháng đều có vài ngày, có một cô gái say bí tỉ, ném đá vào ô cửa sổ phòng trọ vốn đã vỡ mà chưa sửa của cô. Giữa đêm khuya yên tĩnh, tiếng ném lộp bộp vang lên liên hồi. Khi mở cửa sổ nhìn xuống, coo luôn thấy cô gái tóc rối tung trong gió, ánh mắt lơ đãng, môi mỏng trắng bệch. Rất đẹp, một vẻ đẹp dám yêu dám hận, dữ dội và cuồng nhiệt. ——Là Lê Vô Hồi. Khâu Nhất Nhiên cố bịt tai, cố không nhìn không nghe, nhưng không chịu nổi. Cuối cùng cô chỉ có thể khoác áo cũ, chống gậy lững thững xuống lầu, nhặt giày cao gót và túi xách mà cô gái kia vứt bừa bên vệ đường, đưa cô ấy lên taxi. Bạn bè ở đây không ai hiểu gì về giới thời trang, hỏi cô người kia là ai. Cô lau sạch bóng cả trong lẫn ngoài xe, đỡ Lê Vô Hồi lên taxi, lội qua vũng nước, tập tễnh cúi đầu cười nhạt, “Coi như bạn, kiểu đã từng chia tay rồi đó.” 【Đó là ở Paris, một trận tuyết cũ đến nay vẫn chưa tan.】 Hướng dẫn đọc: Nhân vật không dựa trên nguyên mẫu có thật. Câu chuyện là công bằng về cảm xúc và chủ động giữa hai nhân vật, không có ai chủ công. Văn phong chua xót, kết HE, 1v1. Mối quan hệ này rất khó để hàn gắn, kiểu kéo căng đến gãy xương mà gân vẫn còn dính liền á~
Mỹ Nhân Sư Tôn Tự Mình Công Lược Rồi
Mỹ Nhân Sư Tôn Tự Mình Công Lược Rồi
◎ Chí hướng:Giữ vững lý tưởng, ngập tràn hy vọng, chẳng bao giờ khuất phục. Lộ Hòa Miêu, lập trình viên trò chơi làm việc theo chế độ 996, bất ngờ xuyên thư. Nàng xuyên thành đệ tử tam đẳng dưới trướng Lạc Khuynh Nhan, phong chủ Kiếm Phong của Thanh Hư tông, người được mệnh danh là đóa hoa cao lãnh trong giới tu tiên. Linh căn tam hệ, tư chất bình thường, tu luyện mười tám năm mới đạt tới Đại viên mãn Trúc Cơ, đích thị là một nhân vật nền cảnh. Còn Lạc Khuynh Nhan thì lại là tu sĩ Hóa Thần, dung mạo tuyệt thế, lại là vị sư tôn tốt bụng của nữ chính nguyên tác, vừa xuất quan liền tặng linh thạch, công pháp, pháp khí. Lộ Hòa Miêu nhận lấy kim thủ chỉ [Môn môn thông môn môn tùng] do hệ thống ban cho, với chí hướng "ăn bám chờ chết", liền kết giao tốt với nữ chính nguyên tác, nào ngờ vị sư tôn mỹ nhân cao lãnh kia lại luôn nhằm vào nàng, khắp nơi bắt lỗi. Giúp các tỷ tỷ mỹ nhân của Hợp Hoan tông bên cạnh vẽ móng tay, kiếm chút linh thạch —— bị trách là không chịu tiến tu. Hình phạt thưởng ngay:Quét phòng cho sư tôn một tháng. Nhận nuôi linh thú trong Ngự Thú viên, coi như bảo bối mà yêu thương —— bị trách là ham mê vật chất, mất chí hướng. Hình phạt thưởng ngay:Tưới hoa cho sư tôn một tháng. Lộ Hòa Miêu không nhịn nổi nữa, liền luyện chế ra một con khôi lỗi y hệt sư tôn, để nàng dâng trà rót nước, bóp lưng đấm vai cho hả giận. Một ngày nọ, Lộ Hòa Miêu sau bao ngày khổ cực quay về động phủ, lớn tiếng gọi: “Sư tôn, bóp vai cho ta nào!” Kết quả một khắc sau, chính sư tôn thật xuất hiện, mặt lạnh như băng, đưa tay hủy diệt khôi lỗi. Sắc mặt Lộ Hòa Miêu cứng đờ——Tiêu rồi! Sư tôn tới thật rồi! Lạc Khuynh Nhan sau ngàn năm tiềm tu rốt cuộc cũng đột phá đến Độ Kiếp kỳ, chẳng ngờ bậc thang phi thăng sụp đổ, Thiên đạo mãi chưa giáng xuống thiên lôi để nàng phi thăng. Nàng nhịn không nổi mà thăm dò Thiên đạo, chẳng ngờ lại rơi vào huyễn cảnh, quay lại thời kỳ Hóa Thần. Mà trên người Lộ Hòa Miêu, kẻ hết sức bình thường kia, lại mang theo khí tức của Thiên đạo. Ánh mắt nàng sâu thẳm —— chẳng lẽ là độ kiếp tình duyên? Dù luôn làm khó nàng ấy, nhưng lúc nào chẳng hay, tâm nàng đã sa lưới. Mỗi đêm, nàng cúi đầu, chóp mũi và môi khẽ cọ qua vành tai trắng nõn, cổ mảnh mai của Lộ Hòa Miêu, thì thầm, gặm cắn: “Thiên đạo… dù đây là huyễn cảnh, ta cũng chấp nhận.” “Ta chỉ muốn có nàng.” Lần thứ 365, Lộ Hòa Miêu vừa bôi dầu bạc hà, vừa than phiền với nữ chính nguyên tác: “Ngọn núi này khí hậu thật tệ, mỗi đêm đều có muỗi đốt.” Nữ chính nguyên tác xoa đầu, gương mặt đầy ngờ vực—— Bây giờ… là mùa đông mà? ps: Công cho rằng mình xuyên vào sách, thực chất lại là xuyên vào… trò chơi.
Đêm Kết Hôn Xuyên Đến Hậu Ly Hôn
Đêm Kết Hôn Xuyên Đến Hậu Ly Hôn
Tác giả:
Dụ Yên, một đóa bướm hoa xinh đẹp sống buông thả, vô tâm vô phổi, lại bỗng dưng bị ép cưới “chị vợ trước” mà bản thân luôn muốn tránh xa. Hai nhà Dụ - Phó kết thông gia. Ban đầu, Dụ Yên cực kỳ phản đối cuộc hôn nhân này. Nhưng khi tận mắt thấy vị hôn thê kia, Phó Uẩn Thanh mang gương mặt xinh đẹp như thần tiên, cô thầm nghĩ… hình như cũng không đến nỗi? Không chỉ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, Phó Uẩn Thanh còn lạnh lùng, tao nhã, săn sóc dịu dàng. Đúng chuẩn hình mẫu lý tưởng trong lòng cô. Dù không có tình cảm, cưới một người vợ xinh đẹp như vậy, nhìn cũng thấy vui rồi. Chưa kịp nhìn thêm vài lần, đêm tân hôn Dụ Yên bỗng ngất xỉu, đến khi tỉnh lại thì đã là ba năm sau. Ba năm biến mất, cô được thông báo công ty nhà mình phá sản, bản thân cũng đã ly hôn với Phó Uẩn Thanh. Nghe nói người đòi ly hôn lại chính là… cô. Còn là kiểu tra nữ khiến người ta ghen ghét khinh thường. Giờ đây, cô sống chen chúc cùng bạn thân trong một khu trọ rách nát, ngủ trên chiếc giường ọp ẹp, ăn đồ ăn ngoài đầy dầu mỡ, mặc váy và túi xách giá rẻ mua từ đống hàng xả kho. Ngay cả việc ra ngoài uống rượu cũng phải bám theo đám bạn phú bà để được "bao trọn gói" ăn nhờ, ở nhờ, đi nhờ xe. Từng sống giàu sang quen tay, kiểu cuộc sống này khiến Dụ Yên phát điên. Mẹ mất tích, chẳng còn nơi nương tựa. Người duy nhất còn lại… chính là vợ cũ Phó Uẩn Thanh, giờ vẫn giàu nứt vách đổ tường. Mà càng đáng nói hơn, Dụ Yên phát hiện trong ba năm trước khi ly hôn, hai người từng… rất thân mật. Thế là cô ôm theo tâm thái “bám lấy phú bà”, mặt dày quay lại theo đuổi vợ cũ. Nhưng dây dưa vài lần, cô phát hiện Phó Uẩn Thanh hoàn toàn không muốn dính dáng gì tới mình nữa. Dụ Yên đành bất lực thở dài, vẫy tay từ bỏ, quyết định không quấy rầy thêm, xoay người đi tìm “vợ phú bà” khác. Không ngờ, chơi bời quá vui, cô gần như quên mất từng có người tên Phó Uẩn Thanh tồn tại. Một lần say xỉn tại hộp đêm, vừa chuẩn bị theo một phú bà khác về nhà, cô không ngờ người luôn tỏ vẻ lạnh nhạt với mình, Phó Uẩn Thanh lại bất ngờ xuất hiện, trực tiếp sai vệ sĩ vác cô đi, còn ném xuống chân cô một xấp tiền: “Không phải vì tiền sao?” …Thật là...
Tĩnh Âm
Tĩnh Âm
◎ Chủ đề: Tình yêu của chị khiến em học cách chấp nhận chính mình Em cún nhỏ mất trí nhớ x Chị gái phong tình, sâu sắc đến từ Hồng Kông Chia tay sáu năm, Uông Ninh Địch và Lương Vãn Phỉ gặp lại. Sau khi mất trí nhớ, Uông Ninh Địch trở nên lãnh đạm, không hứng thú với bất kỳ ai, vậy mà mới vài ngày đã hôn Lương Vãn Phỉ. Lương Vãn Phỉ vốn điềm tĩnh, xử lý chuyện gì cũng mượt, nhưng cứ đến trước mặt Uông Ninh Địch lại mất kiểm soát. Uông Ninh Địch ghen với “mối tình đầu” của Lương Vãn Phỉ, nhưng lại thẳng thắn nói với cô: “Trước khi chị quay lại Hồng Kông, chị muốn giữ quan hệ gì với em cũng được.” Ban đầu Lương Vãn Phỉ không nói được gì, về sau—— Cũng quên luôn chuyện phải nói. Nhìn Uông Ninh Địch ngày càng muốn độc chiếm mình, Lương Vãn Phỉ thấy vui không chịu được. Họ quấn quýt trong vô số đêm dài. Lương Vãn Phỉ thường nghe cô cún nhỏ bên tai thì thầm: “Lương Vãn Phỉ, em thích chị lắm luôn đó.” Quên hết quá khứ, yêu lại từ đầu— Cũng đâu có gì là không tốt. Không ngờ, sau một tai nạn bất ngờ, Uông Ninh Địch sắp nhớ lại tất cả. Vậy mà người quay lưng lại lại là Lương Vãn Phỉ: “Uông Ninh Địch, tạm thời mình đừng gặp nhau nữa.” Hai năm sau, hai người gặp lại tại một buổi tiệc tối ở đường Triển Lãm, Loan Tử. Hoa tươi, rượu ngon, pháo hoa rực rỡ trên cảng Victoria. Uông Ninh Địch được mời đến ngồi ở bàn phụ, nghe tiểu thư nhà giàu ở Hồng Kông trò chuyện, kể về vị khách quý được mời tối nay. Uông Ninh Địch chỉ mỉm cười, theo hướng cô tiểu thư chỉ nhìn về phía chính giữa— nơi Lương Vãn Phỉ trẻ tuổi ngồi ở vị trí chủ tọa. Tan tiệc, hai người đi ngang qua nhau, không ai nhìn ai, lướt qua như người dưng. Về sau, Lương Vãn Phỉ ép tay Uông Ninh Địch lên cửa sổ du thuyền. Gió biển mặn mòi, boong tàu chao đảo, Lương Vãn Phỉ giận đến mức nghiến răng: “Em dám nói lại lần nữa coi?” Uông Ninh Địch nhìn thẳng vào mắt cô, cười nhè nhẹ, nói cực chuẩn xác: “Cô Lương à, em xin lỗi nha.” Tips: Chênh lệch tuổi 7 năm, hôn trước yêu sau, bạn giường thành sếp và nhân viên Ngọt ngào xen chút ghen tuông, nhẹ nhàng và đời thường
Thình Thịch Vì Em
Thình Thịch Vì Em
Tác giả:
◎ Chủ đề: Khoan dung chính là sự đối xử tử tế nhất với bản thân. Tha thứ cho chính mình, tha thứ cho người khác đều là những bài học, dẫn dắt chúng ta trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình. Cuộc đời của Thời Ý, từ bông hoa cao ngạo trên đỉnh núi thẳng tắp đến khi cong mình như một chiếc kẹp giấy, chỉ cách nhau đúng một Phó Tư Điềm. Mọi người đều nghĩ, Phó Tư Điềm sẽ là cái gai trong tim Thời Ý. Nhưng đâu ai biết, đó lại là nốt chu sa đỏ thắm trong tim cô. Về sau, khi tình cờ gặp lại, trong buổi chia tay sau khi ký kết hợp tác, quản lý tiền sảnh hỏi cô: "Sếp, trước đây chị và Tổng giám đốc Thời có quen biết à?" Phó Tư Điềm nhìn theo bóng lưng Thời Ý khuất dần, trầm ngâm hồi lâu. Rồi cô khẽ cười: "Thời đại học, khá thân đấy." Thân đến mức, biết rõ từng nốt ruồi trên cơ thể cô ấy. Ở trong thang máy, Thời Ý cũng đang ngẩn người. Bạn cô hỏi: "Cậu đang nghĩ gì thế?" Thời Ý khẽ nhếch môi cười lạnh: "Tôi đang nghĩ, thỏ con trắng muốt ngày nào giờ đã lớn thành thỏ bự, không biết liệu có còn ngon miệng như xưa không." Từ khuôn viên trường đại học đến xã hội, từ quá khứ đến tương lai…. Cảm ơn em, đã trở thành ngôi sao duy nhất trong cuộc đời tăm tối của tôi. Từ nay, mỗi ngày đều là cực quang rực rỡ. Hướng dẫn thưởng thức: Thỏ trắng mềm mại bên ngoài, kiên cường bên trong x Chị gái lạnh lùng ngoài mặt, ấm áp bên trong Giai đoạn đầu: Thanh xuân vườn trường / Giai đoạn sau: Xã hội / Tình yêu thầm mến trở thành hiện thực
Tù Ngư
Tù Ngư
◎ Chủ đề: Tiến về phía trước, không bao giờ bỏ cuộc Mỹ nhân mắc bệnh, lạnh lùng điên cuồng nhưng nghiện x thụ (Đàn U) x Công mồ côi, tự ti, u buồn (Lan Kính Lý) Lan Kính Lý đến căn biệt thự giữa rừng sâu trong ngày tuyết rơi trắng cả cánh đồng hoa thủy thảo đen. Người quản lý khuyên răn chân thành: “Vị kim chủ này sau khi đoạt giải Ảnh hậu thì rút khỏi giới giải trí kế nghiệp gia tộc, thủ đoạn tàn nhẫn, lạnh nhạt vô dục, phải cẩn thận hầu hạ.” Lan Kính Lý không mấy để tâm, cho đến khi cô nhìn thấy người phụ nữ yếu ớt dưới gốc bồ đề. Cô ấy mang khuôn mặt đẹp đến mức quốc phá gia vong, nốt ruồi đỏ trên vành tai quyến rũ như lửa cháy giữa tuyết trắng. Ánh mắt Lan Kính Lý mơ màng — người phụ nữ ấy quá giống người chị mà cô từng thầm yêu không quên. Đàn U mỉm cười trầm lặng. Lan Kính Lý hiểu, khoảnh khắc này, cô đã đợi từ rất lâu rồi. Đêm đó trong chăn ấm màn hồng, người phụ nữ đắm chìm si mê, lúc cao trào còn nhẹ giọng gọi: “Lý Lý…” Người ấy dịu dàng, quan tâm, vui là đáp ứng mọi điều. Họ yêu nhau, cầu hôn, kết hôn, thề non hẹn biển. Lan Kính Lý tưởng rằng cuộc đời sẽ mãi như vậy. Cho đến khi cô nghe tin Đàn U sắp đính hôn với “mối tình đầu”. Cô chạy đến hỏi rõ, chỉ nhận được một câu: “Lý Lý, tôi tưởng em chơi được.” Hóa ra, trong mắt Đàn U, cô chỉ là con hát thấp kém, như đóa hoa tầm gửi — dùng xong là vứt. Nữ thần trên cao sao có thể nhớ mãi chuyện từng “qua lại” với hạng người như cô? Sau này, trong buổi hòa nhạc, Lan Kính Lý xúc động nghẹn ngào nói: “Tôi đã bước sang một chương mới của cuộc đời, muốn kết hôn với người con gái mình yêu. Mời cô ấy lên sân khấu song ca ca khúc mới cùng tôi.” Đàn U ngồi khu VIP, nghe vậy liền tim đập dồn dập nhưng mặt không biểu cảm. Cô mỉm cười lạnh lùng nghĩ: “Con cá nhỏ này không biết lượng sức mình, rồi cũng sẽ quay về bên mình thôi.” Cô tao nhã rời chỗ ngồi — nhưng giây tiếp theo, Lan Kính Lý gọi tên người bạn gái... Không phải cô. Đàn U toàn thân lạnh toát, mắt đỏ hoe như phát sốt. Rất lâu về sau, trong một đêm xuân lạnh ẩm, người phụ nữ tuyệt sắc như vầng trăng sáng rọi, vượt ngàn dặm đến vùng núi hẻo lánh — chỉ để xin Lan Kính Lý liếc nhìn mình thêm một lần. Chiếc lồng hoa hồng Đàn U dày công giăng ra để nhốt Lan Kính Lý, không ngờ lại tự nhốt chính mình. Lưu ý: — Ngược tâm nặng, hỏa táng tràng đốt cháy ròng rã — Đàn U thật sự điên cuồng bệnh hoạn — “Làm tình hận” — Thân tâm song sạch HE — Không đổi CP — Giải trí theo phong cách của tôi, không theo hình mẫu, không đu idol
Mùa Hè Khiến Ánh Trăng Nghiêng Đổ
Mùa Hè Khiến Ánh Trăng Nghiêng Đổ
Tác giả:
Chủ đề: Mãi mãi hướng về ánh sáng. Mỹ nhân phóng khoáng × Thiết kế trưởng lạnh lùng, thâm trầm. Tên khác: "Bạch nguyệt quang thực ra rất biết thả thính." 1. Năm 17 tuổi Dụ Nghi Chi – Tiểu thư nhà giàu nhất, quán quân các cuộc thi, học bá xuất sắc, là bạch nguyệt quang trong lòng mọi người. Tất Nguyệt – Đại tỷ giang hồ, xếp bét toàn khối, nổi danh đào hoa, chưa từng yêu ai quá hai tuần. Không ai biết, họ từng lặng lẽ chia sẻ chung một chiếc tai nghe trên sân bóng vắng người. Cũng không ai hay, họ từng ôm nhau thật chặt trên chiếc giường gỗ cũ trong khu tập thể của Tất Nguyệt. 2. Năm 26 tuổi Dụ Nghi Chi – Tổng giám đốc thiết kế mới nhậm chức, vẻ ngoài lạnh lùng, luôn cài khuy áo đến tận cổ, một mỹ nhân cấm dục không thể với tới. Tất Nguyệt – Đại tỷ khét tiếng, ít lời nhưng mạnh bạo, ngày ngày hút thuốc, uống rượu, phóng xe phân khối lớn. Không ai biết, ngay ngày đầu tiên Dụ Nghi Chi trở lại thành phố, cô đã bị Tất Nguyệt chặn ngay trong nhà vệ sinh. — "Cô còn dám quay về? Nợ tôi bao năm nay, định trả thế nào?" Sau này, bông hoa cao ngạo không thể chạm tới ấy, tự mình ngã vào lòng cô. 3. Khi bạch nguyệt quang từng làm tổn thương tôi quay về "Chúng ta là hai quỹ đạo vĩnh viễn không giao nhau trong mắt mọi người. Tôi chưa từng nghĩ… Ánh trăng lại chủ động rơi vào lòng tôi." 1v1, HE. Không có tình cảm hoặc hành động thân mật trước khi cả hai trưởng thành.
Kết Hôn Chỉ Là Bước Đầu Tiên
Kết Hôn Chỉ Là Bước Đầu Tiên
Tác giả:
◎ Chủ đề: Người dũng cảm và chân thành sẽ nhận được tình yêu đích thực Vưu Tri là kiểu người tính cách lãnh đạm, cô mong muốn tìm một người giống mình để cùng thuê nhà làm bạn cùng phòng. Lần đầu gặp Đoạn Dẫn Khê, đối phương lạnh lùng, cấm dục, nghiêm túc, nói chuyện nhẹ nhàng và lễ độ – đúng là lựa chọn không thể hoàn hảo hơn. Chẳng bao lâu sau, hai người đi đăng ký kết hôn. Thỏa thuận hôn nhân: Chỉ làm bạn, không làm vợ vợ thật. Sống chung với người như vậy thật sự rất dễ chịu – nhẹ nhàng, chu đáo, gần như không có khuyết điểm. Thỉnh thoảng Vưu Tri cũng tò mò: “Cậu thật sự là kiểu lãnh cảm hả?” Đoạn Dẫn Khê luôn nhìn thẳng vào cô mà nói: “Cũng không hẳn, chỉ là người mình thích không thích mình thôi.” Vưu Tri ngốc đến mức còn đi khuyên cô ấy: “Đừng treo cổ trên một cái cây.” Mọi chuyện bắt đầu thay đổi sau một giấc mộng xuân – Vưu Tri mơ thấy mình quấn quýt thân mật với một cô gái, cái cần hôn thì hôn, cái cần sờ thì sờ. Tỉnh dậy mới giật mình nhớ ra… người trong mơ hình như là Đoạn Dẫn Khê. Nhìn lại gương mặt đó, chỗ nào cũng khiến cô bối rối. Không lâu sau, Vưu Tri phát hiện Đoạn Dẫn Khê bắt đầu buôn điện thoại với ai đó rất lâu. Cô cứ nghĩ mình không quan tâm, nhưng nửa đêm lại ghen đến mất ngủ. Hôm sau còn phải giả vờ dò hỏi: “Cậu... không phải đang yêu ai rồi chứ?” Đối phương chỉ cười cười, không nói, khiến Vưu Tri tức muốn điên. Một đêm khuya nọ, Vưu Tri uống say mất kiểm soát, ôm lấy Đoạn Dẫn Khê, vừa khóc vừa nói: “Người kết hôn với cậu là tớ mà? Sao cậu lại thích người khác?” Hôm sau tỉnh dậy, cô xấu hổ muốn chôn mình xuống đất. Tưởng đâu hợp đồng sẽ kết thúc tại đây, ai ngờ ngày hôm sau, Đoạn Dẫn Khê lại đến gõ cửa phòng cô... Vưu Tri cúi đầu áy náy: “Xin lỗi, mình không nên thích cậu… ly hôn đi.” Đoạn Dẫn Khê: “Hay là... thử xem?” Vưu Tri: “Hử???” Chẳng bao lâu sau khi hợp đồng mất hiệu lực. Vưu Tri bị sự nhiệt tình của đối phương “thiêu đốt” – còn mãnh liệt hơn cả trong mơ, quyến rũ hơn gấp bội. Đoạn Dẫn Khê đâu phải nghiêm túc gì, chỉ là giỏi giả vờ thôi. Đến mức Vưu Tri bị “làm” cho không xuống nổi giường. Sau này Vưu Tri mới nhận ra – kết hôn chỉ là bước đầu trong kế hoạch của Đoạn Dẫn Khê… Mỗi bước sau khi kết hôn, đều nằm trong tính toán của cô ấy. Làm gì có chuyện nghiêm túc chứ – rõ ràng là một người phụ nữ xấu xa đến tận xương tủy!!!
Sau Khi Giả Chết, Vợ Trước Ảnh Hậu Phát Điên Rồi
Sau Khi Giả Chết, Vợ Trước Ảnh Hậu Phát Điên Rồi
Tác giả:
◎ Chủ đề: Chân thành mới là cách con người nên đối đãi với nhau  Nữ thần hệ Alpha rơi khỏi bệ thờ | Omega kiêu ngạo yêu mà không biết | Truy thê hỏa táng tràng    Dư Chu Chu là vợ sắp cưới từ nhỏ do gia tộc của Cố Diên Khanh chọn ra.    Cố Diên Khanh là nữ thần con cưng của trời, ảnh hậu nổi tiếng, cao quý quyến rũ – đồng thời cũng là người thừa kế số một của nhà họ Cố.    Còn Dư Chu Chu chỉ là một “ngân hàng gen” cao cấp được nuôi nấng trong giới hào môn.    Cố Diên Khanh giống như mặt trời chói chang nơi xa, vừa rực rỡ vừa khiến người khác khao khát.    Dư Chu Chu thích cô ấy từ nhỏ.    Nhưng Dư Chu Chu biết rõ, Cố Diên Khanh chưa từng thật sự để mắt đến mình.    ……    Sau khi trưởng thành, hai người kết hôn bí mật, nhiệm vụ của Dư Chu Chu là sinh con cho Cố Diên Khanh.    Đêm tân hôn, Cố Diên Khanh hoàn toàn không dịu dàng, cô thô bạo và buông thả, hoàn toàn khác với hình tượng lạnh lùng tự giữ của ngày thường.    Cố Diên Khanh nhìn cô với ánh mắt lạnh nhạt: “Tôi có nhu cầu, nhưng không hề thích cô, đừng cản trở sự nghiệp của tôi.”    Sau kết hôn, Dư Chu Chu chỉ có thể im lặng nhìn Cố Diên Khanh dính tin đồn tình ái với tiểu thư nhà họ Vân, cùng nhau xây dựng hình tượng cặp đôi yêu nhau thắm thiết.    Cố Diên Khanh: “Cô không để tâm à?”    Dư Chu Chu cúi đầu, giấu đi vị đắng trong mắt, khẽ lắc đầu.    Cố Diên Khanh khẽ cười lạnh: “Nhàm chán.”    ……    Dư Chu Chu sốt cao 40°, gọi điện cho Cố Diên Khanh, người bắt máy là Vân tiểu thư.    Vân tiểu thư: “Xin lỗi, Diên Khanh đang tắm.”    Đó là nửa năm sau khi hai người kết hôn.    Hôm đó, tin tức về cuộc hôn nhân bí mật của Cố Diên Khanh leo lên hot search.    Cố Diên Khanh lập tức đính chính: “Chưa từng kết hôn, hiện tại độc thân, đang theo đuổi Vân tiểu thư.”    Dư Chu Chu chỉ cảm thấy vị mặn của nước mắt khiến mình muốn nôn.    Lúc ấy trong đầu cô đột nhiên vang lên giọng nói của một hệ thống.    [Hệ thống: Ký chủ có muốn thoát khỏi sự kiểm soát của nhân vật không?]    Dư Chu Chu chọn “Có”.    Và cô mới biết, đây là một thế giới tiểu thuyết.    Cô là “vợ cũ” pháo hôi trong truyện nữ cường kiểu long ngạo thiên, nữ phụ Vân Diệu Hy yêu Cố Diên Khanh, cuối cùng khiến cô phát điên.    Tình yêu đều là giả dối, không chạy là ngu!    ……    Cố Diên Khanh công khai mối quan hệ với Vân tiểu thư.    Dư Chu Chu giả vờ đau khổ, đòi một khoản tiền “an ủi” khổng lồ.    Cố Diên Khanh nhìn thấy Dư Chu Chu lau nước mắt, tâm trạng lại cảm thấy dễ chịu lạ thường.    Cố Diên Khanh: “Đừng làm quá lên, tất cả là vì công việc. Tôi cố gắng kiếm tiền chẳng phải vì cô sao?”    Dư Chu Chu nhìn số dư trong tài khoản, cố nhịn không cười, “Ồ… Vậy ly hôn đi.”    Cố Diên Khanh hơi không vui: “Đừng có làm loạn.”    Thế là Dư Chu Chu đứng trước mặt Cố Diên Khanh, nhảy thẳng từ tầng 28 xuống.    ……    Trên mạng truyền nhau rằng ảnh hậu Cố phát điên rồi, cô từ chối mọi công việc, phải đền hợp đồng hơn 10 tỷ, cứ như đang tìm một người phụ nữ.    Người nhà họ Cố ai cũng khuyên Cố Diên Khanh, nói rằng Dư Chu Chu đã chết rồi.    Nhưng Cố Diên Khanh không tin.    Không có xác thì sao gọi là chết?    Cô đi khắp nơi tìm kiếm.    Trong lúc tinh thần căng như dây đàn, cô không ngờ một năm sau, trên một chiếc du thuyền, lại thấy một người phụ nữ giống hệt Dư Chu Chu.    Cô gái ấy cười nói vui vẻ, xung quanh toàn là các mỹ nữ mặc đồ bơi, đang bật sâm-panh ăn mừng.    Chỉ là… không hề liếc cô một cái.    Cố Diên Khanh như phát điên lao đến, quỳ gối bên cạnh, nắm lấy tay người ấy, giọng run run cầu xin: “Chu Chu, về nhà với em được không?”    Dư Chu Chu mặt không cảm xúc, rút tay ra: “Xin lỗi, chị gì ơi, chị nhận nhầm người rồi.”
Nữ Phụ Bị Ép Hỏa Táng Tràng
Nữ Phụ Bị Ép Hỏa Táng Tràng
Chủ đề: Trung thành với ước mơ, hướng tới ánh sáng Một ngày nọ, Lâm Tẫn — cô nàng công sở chăm chỉ — bất ngờ bị buộc phải gắn với hệ thống vai phụ tra nữ. Trong thế giới showbiz, cô phải tận tụy hoàn thành nhiệm vụ: Bỏ rơi nữ chính Tô Thiển sau khi tán tỉnh. Cướp đoạt tài nguyên của Tô Thiển. Lấy thân phận tiền bối để bắt nạt người mới như Tô Thiển… Ngoại trừ việc không tranh giành nam chính, Lâm Tẫn gần như đã kéo full thù hận từ cư dân mạng. Toàn mạng đều nghiến răng nghiến lợi ghét cô. "Yên tâm! Tôi sẽ sớm bị loại, chết thảm luôn." Lâm Tẫn mặt không cảm xúc nói. Dù sao vai nữ phụ chẳng phải chỉ để tạo thù hận, làm nền cho chuyện tình yêu của nam nữ chính sao? Bất ngờ, hệ thống lại thay đổi nhiệm vụ: "Xin mời ký chủ bảo vệ nữ chính, ngăn nữ chính yêu nam chính! Hãy xây dựng mối quan hệ thật tốt với nữ chính nhé!" Lâm Tẫn, người vừa mới tát nữ chính một cái để hoàn thành nhiệm vụ: "Hay là bỏ cuộc luôn đi, đổi thế giới khác làm lại còn hơn!" Hệ thống: "Nếu thất bại sẽ bị xóa sổ đó nha!" Nhiệm vụ đầu tiên: "Đến sàn đấu ngầm tìm nữ chính." Lâm Tẫn nghĩ rằng nữ chính Tô Thiển — trông như một bông hoa nhỏ yếu đuối — chắc chắn đang sợ hãi run rẩy chờ mình cứu trong sàn đấu đó. Nhưng không! Trên võ đài, người đeo mặt nạ với nụ cười ma quỷ, chỉ một cú đấm hạ gục alpha, giữ vững vị trí số một bảng xếp hạng võ thuật suốt nhiều năm chính là... Tô Thiển?! Và cô ấy còn là một omega?! Lâm Tẫn nhìn Tô Thiển tung một cú đá vòng quét gã đô con nặng hơn 200 cân, bình tĩnh mỉm cười với hệ thống: "Cho tôi hỏi, với số điểm tích lũy còn lại, tôi có thể mua được mẫu quan tài mới nhất không?" Hệ thống: "Nếu nhiệm vụ thất bại, sẽ bị xóa sổ nha!" Vì không muốn bị xóa sổ, Lâm Tẫn buộc phải bước lên con đường "theo đuổi nữ chính" (sửa lại thành) — con đường "theo đuổi vợ" địa ngục. Hai mặt của Lâm Tẫn: Trước mặt bông hoa nhỏ yếu đuối Tô Thiển: Là chị gái kiêu ngạo, ấm áp, đáng tin cậy, che mưa chắn gió. Trước mặt k-thần lạnh lùng: Là cô em gái đáng yêu, nũng nịu, quậy phá nhưng cực kỳ dính người. Nhưng khi Lâm Tẫn vén lên sự thật của thế giới, liều mạng bảo vệ nữ chính khỏi kết cục bi thảm... Tô Thiển đeo lại chiếc mặt nạ ma quỷ, tay vương máu của người mình yêu: “Thế giới mất đi chị, chi bằng để nó hủy diệt luôn đi…” Lâm Tẫn ho ra máu, gắng gượng đứng dậy: “Hình như… mình vẫn còn cứu vãn được…” Truyện theo dạng đơn nguyên. Hệ thống sẽ thúc đẩy nữ phụ đuổi theo nữ chính (sửa lại thành theo đuổi vợ) qua nhiều thế giới! Hành trình "theo đuổi vợ" ngập tràn drama và ngọt ngào đang chờ đón bạn!
Hỏa Táng Tràng Trong Truyện Thế Thân Cẩu Huyết [Trọng Sinh]
Hỏa Táng Tràng Trong Truyện Thế Thân Cẩu Huyết [Trọng Sinh]
Tác giả:
Chủ đề: Thách thức điều không thể Mọi người trong giới đều biết, trước mặt Lâm Hàn Lộ, Nhan Chiếu Ảnh, người luôn kiêu ngạo, chính là kẻ yêu nhiều hơn. Thanh mai trúc mã của Lâm Hàn Lộ sắp trở về nước, có người đang chờ xem trò cười của Nhan Chiếu Ảnh. Nhưng không ngờ lại thấy Lâm Hàn Lộ bóp cổ Nhan Chiếu Ảnh, chỉ là người khóc là Lâm Hàn Lộ, còn kẻ cười lạnh lùng, hờ hững lại là Nhan Chiếu Ảnh. — Nhan Chiếu Ảnh nổi danh trong giới Alpha của thành phố A là người khó dây vào nhất. Cô yêu kiều, kiêu ngạo, phóng túng, dựa vào gia thế mà ngang ngược, không ai lọt vào mắt cô. Nhưng đối mặt với Lâm Hàn Lộ, cô buông bỏ tất cả kiêu hãnh và bướng bỉnh, vì Lâm Hàn Lộ vượt mọi chông gai, hy sinh tất cả, chỉ để đổi lấy một nụ cười của cô ấy. Bạn bè ám chỉ: “Lâm Hàn Lộ có vẻ hơi lạnh nhạt với cậu.” Nhan Chiếu Ảnh không để tâm: “Tính cách của cô ấy vốn nhạt nhẽo, không phải không thích tôi.” — Cho đến khi thanh mai của Lâm Hàn Lộ, người có đến bảy phần giống cô, trở về nước, Nhan Chiếu Ảnh mới nhận ra, hóa ra một người lạnh lùng như Lâm Hàn Lộ, khi yêu thật lòng, ánh mắt cũng có thể dịu dàng như nước. Cứ tưởng rằng cô đã làm Lâm Hàn Lộ cảm động, hóa ra cô chỉ là một thế thân. Bạch nguyệt quang là trăng trên trời, là gió mát nhân gian, hoàn mỹ và thiện lương. Còn cô, một thế thân, chỉ là máu muỗi, là bụi bám tường, đến chết cũng không nhận được dù chỉ một ánh nhìn. — Sau khi chết mang theo hận thù, khi mở mắt một lần nữa, Nhan Chiếu Ảnh quay lại thời điểm trước khi thanh mai của Lâm Hàn Lộ trở về nước. Ngày Bạch nguyệt quang về nước, Lâm Hàn Lộ bỏ mặc cô, người đã chờ cả đêm, để đến chào đón thanh mai, chỉ để nói một câu: “Chào mừng cậu trở về.” Nhan Chiếu Ảnh bật cười lạnh lùng, ngồi lười biếng trên ghế sofa, nhìn Lâm Hàn Lộ vừa bước vào cửa, chậm rãi châm một điếu thuốc: “Về rồi? Chúng ta chia tay đi.” Nói xong, cô quay người rời đi. — Gần đây, giới thượng lưu thành phố A lan truyền một tin chấn động, Nhan tam tiểu thư nổi danh là thủ thân như ngọc vì bạn gái, lại công khai nhận hoa hồng từ một người theo đuổi. Tin tức vừa lan ra, rất nhiều người ngưỡng mộ liền đổ xô đến, tranh nhau lấy lòng Nhan Chiếu Ảnh, mong nhận được sự ưu ái của cô – Ai cũng muốn nhận được tình yêu nồng nhiệt từ người đẹp bề ngoài có vẻ vô tình nhưng thực ra đầy cảm xúc này. Trong một buổi tiệc kết thúc, Nhan Chiếu Ảnh về đến cửa nhà, nhìn thấy Lâm Hàn Lộ, người miệng nói không quan tâm nhưng lại đợi cô cả đêm. Người đẹp lạnh lùng, kiêu ngạo kia, đôi mắt đỏ hoe, nghẹn ngào hỏi: “Sao em có thể bỏ tôi?” Sao em có thể cho tôi tất cả, rồi dễ dàng lấy lại như vậy? Nhan Chiếu Ảnh cười cợt nhả, đôi mắt đào hoa mê người không chứa chút tình cảm nào: “Ồ, đây chẳng phải là ảnh hậu Lâm của chúng ta sao? Tiếc là cô không kịp đến dự tiệc đính hôn của tôi rồi.” — Hướng dẫn thưởng thức: Mỹ nhân yêu kiều, ngông cuồng (A) x Bạch nguyệt quang lạnh lùng, cấm dục (O). Truy thê hỏa táng trường, đầy drama, gương vỡ lại lành, cặp chính không tách không đổi, không có đường if với nhân vật khác. ABO phong cách của tôi, Alpha không có phụ kiện. Hai nhân vật chính không hoàn hảo, A có chút bệnh, O hơi điên.
Bạn Trai Cũ Quay Lại Làm “Người Thứ Ba”
Bạn Trai Cũ Quay Lại Làm “Người Thứ Ba”
Tác giả:
Mua giường đôi trên mạng, quên mất chọn dịch vụ lắp đặt. Mình lỡ gửi nhầm tin nhắn cho bạn trai cũ. Anh ấy không nói một lời, lập tức tới luôn. Sau khi lắp xong, anh ấy bảo mình thử xem giường có chắc chắn không. "Mà thử kiểu gì chứ?" Người đàn ông kéo mình ngồi lên đùi anh ấy: "Em gọi anh đến, chẳng phải muốn thử cùng anh sao?" Tình huống này đúng là siêu ngượng luôn. Mặt mình đỏ bừng lên: "Anh hiểu nhầm rồi, cái giường này tối qua cũng vừa bị làm gãy thôi mà."

BXH TUẦN