Danh Sách Tình Cảm

Danh Sách Truyện

Xuyên Đến Mạt Thế, Được Nhóm Nữ Chủ Cưng Chiều
Xuyên Đến Mạt Thế, Được Nhóm Nữ Chủ Cưng Chiều
Có một ngày, Mộng Trúc mở mắt ra, thế giới này chợt thay đổi, tất cả đàn ông đều biến thành thây ma, người ở tầng hai cùng Mộng Trúc trở thành trạm cung cấp năng lượng, mà tám phần còn lại lại mọc ra món đồ chơi của đàn ông! Chị cả nhà bên dịu dàng hiền thục, khi còn bé chăm sóc hai chị em sinh đôi, em gái tiểu học hoạt bát, chị cả xã đoàn tràn ngập nhiệt tình, giáo viên mặt lạnh tràn ngập khí chất băng sơn, hội trưởng học sinh nghiêm túc,... Tóm lại đây là một quyển truyện tình yêu không có tiết tháo, cùng với mấy tình tiết đánh quái ngu ngốc.
Lỡ Xem Trưởng Công Chúa Như Ngoại Phòng Mà Nuôi
Lỡ Xem Trưởng Công Chúa Như Ngoại Phòng Mà Nuôi
Tác giả:
Ôn Chước Cẩn, nữ nhi của chủ mẫu đời trước tại phủ Tĩnh An Hầu, sau khi bên ngoại suy sụp, chẳng còn chỗ nương tựa, liền bị muội muội kế đoạt mất hôn sự cùng Phủ thế tử Vinh Quốc Công. Sau khi từ hôn, người đời đều truyền rằng nàng ở nhà sầu thảm lệ rơi, nhưng thực chất Ôn Chước Cẩn lại cải trang đến thanh lâu tại Tây Thị, Vân Kinh, chuộc thân cho một thanh quan nhi, an bài nàng ở trong biệt phủ, đối đãi như châu ngọc. Kỳ thực, hôn sự bị đoạt kia vốn dĩ là điều Ôn Chước Cẩn từ lâu đã mong thoái lui, bởi nàng chẳng ưa nam tử, chỉ có lòng ái nữ tử, mà nữ nhân nàng thích lại là những mỹ nhân diễm lệ, lớn tuổi hơn đôi chút. Mỹ nhân nàng mang về đáp ứng hoàn mỹ mọi điều kiện của nàng. Vì mỹ nhân, Ôn Chước Cẩn lao tâm khổ tứ kiếm kế sinh nhai, cho nàng hưởng phú quý xa hoa, so với bậc quý nhân trong cung còn hơn gấp bội. Chỉ tiếc rằng không thể đường đường chính chính cho mỹ nhân một danh phận, khiến Ôn Chước Cẩn trong lòng luôn tự thấy áy náy. Khi vào cung diện kiến quý nhân, mong xin một phong thưởng cho mỹ nhân, Ôn Chước Cẩn tình cờ nhìn thấy Trưởng công chúa đương triều. Trưởng công chúa đầu đội vương miện hoa phù dung, mặc pháp y, tay cầm quạt, khí chất như tuyết sơn băng phong, cao quý thanh lãnh, chẳng vương chút hồng trần. Tương truyền, Trưởng công chúa năm mười lăm tuổi đã phò trợ ấu đế lên ngôi, bình loạn an bang, sát phạt quả quyết, quyền thế ngút trời, vạn người kính sợ. Đó cũng chính là nữ nhân mà Ôn Chước Cẩn e sợ nhất. Lúc mọi người đều quỳ lạy hành lễ, Ôn Chước Cẩn chỉ biết thất thần nhìn Trưởng công chúa, kinh hoàng, thân mình run rẩy. Ai có thể nói cho nàng hay, vì sao Trưởng công chúa lại giống hệt mỹ nhân yếu đuối mà nàng đang nuôi nấng đến vậy!!! *** Nhan Sảnh Lan, đương triều Trưởng công chúa, tuổi đôi mươi đã vào đạo làm nữ quan, thề cả đời không kết hôn. Nào ngờ đến năm hai mươi sáu, trong một lần bất ngờ trúng độc mù mắt, nàng được một thiếu nữ thanh âm ngọt ngào dụ dỗ đưa về. Khi ấy, Nhan Sảnh Lan đang lâm vào cảnh khốn cùng, hương thơm thanh thoát trên người thiếu nữ giúp giảm bớt đau đớn khi độc phát, nên nàng thuận theo đi cùng, mong dò xét ý đồ thiếu nữ. Thiếu nữ quả thật có mưu đồ với Nhan Sảnh Lan, nhưng lại khác xa dự liệu của nàng. Ngày ngày, thiếu nữ nâng niu dâng lên sơn hào hải vị, y phục gấm vóc xa hoa, dưỡng cho Nhan Sảnh Lan càng thêm trắng mịn, kiều mỵ như tiên. Đổi lại, điều thiếu nữ mong cầu chỉ là được gần gũi mỹ nhân. “Tỷ tỷ hôn hôn.” “Tỷ tỷ ôm ôm.” “Tỷ tỷ ngồi sát vào đây này.” Thanh âm ngọt ngào, nũng nịu, cứ văng vẳng bên tai nàng không thôi. Lâu dần, Nhan Sảnh Lan sinh lòng tham luyến, dù đôi mắt đã khỏi, nàng vẫn vừa làm “ngoại thất” của thiếu nữ, vừa khuấy động triều cương, tranh quyền đoạt thế. *** Sau khi xác nhận Trưởng công chúa Nhan Sảnh Lan chính là mỹ nhân tỷ tỷ, Ôn Chước Cẩn lập tức thu dọn hành lý bỏ trốn ngay trong đêm. Nào ngờ chưa ra khỏi cổng thành đã bị cấm vệ quân vây kín. Nhìn mỹ nhân từng bị nàng bắt nạt đến rơi lệ, người nàng đã dụ dỗ làm bao chuyện đáng thẹn, nay mang sát khí ngút ngàn mà bước về phía mình, Ôn Chước Cẩn không khỏi bàng hoàng. “A Chước, nàng đi rồi, ai sẽ làm hoàng hậu của ta đây?” Khi Ôn Chước Cẩn tưởng đối phương sẽ hạ đao, nào ngờ Nhan Sảnh Lan lại ôm chặt lấy nàng, khẽ khàng thì thầm bên tai.
Xuyên Thành Sư Tôn Phản Diện Của Nữ Chính
Xuyên Thành Sư Tôn Phản Diện Của Nữ Chính
Tác giả:
Sở Thính Vũ bất ngờ xuyên vào sách, trở thành sư tôn phản diện cùng tên trong 《Vai Chính Tu Luyện Sổ Tay》. Hệ thống ân cần thông báo cho nàng: “Nhiệm vụ của ngươi là giúp đỡ vai chính cứu rỗi thế giới và tìm kiếm chân ái.” Nguyên chủ vốn là phản diện lớn, đối xử với vai chính trăm phương nghìn kế hành hạ, cuối cùng bị vai chính xẻo máu móc tim, một chưởng mất mạng. Vì để hoàn thành nhiệm vụ (và giữ mạng sống), Sở Thính Vũ quyết định làm người tử tế, đối xử với vai chính còn thân hơn mẹ ruột. Khi vai chính gặp nguy hiểm, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc, Sở Thính Vũ liền ôm nàng vào lòng, dịu dàng nói, “Sư tôn ở đây, không phải sợ.” Khi vai chính tẩu hỏa nhập ma, thần trí không rõ, Sở Thính Vũ đồng hành bên cạnh, cùng nàng nhảy xuống vách đá cao vạn trượng. Khi vai chính bị giới tu tiên chỉ trích khắp nơi, thân chịu trọng thương, Sở Thính Vũ vẫn kiên định đứng bên cạnh nàng, “Sư tôn tin ngươi, sư tôn sẽ bảo vệ ngươi.” Hệ thống: Chúc mừng! Đã giúp vai chính tìm thấy chân ái! Hãy cùng nhau cứu thế giới nhé! Sở Thính Vũ: ??? --- Tóm tắt cốt truyện: Trong ký ức của Đường Mộ Tri, người tốt với nàng nhất chính là sư tôn. Sau khi mất cả cha lẫn mẹ, sống nương nhờ dưới mái nhà người khác, chỉ có sư tôn là thật lòng đối tốt với nàng. Nhìn thấy sư tôn vì mình mà chịu đựng, vì mình mà vui buồn lẫn lộn, Đường Mộ Tri cuối cùng hiểu ra, hóa ra bản thân nàng chưa từng đơn phương. Sư tôn cũng nguyện lòng vì nàng sống chết không rời, yêu thương mãnh liệt.
Cùng Đóa Hoa Cao Lãnh Làm Ruộng Dưỡng Oa Đánh Thiên Hạ
Cùng Đóa Hoa Cao Lãnh Làm Ruộng Dưỡng Oa Đánh Thiên Hạ
Nữ tướng quân cao ráo, chăm chỉ, hơi ngây ngô X Nữ bá tổng lạnh lùng, xa cách, giả góa phụ Lê Hoa, trong cuộc đời này, có thể trở thành đại tướng quân là nhờ vào hai điều. Một là nhờ hệ thống, hai là nhờ gặp được Đổng Vân. Giữa cánh đồng lúa rộng lớn, Lê Hoa cùng cha mẹ đang gặt lúa. Thiếu nữ với dáng người cao ráo, lên xuống đều đặn, trông như không bao giờ hết sức lực. Hùng thị (mẹ của Lê Hoa) nhìn nữ nhi đã nuôi nấng mười mấy năm, không khỏi cảm thán: “Người như tiên nữ thế kia, thật không biết nàng ấy chọn con vì điều gì.” Lê Hoa đáp: “Có lẽ vì con thật thà.” Người quen biết thì bảo: “Tất nhiên là vì nàng ấy thích cánh tay dẻo dai và sức mạnh của Lê Hoa rồi.” Mãi cho đến khi thiên hạ đại loạn, cướp bóc tràn lan, dân chúng lưu lạc khắp nơi, Lê Hoa nhờ vào hệ thống, dẫn dắt dân làng lên núi săn bắn để ăn, xuống núi khai khẩn ruộng đồng, đẩy lùi bọn cướp, cuối cùng tiến thẳng vào kinh đô. Đổng Vân, nhờ sự giúp đỡ của Lê Hoa, đã lấy lại mọi thứ thuộc về mình, quỳ trước bài vị của mẫu thân: “Mẹ à, mẹ luôn nói những người trẻ tuổi thì không thấu hiểu, không đáng tin cậy, lần này có lẽ mẹ đã nhìn lầm rồi. Nàng ấy còn rất trẻ, nhưng lại rất đáng tin.” ... ~Tiểu kịch trường: Đổng Vân hỏi: “Nàng thích trẻ con à?” Lê Hoa: “Đó là vì con bé là con của nàng!” Đổng Vân khựng lại: “Nếu con bé không phải do ta sinh ra thì sao?” Lê Hoa ôm lấy Tiểu Phù Bảo, không chút do dự trả lời: “Con chó đen lớn của nhà nàng, ngày nào nó cũng trông coi cổng vì nàng, ta còn muốn thân thiết với nó một chút. Chỉ cần là thứ nàng yêu quý, dù không phải do nàng sinh ra, ta cũng sẽ yêu thương.” Tiểu Phù Bảo lập tức hôn lên mặt Lê Hoa: “Phù Bảo cũng yêu Lê Hoa.”
Kim Bài Luật Sư Alpha Và Bác Sĩ Giang
Kim Bài Luật Sư Alpha Và Bác Sĩ Giang
Câu chuyện kể về Sầm Thanh Y mắc phải căn bệnh nhầm tưởng là nan y nên cô chọn cách "phóng túng bất cần," ba ngày sau lại phát hiện đó chỉ là chẩn đoán nhầm! Đổi sang bệnh viện khác khám, cô phát hiện bác sĩ điều trị là nữ nhân xinh đẹp mà cô từng tình cờ gặp đêm hôm đó. Sầm Thanh Y giả vờ không quen biết, lạnh lùng suốt cả quá trình, một tháng sau, Giang Tri Ý đến nhà cô, không biểu cảm nói ba câu: - Câu thứ nhất: Tôi có thai. - Câu thứ hai: Là con của cô. - Câu thứ ba: Cô phải chịu trách nhiệm. --- Một ngày nào đó trong tương lai, Giang Tri Ý đến nhà cô, không biểu cảm nói ba câu: - Câu thứ nhất: Lại đây. - Câu thứ hai: Ký tên. - Câu thứ ba: Ly hôn. ===> Từ đó mở ra quá trình truy thê hỏa táng tràng ~~~
Sỉ Nhục Của Tiên Môn
Sỉ Nhục Của Tiên Môn
"Ta đã tiễn ngươi vào luân hồi trăm lần, thất bại chín mươi chín lần, cuối cùng cũng cầu được một tia hy vọng mong manh. Từ đó về sau, trong ba nghìn thế giới, ta đã quét sạch mọi chướng ngại vì ngươi, chỉ đợi ngươi trở lại đỉnh cao, thống lĩnh muôn giới!" Nói một cách đơn giản, chính là đại lão mãn cấp tàn sát thôn tân thủ. — Mỗi tông môn đều có một thiên tài, mà đương nhiên cũng phải có một phế vật. Vân Thời là thiên tài được tông môn hết mực thổi phồng, còn sư tỷ Thiên Cơ lại chính là “phế vật” nổi danh nhất Tu Chân giới. – Nghe gì chưa? Phế vật của tông môn lại đang nuôi một tiểu bạch kiểm. – Nghe gì chưa? Phế vật của tông môn thế mà cướp được một tiểu bạch kiểm. – Nghe gì chưa? Phế vật của tông môn đang che giấu một ma đầu. Tin đồn cứ thế lan truyền càng lúc càng hoang đường. Đến nỗi Vân Thời - “tiểu bạch kiểm”, không còn cách nào khác ngoài việc đứng ra đính chính: "Không có chuyện đó!" Người qua đường kiêm sư đệ: "Ta mới thấy hai người họ trong rừng cây nhỏ ngày hôm qua mà!" Nhưng điều khiến mọi người kinh ngạc không phải chuyện đó, mà là việc "phế vật" Thiên Cơ lại có thể thản nhiên đập nát đầu một tu sĩ cấp cao. Giả heo ăn thịt hổ: Đại lão sư tỷ mãn cấp x Kiếm tu quyết tâm mạnh mẽ, một lòng sủng sư tỷ.
Xuyên Thành Nha Hoàn Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Xuyên Thành Nha Hoàn Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Tác giả:
A Chi tỉnh dậy sau giấc ngủ, phát hiện cả thế giới đều đã thay đổi. Tiểu quận chúa mà cô hầu hạ chính là nữ pháo hôi trong quyển 《Nhật ký nghịch tập của nam chính 》, trước đó yêu đơn phương nam chính, là một trong số các nữ phụ sẵn sàng dâng tiền và quyền lực cho nam chính mang phượng hoàng. Về sau, khi nam chính nghịch tập thành công, có được nữ chính thực sự, tất cả nữ phụ này đều trở thành pháo hôi. Trong đó, tiểu quận chúa mà A Chi hầu hạ là người thảm nhất, bị nam chính trả thù, gia đình tan nát, cả phủ từ trên xuống dưới đều chết thảm. A Chi: …Không đáng tội đến mức này. Kiếp trước, A Chi từng là đại nha hoàn, cánh tay đắc lực của Đậu thái hậu - quán quân trong cung đấu, giờ đây nhớ lại tất cả, cô thực sự không chịu nổi cảnh khốn khổ này, chuẩn bị thu dọn hành lý để bỏ trốn. Thế nhưng, vừa mới tỉnh dậy, tiểu quận chúa đã ôm lấy cô, khóc đến đỏ hoe mắt, dịu dàng hỏi, “A Chi, ngươi còn chỗ nào khó chịu không, để ta thổi giúp ngươi.” A Chi: Vậy thì còn trốn sao được. Về sau Tiểu quận chúa chống nạnh: Đánh hắn! A Chi: Cặn bã! 【Truyện siêu ngọt, dễ thương, bánh ngọt trước khi đi ngủ】 【Mọi nội dung đều phục vụ cho cốt truyện, không chấp nhận tranh luận ~】
Mỹ Nhân Câm
Mỹ Nhân Câm
Tác giả:
Ngu Thính bị “cắm sừng”. Bạn gái cũ Nhiễm Tuyết sang nước ngoài lại thay đổi tình cảm, muốn chung sống trọn đời với một người phụ nữ Pháp. Nhưng nhà họ Ngu và nhà họ Nhiễm đã có hôn ước từ lâu, quan hệ rất quan trọng. Ông nội của Ngu Thính ra tối hậu thư: nếu muốn thừa kế gia sản thì không được hủy bỏ hôn ước. — Nhiễm Linh, chị gái của Nhiễm Tuyết, đại tiểu thư của nhà họ Nhiễm. Dung mạo đoan trang, dịu dàng như nước, là mỹ nhân đúng chất Giang Nam. Vì không thể nói chuyện, cô luôn ở khuê phòng, ít khi xuất hiện trước người khác, yếu ớt đến mức không thể tự chăm sóc bản thân. Ngu Thính kết hôn với cô, nghĩ rằng đây là một mối quan hệ hợp tác thương mại, đôi bên đều thầm hiểu. Nhưng đến khi đưa người về nhà, cô mới nhận ra Nhiễm Linh “phiền” đến mức nào — Người phụ nữ ấy rất dịu dàng, sẵn sàng chăm sóc cô một cách ân cần khi cô say khướt. Ngọt ngào, e thẹn, Nhiễm Linh từng nét từng chữ viết trên giấy đều gọi Ngu Thính là “vợ yêu”. Lại còn yếu đuối, dù lớn hơn Ngu Thínhba tuổi, nhưng chỉ cần cô chậm trả lời tin nhắn là Nhiễm Linh sẽ tủi thân đến rơi lệ, không ăn không uống, cần được dỗ dành. Ngửi thấy mùi nước hoa của người khác trên người Ngu Thính, cô ấy sẽ kéo Ngu Thính vào phòng tắm, dùng sữa tắm của mình để tắm cho cô hết lần này đến lần khác, như thể muốn “ướp mùi” lên cô. Yếu đuối, sạch sẽ, lại còn bướng bỉnh. Mới vừa hứa sẽ nghe lời Ngu Thính, vậy mà thấy Ngu Thínhgần gũi với phụ nữ khác là cô ấy lại muốn bỏ nhà ra đi, thậm chí còn cố tình không mang giày để Ngu Thính phải đau lòng. Dần dần, Ngu Thính bắt đầu say mê cô ấy. Cô ấy không nói được, nhưng trong lúc đắm chìm, cô ấy sẽ ngân nga ra giọng điệu quyến rũ đến nhỏ ra từng giọt nước. Khi giọng nói đã trở lại, cô ấy thích nhất là nằm trên người Ngu Thính, ghé sát vào tai cô nói: “Yêu... Thính... Thính… nhất...” Chỉ muốn giữ Thính Thính cho riêng mình. Một số lưu ý khi đọc truyện: Tính cách của các nhân vật chính đều không hoàn hảo, không phải người bình thường. Ngu Thính từng có nhiều mối quan hệ trước đó, ban đầu hơi “cặn bã” nhưng về sau sẽ phát triển thành người chiếm hữu mạnh mẽ. Nhiễm Linh không phải kiểu ngây thơ, hiền lành mà là người phụ nữ dịu dàng nhưng vô cùng phúc hắc. Giọng nói của Nhiễm Linh sẽ hồi phục.
Sau Khi Biến A, Thành Vạn Người Mê
Sau Khi Biến A, Thành Vạn Người Mê
Tác giả:
Công vạn người mê vui vẻ, rộng rãi, hơi sợ hãi khi đối mặt với thụ & Mỹ nhân dụ thụ với vẻ ngoài bá tổng nhưng thực tế ngạo kiều, thích ghen tuông, cuồng công việc. Hạ Chi Ngu tưởng mình vừa trải qua một giấc mơ đầy nóng bỏng nhưng khi mở mắt ra lần nữa thì phát hiện những gì xảy ra trong giấc mơ là thật, nơi cô đang ở cũng không còn là thế giới thực nữa. Sau khi tiếp nhận ký ức trong đầu, Hạ Chi Ngu xác nhận mình đã xuyên thư, xuyên thành một Beta hải vương cùng tên trong bộ tiểu thuyết ABO sắc. Trước khi ngủ cô vừa đọc xong nửa bộ tiểu thuyết nên trong đầu vẫn còn nhớ nội dung trong đó. Đây là một bộ tiểu thuyết về nữ chính Omega vạn người mê. Nhân vật “Hạ Chi Ngu” là một nữ phụ pháo hôi chưa từng sống qua mười chương. Nhân vật chính trong giấc mơ của cô là nữ chính Nguyễn Vụ trong tiểu thuyết. Mặc dù Nguyễn Vụ là Omega nhưng hoàn toàn khác với những Omega mềm mại khác. Là tổng giám đốc tập đoàn Nguyễn Thị, trong tiểu thuyết miêu tả lòng dạ nàng độc ác, thủ đoạn âm độc, vẻ ngoài lại ôn nhu vô hại, dung mạo xinh đẹp dẫn tới vô số Alpha phải lòng nàng, sau khi lợi dụng xong, những Alpha này sẽ lập tức bị nàng vứt bỏ vô tình, có thể nói là Omega lợi hại nhất trong tiểu thuyết ABO mà cô từng đọc. Hạ Chi Ngu nhìn Nguyễn Vụ bên cạnh còn chưa tỉnh ngủ, trái tim run rẩy. Cô, cô có thể sẽ bị Nguyễn Vụ đưa đi ở ngay chương đầu tiên. ———— Là một Omega, Nguyễn Vụ là người kiên định theo chủ nghĩa độc thân, tổng giám đốc bá đạo nói một không hai, vốn đã lên kế hoạch cắt bỏ tuyến thể, loại bỏ tất cả ảnh hưởng của Alpha đối với mình, tập trung vào việc mở rộng hoạt động kinh doanh của công ty, nào biết vào một bữa tiệc vô tình bị bí thư Hạ Chi Ngu đột nhiên từ Beta biến thành Alpha đánh dấu——hoặc là nói nàng ép buộc người ta cắn tuyến thể của mình... Sau khi cân nhắc giữa lợi và hại (nếm qua mùi vị), Nguyễn Vụ quyết định mua tin tức tố của Hạ Chi Ngu, trong vòng ba năm, Hạ Chi Ngu chỉ có thể cắn tuyến thể của nàng làm đánh dấu tạm thời cho một mình nàng. Kế hoạch rất tốt nhưng điều mà Nguyễn Vụ không ngờ tới là Hạ Chi Ngu là một kẻ vạn người mê, tất cả Omega, Beta và Alpha đã gặp qua cô đều tới cướp người với nàng, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, bao gồm nhưng không giới hạn ở việc làm nũng, quyến rũ, chuốc rượu, hạ thuốc, bắt cóc... ———— Hạ Chi Ngu: Sợ hãi >< Ghi chú cần đọc: Tiểu thuyết Hạ Chi Ngu đọc là phiên bản trước khi tác giả chỉnh sửa lại, có hiểu lầm về nữ chính. Thuần ngọt không ngược, nữ A không có vật trang sức. Tag: Hào môn thế gia Ngọt văn Xuyên thư Sảng văn Từ khoá tìm kiếm: Nhân vật chính: Hạ Chi Ngu, Nguyễn Vụ┃Nhân vật phụ:┃Cái khác: Giới thiệu tóm tắt trong một câu: Nguyễn tổng nói tôi thầm mến cô ấy, tôi không có. Lập ý: Cứu rỗi lẫn nhau, trở thành ánh sáng của nhau.
Sau Khi Cởi Giáp Hồi Hương, Ta Bị Mời Ở Rể
Sau Khi Cởi Giáp Hồi Hương, Ta Bị Mời Ở Rể
Danh môn khuê tú - Thôi Quân, sau khi song thân qua đời, gia nghiệp sa sút, phải sống cảnh nương nhờ người khác. Đến năm mười tám tuổi, bà mối đến cửa làm mai. Những gia đình ngày xưa từng làm ngơ khi nàng gặp hoạn nạn giờ đây lại nườm nượp đến cửa hỏi cưới, nàng chỉ vào một tiểu tướng vừa mới cởi giáp hồi hương - Trương Trạo Ca, nói: "Ta muốn ‘hắn’ làm phu quân ta, dạng ở rể." Văn án phiên bản nhẹ nhàng: Trương Trạo Ca xuyên không đến thời loạn chưa đầy một năm đã đổi ba chủ nhân. Khó khăn lắm mới mong đến ngày bình yên không phải đánh trận thì lại bị chủ mới ‘tinh giản biên chế’ (giải ngũ)! Các binh lính đồng ngũ ít ra còn có nhà để về, nhưng nàng thì không! Đúng lúc này, tiểu nương tử khuê các mà nàng từng cứu giúp đưa ra lời đề nghị, nàng nhìn qua— Vị trí công việc: Ở rể. Nhiệm vụ công việc: Phụ tá nương tử giành lại gia sản; giúp nương tử thoát khỏi tình cảnh bị bầy sói xung quanh đe dọa. Chế độ đãi ngộ: Tiền tiêu vặt 5000, thời gian làm việc linh hoạt, cung cấp ăn ở cùng nhiều phúc lợi khác. ... Trương Trạo Ca nói, công việc này ta nhận!!! Sau khi nhận chức, cuộc sống của Trương Trạo Ca rất thoải mái. Cho đến một đêm nọ... Nàng nằm trên giường, âm thầm kêu gào: Lúc vào làm không nói là ban đêm cũng phải tăng ca mà! Thôi Quân: Đây là phúc lợi đấy. #Hướng dẫn sử dụng# 1. Chênh lệch tuổi tác 6 tuổi, hai nữ chính đều rất thông minh. 2. Có hệ thống, sảng văn (in đậm). 3. Không gỡ mìn. 4. Bối cảnh lịch sử bán hư cấu. 5. Góc nhìn của hai nữ chính đều có. Tùy góc nhìn văn phong cũng sẽ thay đổi giữa chính kịch và hài hước. Một câu tóm tắt: Nữ tướng quân cởi giáp về ở rể, chuyên nghiệp bảo vệ thê tử. Thông điệp: Dù ở trong hoàn cảnh khó khăn cũng phải sống hướng về ánh sáng, sống trong hiện tại, nỗ lực phát huy giá trị cuộc sống!
Sao Em Còn Có Mặt Này Nữa
Sao Em Còn Có Mặt Này Nữa
Thu Bạch Du xuyên vào một cuốn tiểu thuyết ngôn tình với các tình tiết sáo rỗng khắp nơi, còn có thêm một hệ thống。 Trong truyện, nam chính là một tổng tài, nữ chính là bạch nguyệt quang sắp trở về nước。 Còn cô thì là phu nhân tổng tài, hay còn gọi là “thế thân của bạch nguyệt quang”。 Tổng tài còn có một cô con gái sáu tuổi, là con của anh với người khác。 Trong cốt truyện, cô bé bị hắt hủi, mẹ mất, cha không quan tâm, nên dần dần tâm lý trở nên tối tăm, ngày càng nghịch ngợm và gây phiền phức, khiến ai cũng ghét。 Cuối cùng, vì không thích mẹ bạch nguyệt quang, cô bé bị cha đưa đi, rời xa người thân, lớn lên trở thành một nữ phụ ác độc, làm đủ mọi chuyện xấu xa, cuối cùng chịu một kết cục bi thảm。 Nhiệm vụ của Thu Bạch Du là đóng vai mẹ kế ác độc, diễn theo cốt truyện, hướng dẫn cô bé trở nên hư hỏng, tăng cao hắc hóa, làm tiền đề cho tương lai cô bé trở thành nữ phụ ác độc。 Thu Bạch Du nhìn đứa trẻ im lặng không nói gì, còn có chút e dè kia, dường như nhìn thấy bản thân năm nào。 Làm hư ư? Xin lỗi, cô chẳng thể làm hư chút nào。 Cô bắt đầu phản nghịch, dẫn dắt đứa trẻ theo hướng tốt đẹp。 Còn về chuyện tình yêu đầy rắc rối và sáo rỗng của tổng tài và bạch nguyệt quang… cô không quan tâm。 Vốn nghĩ rằng mình có thể tránh xa tình yêu của bọn họ, an tâm chăm sóc đứa trẻ và sống như một người bình thường, nhưng một ngày nọ cô lại vô tình phát hiện ra bí mật của nữ chính bạch nguyệt quang— Cô thấy bạch nguyệt quang với khí chất cao quý, yếu đuối đáng thương, thay bộ váy trắng, mặc vào chiếc váy đỏ rực, ngồi trong quán bar, giữa hai ngón tay thon dài… kẹp một điếu thuốc。 Khói thuốc mờ ảo che đi gương mặt của nữ nhân, chỉ còn đôi mắt đẹp và đôi môi đỏ rõ nét, đẹp đến mức mang đầy tính xâm lược。 “Cô đã từng thử mùi vị của nữ nhân chưa? Có muốn thử không?” Váy đỏ như lửa, nữ nhân ngồi bên cạnh cô mỉm cười kiều diễm, ghé vào tai cô thì thầm, giọng nói khiến tim cô rung động。 “Thử với tôi một lần đi。” Thu Bạch Du: ……? Không phải chứ, sao cô lại có cả mặt này nữa vậy??? Sau đó, cô có cả vợ lẫn con gái—họ đã cùng nhau viết lại kịch bản。 #Kế hoạch xóa sạch hắc hóa! #Cô ấy trong thầm lặng lại là người biết hút thuốc uống rượu sao #Tổng tài ơi, không xong rồi, phu nhân của ngài bị bạch nguyệt quang của ngài cướp đi rồi!
Hôm Nay Rời Cảng
Hôm Nay Rời Cảng
Tác giả:
Lục Thi Mạc, người đứng đầu chuyên ngành điều tra hình sự, được cử sang trường cảnh sát Hồng Kông làm du học sinh trong một năm. Thành tích huấn luyện thể lực ở trường cảnh sát không đạt yêu cầu, học bá thành học cặn bã. Bị bạn cùng phòng bên ngoài trường bắt nạt, gặp bão lụt khiến cô ướt sũng như một con chó nhỏ. Cảnh ti Tiết Đồng nhặt cô về nhà, chăm sóc vết thương, kèm cặp cô tập luyện. Đến khi cô lấy lại phong độ học bá đỉnh cao, Tiết Đồng lại vô tình đá cô sau khi tán tỉnh cô đến “cong” người... Lục Thi Mạc, sau khi bị đá, chạy về nội địa, gia nhập khoa kỹ thuật điều tra hình sự của công an. Khám nghiệm, thu thập chứng cứ, truy bắt. Đối mặt với hàng đống chứng cứ khô khan và những chuyện lộn xộn trong đội cảnh sát. Cô vẫn không ngại thức đêm truy đuổi tội phạm, làm việc thêm giờ đến sáng. Pháp y trong cùng phòng cảm thán: [Chị Lục lương tháng tám nghìn rưỡi, nhưng cuộc sống của chị còn khổ hơn kiểu Mỹ.] Không ai biết... cảnh sát Lục mỗi ngày đều mệt đến nỗi mồ hôi nhễ nhại, ngả đầu xuống là ngủ. Chỉ để làm một con đà điểu không nghĩ đến Tiết Đồng. --- Tiết Đồng không ngờ rằng trái tim lạnh lùng kiềm chế bao năm của mình lại bị lay động bởi một đứa nhóc nội địa. Đứa nhóc ấy không chỉ thông minh mà còn rất giỏi trong phương diện ấy. Thế nên cô không chỉ động lòng thật sự mà còn nảy sinh chút ý nghĩ khác. Ai ngờ rằng chỉ vì cô đi tham gia một nhiệm vụ cơ mật mà người ấy lại bặt vô âm tín? Điện thoại thì bị chặn, địa chỉ không rõ, thậm chí ngay cả app xã hội cũng khóa tài khoản. Quên không được, buông không xong. Tiết Đồng đành phải không ngừng tham gia thi phỏng vấn giáo sư được mời đặc biệt tại nội địa, nỗ lực thăng chức, xin tư cách công tác cử đi. Cô chỉ muốn gặp trực tiếp hỏi Lục Thi Mạc: Em ấy làm sao dám nói là mình đá em ấy?