Sinh Tồn

Danh Sách Truyện

Hệ Thống Phát Đối Tượng Cho Tôi [Mạt Thế]
Hệ Thống Phát Đối Tượng Cho Tôi [Mạt Thế]
Sau khi virus xác sống lan rộng toàn cầu, trên người nữ streamer game Hách Tiên xuất hiện một hệ thống sinh tồn ngày tận thế. Hệ thống chỉ vào Luyện Như Nịnh rồi nói: Người này chính là tình (vợ) duyên (cưới) của bạn, hãy cứu cô ấy, dùng tình yêu để soi sáng thế giới của bạn. Hách Tiên: ??? Luyện Như Nịnh: ??? Streamer game IQ cực đỉnh – diễn xuất xuất thần ✕ Sinh viên xuất sắc – EQ lẫn IQ đều cao, ăn ý từ trong xương tủy Yếu tố: Xác sống tận thế, hệ thống, chậm nhiệt, đánh quái thăng cấp, hơi hơi sảng. Gợi ý: Không có dị năng, chú ý chi tiết, một phần thiết lập xác sống lấy cảm hứng từ Sổ tay sinh tồn xác sống.
Thú Nhân Chi Xà Lâm
Thú Nhân Chi Xà Lâm
Tác giả:
Khi xuyên qua khu rừng âm u, Thẩm Tê Tê đã có dự cảm không tốt. Sau đó, cô thấy những con rắn, con này dài hơn con kia. Rồi cô gặp người đẹp, nhưng càng đẹp thì con rắn càng dài. Chẳng lẽ ở đây không có thứ gì không liên quan đến rắn sao!!! Cái gì!! Ngay cả cô cũng phải đẻ trứng rắn!? Chạy!! Nhất định phải chạy!!! Bài viết này 1V3 không chuyên nhất! Không chuyên nhất! Không chuyên nhất! Kết thúc có hậu. Nhân vật: Thẩm Tê Tê, Đại Bạch, Đỏ Thẫm, Đại Hắc
Khô Cốt [ Phế Thổ ]
Khô Cốt [ Phế Thổ ]
[Phần Một] Từ năm hai mươi tuổi, mỗi đêm An Hạc đều mơ cùng một giấc mộng. Trong mơ, một bộ xương khô đứng giữa màn sương mù, khẽ gọi tên cô: "An Hạc, đến đây đi… đến đây đi..." Ác mộng kéo dài suốt ba năm, như một cơn bóng đè dai dẳng, hành hạ An Hạc đến gần phát điên. Cô thường xuyên hôn mê, ác mộng đến cùng lúc. Mãi đến ngày sinh nhật năm đó, An Hạc lại rơi vào hôn mê lần nữa. Khi tỉnh lại, cô thấy mình đang nằm trong một ngôi mộ chưa đóng nắp. Mở mắt trong hố đất lạnh lẽo, cô kinh hãi phát hiện thế giới đã hoàn toàn đổi khác. Bầu trời u ám, khí độc mù mịt, những bức tường thép cao lớn sừng sững giữa đồng hoang tĩnh lặng. Người giữ thành nói, bên ngoài pháo đài là nơi quái thú ăn thịt người và vạn vật đột biến chiếm cứ, nhân loại hầu như chẳng còn chút hy vọng sống sót nào. Nhưng An Hạc rõ ràng nhìn thấy trong màn sương, một cô gái áo đỏ đang chăm chú nhìn cô, khẽ vẫy tay. Người từng xuất hiện trong giấc mơ nay đã có da thịt máu xương. Nét mặt mỉm cười, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua má An Hạc, in một nụ hôn lên môi cô: "Ta tên là Cốt Hàm Thanh, nhớ lấy tên ta." [Phần Hai] Thế giới sụp đổ, mọi thứ trở thành vùng đất hoang tàn. Nhân loại buộc phải tái thiết trật tự từ đầu. An Hạc thức tỉnh dị năng, trở thành cầu nối giữa con người và quái vật. Cô gái tên Cốt Hàm Thanh ban ngày âm thầm giúp đỡ cô, ban đêm lại trêu chọc dụ dỗ, dẫn dắt cô đi theo, ép cô khuất phục, không buông tha. An Hạc không chịu nhún nhường. Cô rút đao dài đâm vào hông Cốt Hàm Thanh, cắn nát đầu lưỡi đối phương, không phân nổi máu ai với ai, mùi máu tanh tràn ngập khoang miệng, dính đầy lông mi. Nụ hôn sâu như canh bạc đánh cược cả con tim. Máu và vết thương là phần thưởng đi kèm. Mái tóc bạc của An Hạc tung bay trong gió, cô thề rằng, người nên cố chấp chỉ có thể là Cốt Hàm Thanh. Giữa họ không nói yêu, chỉ có hận, dục vọng, mục đích, lợi dụng và câu nói: “Đừng chết, ngươi còn có giá trị với ta.” [Phần Ba] Nơi không người, một bộ xương khô nằm trên phiến đá xanh đã nhiều năm. Dây leo quấn quanh xương đùi, bò lên sống lưng, và ở khoảng trống bên ngực trái, một đóa hoa đỏ rực nở rộ. Một ngày nọ, cuối cùng cũng có một người phụ nữ đến gần nó. Đầu ngón tay cô lướt qua khuôn mặt xương trắng, chạm đến xương cổ hóa ngọc, nhẹ vỗ lên những đường nứt sậm màu trên xương sườn. Cuối cùng, bàn tay ấy chọc sâu vào lồng ngực nó, chặt đứt sinh cơ cuối cùng còn sót lại. Cốt Hàm Thanh: “Ngươi không cảm nhận được tim ta đập sao?” An Hạc: “Ngươi đã chết rồi.” “Ta có thể chết thêm một lần nữa vì ngươi.” Ha, lừa ngươi đấy. Góc nhìn chính: An Hạc & Cốt Hàm Thanh Một câu tóm tắt: Ngươi không cảm nhận được tim ta đập sao? Chủ đề: Dù giữa bụi gai, vẫn có một ngọn đèn đang cháy sáng.
Bảy Năm Trên Hoang Đảo
Bảy Năm Trên Hoang Đảo
Tác giả:
Đó không phải là một phút vui vẻ nhất thời mà là sự yêu thích không thể nào chân thành hơn. Cô muốn đến gần người phụ nữ đó, muốn làm rõ tất cả những điều còn vướng mắc. Cô muốn biết, thứ tình cảm pha lẫn ham muốn đó có phải là tình yêu hay không. "Cô chắc hẳn là rất muốn giết tôi." "Đúng, tôi có thể sẽ giết cô." Sự thích thú trước đây nồng nhiệt bao nhiêu, thì sự căm hận khi bị phản bội càng sâu bấy nhiêu. Kỳ Hiểu Hàm gặp tai nạn chìm tàu, cô ta cùng một nhóm người còn sống sót trôi dạt đến một hoang đảo không người. Trên hoang đảo không có nước ngọt, không có thức ăn... cũng không có hy vọng. Một số người còn sống sót sau tai nạn vì muốn sinh tồn mà nảy sinh lòng dạ xấu xa, cơn đói thúc đẩy bản tính con người dần mất đi, càng lúc càng trở nên giống dã thú. Nhưng người mà Kỳ Hiểu Hàm không muốn đối mặt nhất lại là Bạch Ngữ Sanh, thiên kim tiểu thư nhà giàu nhìn có vẻ lương thiện vô hại, mặc dù Bạch Ngữ Sanh từ lâu đã không nhận ra cô. Dung nhan Bạch Ngữ Sanh xinh đẹp rất nhanh đã thu hút sự thèm muốn của người khác. Kỳ Hiểu Hàm ra tay cứu giúp, dùng một con dao giết chết người đàn ông muốn xâm phạm Bạch Ngữ Sanh. Hành động này không phải xuất phát từ tình cảm cũ, trong một khoảnh khắc nào đó, cô ta cảm thấy mình cũng muốn giết Bạch Ngữ Sanh. Cuối cùng, chỉ còn lại hai người họ trên hoang đảo, không còn lựa chọn nào khác hai người chỉ có thể nương tựa vào nhau mà sống, dần dần trở nên thân thiết, sống chết có nhau. Đại dương tàn khốc đó đã đưa Kỳ Hiểu Hàm và Bạch Ngữ Sanh cùng trôi dạt đến hoang đảo này là để hoàn thành mong muốn trước đây của Kỳ Hiểu Hàm hay chăng? Hay chỉ để cô ta một lần nữa trải qua nỗi đau tỉnh dậy từ một giấc mơ đẹp?

BXH TUẦN