Xuyên Việt

Danh Sách Truyện

Mồi
Mồi
Tác giả:
Hướng Nam Cẩm sống suôn sẻ suốt 25 năm, ai ngờ sau một giấc ngủ tỉnh dậy lại xuyên đến một thế giới ABO kỳ quái. Ngực lớn, eo thon, chân dài đều bỏ cô mà đi, biến cô thành một Tiểu Miêu chỉ có mỗi nhan sắc. Chẳng lẽ từ nay về sau cô chỉ có thể sống dựa vào khuôn mặt này, trở thành con mèo dễ thương nhất thế giới hay sao? Hướng Nam Cẩm cảm thấy u sầu vây quanh, quyết định ăn "cơm mèo" cho no chết luôn. Nhưng cuộc sống làm mèo của cô vốn định không bình thường, bởi vì quá đáng yêu, nên cô bị ba người phụ nữ để mắt tới… Từ đó cô bắt đầu cuộc sống đêm đêm ca múa rộn ràng giữa ba Omega... Tóm tắt một câu: Hôm nay đã có ai "rua" mèo con chưa? P/S: Truyện hiện đại NP, một Alpha ba Omega. Lưu ý đặc biệt: A lần này là Alpha mạnh mẽ thật sự, không phải thụ giả A đâu nhé. Ba Omega cũng đều rất "có cá tính". Nói chính xác là hỗ công, ai hiểu thì hiểu~ Nữ chính giai đoạn đầu có hình dạng mèo và hình người, về sau không chỉ có thể dùng hình người để "up" Omega, mà còn có thể… tóm lại là: ai hiểu thì hiểu.
Xuyên Về Thời Dì Còn Đi Học
Xuyên Về Thời Dì Còn Đi Học
Giản Hảo thích bạn của mẹ – Dì Đàm Ngôn Thanh. Từ nhỏ cô đã nghe kể: dì Đàm hồi đi học từng thích một người, nhưng bị tổn thương sâu sắc, từ đó khép lòng, không còn nói chuyện yêu đương. Vào sinh nhật 17 tuổi, Giản Hảo lấy hết can đảm tỏ tình với dì Đàm. Kết quả thì dễ đoán: tỏ tình thất bại, dì bảo cô về nhà làm thêm hai đề thi đại học các năm cho tỉnh táo lại. Bị đuổi về, Giản Hảo càng nghĩ càng buồn, lén uống rượu vang của mẹ. Sáng hôm sau tỉnh dậy, cô phát hiện mình đã xuyên không về thời dì Đàm còn học cấp 3?! Vài ngày sau, cô có hai thắc mắc: Không phải dì Đàm với mẹ là bạn thân sao? Sao cả khối đều đồn hai người bất hòa? Người mà dì Đàm từng yêu là ai? Rồi cô xác định hai việc cần làm: Xem rốt cuộc giữa dì Đàm và mẹ có chuyện gì? Điều tra xem ai đã làm tổn thương dì Đàm! (rất quan trọng) Bạn thân có con, Đàm Ngôn Thanh nghiễm nhiên trở thành mẹ nuôi của đứa nhỏ. Nhưng càng lớn, cô càng thấy con bé này quen mắt một cách kỳ lạ. Giản Hảo — Sao mà giống y chang cái con nhóc cấp 3 từng tỏ tình với mình, rồi hôm sau mất hút không dấu vết vậy trời?! 【Cô ấy sẽ xuyên về lại】 【Giai đoạn đầu là năm 2008: 17 tuổi & 17 tuổi — Giai đoạn sau là năm 2026: 35 tuổi & 18 tuổi】
Bà Xã Kết Hôn Hợp Đồng Không Muốn Ly Hôn
Bà Xã Kết Hôn Hợp Đồng Không Muốn Ly Hôn
Tác giả:
Lục Ngôn Khanh luôn tự cho mình là người yêu hoàn hảo: dịu dàng, tinh tế, biết cảm thông. Vậy mà bạn gái vẫn cắm sừng cô. Để kế thừa gia nghiệp, cô đồng ý lời ông nội tiến tới hôn nhân chính trị — cưới Tạ Tư Ngu, cô con gái nuôi nhà họ Tạ, người mà lời đồn miêu tả là dịu dàng, nết na. Nhưng ngay ngày hôm sau khi nhận giấy kết hôn, cô mở mắt ra thì đã ba năm trôi qua. Cô tình cờ gặp lại Tạ Tư Ngu trong quán cà phê, đang nói cười vui vẻ với một cô gái xinh xắn: — “Em đang xem mắt đấy à?” Nhìn thấy người vợ bặt vô âm tín suốt ba năm, người luôn điềm tĩnh, nhẹ nhàng như Tạ Tư Ngu bỗng mất kiểm soát giữa chốn đông người, mắt hoe đỏ: — “Chị ly hôn với em rồi à? Nếu rồi thì em mới dám đi xem mắt.” Lục Ngôn Khanh nghẹn lời, còn chu đáo đề nghị: — “Hay là mình đi làm thủ tục ly hôn luôn?” Tạ Tư Ngu mắt rưng rưng, toàn thân run lên vì tức: — “Chị đang nằm mơ à?” Cô phải tốn bao công sức, mưu tính mới thúc đẩy được cuộc hôn nhân giữa hai nhà. Lục Ngôn Khanh thì lại tránh mặt cô suốt ba năm, vừa gặp lại đã đòi ly hôn? Trên đời làm gì có chuyện dễ dãi như vậy! Vở kịch nhỏ: — “Chị đã từng làm tròn trách nhiệm và nghĩa vụ của một người vợ được một ngày nào chưa? Dựa vào đâu mà chị đòi lại vị trí này?” Phòng tổng giám đốc tập đoàn Lục thị, Tạ Tư Ngu dùng chất giọng dịu dàng nhất để nói ra những lời sắc bén nhất. Lục Ngôn Khanh tự biết mình sai. Lục thị có được ngày hôm nay, công lao của Tạ Tư Ngu không hề nhỏ. Cô thật sự không thể làm ra chuyện “qua cầu rút ván”: — “Em muốn chị làm gì?” Tạ Tư Ngu nhìn Lục Ngôn Khanh, trong mắt ẩn chứa sự kìm nén: — “Từ hôm nay, yêu em đi.” — “Tình yêu mà Tạ tổng muốn...” Lục Ngôn Khanh im lặng một lúc, bước lại gần vài bước, ép Tạ Tư Ngu ngồi gọn trong ghế xoay, cúi đầu thì thầm bên tai cô: — “Là danh từ kiểu kính trọng nhau như khách, hay là động từ kiểu dây dưa quấn lấy không rời?” Sau này tại một buổi tiệc, có người bắt gặp cảnh Tạ Tư Ngu bị Lục Ngôn Khanh đè lên cửa sổ sát đất, hôn sâu. Lục Ngôn Khanh hôn lên chuỗi ngọc trai nơi cổ Tạ Tư Ngu, hơi thở dồn dập: — “Có ai khác từng chạm vào chỗ này chưa? Hửm?” — “Chưa từng.” Tạ Tư Ngu siết chặt eo Lục Ngôn Khanh, mắt hoe đỏ: — “Từ trước tới nay, chỉ có chị thôi.” — “Khanh Khanh, điều em muốn xưa nay chưa từng là ‘tôn trọng nhau như khách’ —” [Song cường / Thầm yêu / Kết HE]
Vội Vàng
Vội Vàng
Chồng tôi là một nhà khoa học nổi tiếng khắp nơi. Khi được hỏi về chuyện tình cảm trong buổi phỏng vấn, anh nói: “Tôi không nghĩ mình là một người bạn đời đủ tốt.” “Dù thế nào đi nữa, tôi cũng sẽ không bao giờ đặt tình yêu lên hàng đầu.” “Tôi chỉ muốn dùng quãng thời gian hữu hạn của mình, để theo đuổi khoa học vô tận.” Sau khi chương trình được phát sóng, tất cả đều là những lời khen ngợi dành cho tinh thần dũng cảm theo đuổi khoa học của anh. Còn tôi, lặng lẽ cất đi tờ kết quả khám sức khỏe của mình. Tôi bị ung thư, giai đoạn cuối. Những ngày anh sang Luân Đôn nhận giải, chính là quãng thời gian cuối cùng của tôi trên thế giới này.
Ta Có Thể Nghe Được Bí Mật Của Nàng
Ta Có Thể Nghe Được Bí Mật Của Nàng
Đỗ Dẫn Tuế, dị năng giả khứu giác trong mạt thế, một sớm xuyên thành Thái tử phi bị phế, đang trên đường lưu đày. Bụng đói cồn cào, vết thương mưng mủ—chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Từ trứng chim trên ngọn cây, cho đến nhân sâm dưới đất, chẳng thứ gì có thể qua mắt được mũi của nàng. Đỗ Dẫn Tuế tự thấy con đường lưu đày này dễ như trở bàn tay. Cho đến khi… Hương khí trên người vị phế Thái tử Giang Vu kia, dần dần biến thành một mùi hương chua chua ngọt ngọt, xen lẫn chút đắng nhẹ. Ấy là… mùi của một người vụng trộm tương tư. Đỗ Dẫn Tuế bỗng thấy— không nắm được lòng mình nữa rồi.
Làm Ruộng Dựng Nhà Nuôi Quả Phụ Cách Vách
Làm Ruộng Dựng Nhà Nuôi Quả Phụ Cách Vách
Tác giả:
Tiêu Cảnh xuyên không, nhập hồn vào thân xác kẻ bị gấu vồ chết trong thôn Thượng Hà – chính là tên cường hào ác bá khét tiếng trong làng. Tên cường bá ấy vốn quen thói trêu mèo ghẹo chó, trêu hoa ghẹo nguyệt, chuyên bắt nạt kẻ yếu, né tránh kẻ mạnh. Gây thù chuốc oán đến độ, dù có nằm liệt trên giường hấp hối, nếu chẳng có ai cho miếng cơm, thì e rằng sẽ chết thêm lần nữa. Ấy vậy mà... chẳng ai thèm đoái hoài. May thay giữa lúc tuyệt vọng, có một thiếu phụ mặc áo vải vá chằng chịt màu lam, dáng người mềm mại, dung mạo nhu mì, khẽ đẩy cửa bước vào. Nàng mang đến cho Tiêu Cảnh nửa chiếc bánh rau dại. Cứu được một mạng người. Tô Thanh Hàn là quả phụ ở nhà kế bên nhà cường bá Tiêu Cảnh. Ngày gả vào nhà chồng, phu quân nàng vì uống rượu say, ngã xuống mương mà mất mạng. Từ đó, nàng bị gán mác là "sao chổi", người trong thôn vừa thấy mặt đã né tránh, còn chẳng bằng cường bá được mấy phần ưa thích. Chỉ vì trước kia từng được mẫu thân Tiêu Cảnh ra tay tương trợ, nên nàng mới cắn răng chịu đựng sợ hãi bị mắng chửi, lén lút đến nhà cường bá chăm sóc. Chẳng ngờ một lần chăm sóc, lại khiến người ta trở nên vô pháp vô thiên, đến cả lễ nghĩa liêm sỉ cũng vứt xuống sông! Vết thương lành lại, Tiêu Cảnh gắng sức khai khẩn trồng trọt, nhờ vào [Hệ thống Canh Nông], nàng liên tục gieo trồng ra đủ loại hoa màu tươi tốt, sản lượng vượt trội. Trở thành người đầu tiên trong thôn Thượng Hà dựng được nhà mái ngói xanh. Lấy danh nghĩa báo ân, Tiêu Cảnh liên tục mang rau quả tươi ngon đưa đến nhà quả phụ, khiến cho cả thôn bàn tán xôn xao. Ai ai cũng nghi ngờ rằng, giữa hai người họ ắt hẳn có điều mờ ám chẳng thể công khai. Đêm đến, Tiêu Cảnh thân thủ nhẹ nhàng trèo tường vào nhà quả phụ, nằm rạp lên người Tô Thanh Hàn mà làm nũng. Tô Thanh Hàn mặt đỏ như son, trong mắt vừa xấu hổ vừa phẫn nộ, trừng mắt nhìn Tiêu Cảnh, khẽ quở trách: “Phu quân ta hơn ngươi vài tuổi, xét theo luân thường, ngươi phải gọi ta một tiếng tẩu tẩu, sao lại dám buông thả thân mình trước mặt ta thế này?” Tiêu Cảnh chẳng hề hốt hoảng, còn áp má vào cổ thiếu phụ cọ cọ, mỉm cười nói: “Nếu tỷ thích danh xưng ấy, lát nữa ta sẽ gọi là tẩu tẩu cũng được mà~” Chú thích: Hai vị nữ chủ không có bất kỳ quan hệ huyết thống hay thân tộc, chỉ đơn thuần phải lòng người hàng xóm dịu dàng, vốn là lẽ thường của lòng người. Tiêu Cảnh mười tám tuổi, Tô Thanh Hàn hai mươi, cả hai đều đã trưởng thành.
Sau Khi Theo Đuổi Thất Bại, Nữ Chính Hỏa Táng Tràng Rồi
Sau Khi Theo Đuổi Thất Bại, Nữ Chính Hỏa Táng Tràng Rồi
Tác giả:
◎ Chủ đề: Chân thành đối đãi, dùng thiện ý để nhìn nhận mỗi con người. Biên Du xuyên vào một bộ truyện bách hợp ABO, trở thành một Alpha cặn bã nữ, lại bị hệ thống trói buộc, yêu cầu phải chinh phục nữ chính trong truyện. Trong nguyên tác, chủ thể ban đầu yêu thầm nữ chính, vì muốn có được cô mà không từ thủ đoạn nào. Thế nhưng vì không có tuyến pheromone, cô ta mãi mãi không thể thực sự chiếm được trái tim nữ chính. Dần dà trở nên vặn vẹo, cô ta nhốt nữ chính trong căn gác mái, biến cô ấy thành chim hoàng yến trong lồng của mình. Cuối cùng, nữ chính trốn thoát, dùng thủ đoạn tàn nhẫn để trả thù. Còn cô ta thì chết trong một đêm đông lạnh giá. Nghĩ đến kết cục trong truyện, rồi nhìn nữ chính đang bị chuốc thuốc, mắt mơ màng, quần áo xộc xệch, Biên Du rùng mình. Cô muốn trốn chạy, nhưng lại bị một đôi tay kéo lại, hương lan chuông ngọt ngào bao phủ lấy cô, khiến Biên Du hoàn toàn chìm vào giấc mơ hỗn loạn ngọt ngào. Một đêm hoan tình, khi tỉnh lại, Biên Du nhìn người phụ nữ trong lòng vẫn không giấu được vẻ mệt mỏi, cảm nhận được dấu ấn tuyến thể của Kỳ Tri Ách in trong cơ thể mình – Biên Du ngơ ra. Mới vừa xuyên đến mà đã lệch khỏi cốt truyện luôn rồi? — Về sau, cốt truyện càng lúc càng lệch khỏi đường ray ban đầu. Mỗi lần đến kỳ phát tình của Kỳ Tri Ách, Biên Du đều bị ngón tay thon dài của cô ấy câu đi hồn vía, cô dần dần đắm chìm trong sự đối đãi đặc biệt ấy, lòng dạ và ánh mắt chỉ còn lại mình cô ấy. Nhưng nhiệm vụ mãi chẳng có thông báo hoàn thành. Vì cô ấy… không yêu mình. Cô ấy chưa từng yêu mình. Từ ánh hào quang rơi xuống bùn lầy, Biên Du chỉ có thể tự nhủ như thế. Khi cô muốn gỡ bỏ sự tồn tại của Kỳ Tri Ách khỏi cuộc đời mình, thì Kỳ Tri Ách lại hối hận rồi. Cô ấy ôm cổ cô, mắt đỏ hoe, dùng tất cả những dáng vẻ từng khiến Biên Du si mê, chỉ để giữ cô lại. “Biên Du, đừng bỏ rơi em.” — Không ai biết Kỳ Tri Ách đã bò ra từ địa ngục như thế nào, mà tất cả khổ đau cô từng trải qua, đều xuất phát từ một người. Khi đối mặt với người hoàn toàn khác với kiếp trước, ánh mắt Kỳ Tri Ách thoáng một tia tàn nhẫn. Dù không hiểu cô ấy định làm gì, nhưng Kỳ Tri Ách tuyệt đối sẽ không nương tay. Dùng cô ấy, moi hết giá trị trên người cô ấy, rồi đẩy cô ấy vào vũng bùn – nhưng khi nhìn thấy hốc mắt đỏ hoe của cô ấy, Kỳ Tri Ách lại cảm nhận được cơn đau nhói ở tim. Cô sẽ không bao giờ để lộ ánh mắt không phòng bị nữa, không còn tin vào sự tiếp cận của mình. Thế nhưng ý nghĩ muốn chiếm giữ riêng cô ấy lại càng lúc càng mãnh liệt. Cô Alpha chó lớn rực rỡ hoạt bát × Nữ Omega mèo lạnh lùng máu lạnh cực đoan Hướng dẫn đọc: Nữ A không có “xx” Có tình tiết “phản công”
Nữ Chính Hoa Khôi Yêu Thầm Tôi
Nữ Chính Hoa Khôi Yêu Thầm Tôi
Tác giả:
Thời gian đầu ở trường, về sau bước chân vào giới giải trí “Tinh anh thế kỷ 21” Tống Nam Kiều xuyên không cùng một hệ thống. Xuyên thành một kẻ vô dụng. Mà kẻ vô dụng này lại còn mê mẩn nữ chính điên cuồng. “Ôn Văn Dao xinh thế, cô không rung động à?” Hệ thống bắt đầu nghi ngờ… Tống Nam Kiều: “Không… tôi không thích…” Hệ thống: “Nhưng mức độ phù hợp của hai người là 100%, chắc chắn cô sẽ thích cô ấy…” Tống Nam Kiều: “Tôi không thích!” Tống Nam Kiều chỉ chú tâm vào việc học hành và công việc, không màng chuyện yêu đương. Nhưng dần dần, cô phát hiện nữ chính đang âm thầm để ý đến mình. Một đêm nào đó, Ôn Văn Dao níu lấy vạt áo cô, ngập ngừng rồi ngại ngùng nói: “Trước đây cậu từng… thích tớ đúng không…” Tống Nam Kiều: “À… cái đó… trước kia thích, giờ chắc là không thích nữa.” Ôn Văn Dao nắm lấy tay cô, thì thầm bên tai: “Nhưng tớ đã thích cậu từ rất lâu rất lâu rồi… thích cậu nhiều lắm nhiều lắm…” Một tiểu thư thừa kế vừa dịu dàng đoan trang vừa đẹp tuyệt trần x Một “phế vật” bề ngoài nhưng thực chất là tinh anh mạnh đỉnh cao của thế kỷ 21
Sau Khi Xuyên Thành Alpha Antifan, Ảnh Hậu Kết Hôn Với Tôi Rồi
Sau Khi Xuyên Thành Alpha Antifan, Ảnh Hậu Kết Hôn Với Tôi Rồi
◎ Chủ đề: Chân thành có thể phá tan mọi giả dối, thực chất có thể đánh bại mọi hư ảo. Để được quay về thế giới ban đầu, Nhan Duyệt cầm bàn phím lên, đăng bài bôi đen Ảnh hậu, hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống. Cô cày cuốc chăm chỉ, từ một người vô danh trở thành thủ lĩnh của hội anti. Ngay lúc chuẩn bị hoàn thành thanh tiến độ "anti", Ảnh hậu cầm tờ giấy đăng ký kết hôn đến tận cửa. Nhan Duyệt: ! – Gương mặt lạnh lùng của Ảnh hậu áp sát, mỉm cười ngọt ngào: “Cưng à, chúng ta khi nào tổ chức đám cưới đây?” Liếc nhìn 2.000 bài viết bôi đen do chính tay mình đăng... Nhan "hội trưởng anti" Duyệt: Khi nào ly hôn thì báo tôi nhé? Nhan "hội trưởng anti" Duyệt: Tôi thấy chúng ta không hợp nhau... Ảnh hậu: ? – Kỳ Thanh đã để mắt đến anti fan bé nhỏ kia từ lâu, cuối cùng cũng ra tay, quyết tâm thu phục người miệng cứng lòng mềm đó. Đối mặt với ba câu từ chối liên tiếp “KHÔNG! TỪ CHỐI! DỪNG LẠI!” từ anti fan, cô tươi cười dụ dỗ: “Muốn thử cảm giác đánh dấu một Omega không?” Anti fan không nhúc nhích được: …….. Câu chuyện về một người chỉ muốn về nhà nhưng đường về bị chắn bởi một khúc gỗ cứng đầu 30 ngày đếm ngược, tôi chuẩn bị về thế giới cũ thì mới mở kịch bản Những năm tháng Ảnh hậu làm đủ trò kỳ lạ để theo đuổi Anti fan 【Alpha đen mềm mỏng & Ảnh hậu Omega câu hệ ngoài trắng trong đen 】 1v1 không chia cặp. Có cốt truyện, không phải kiểu ngọt sủng đơn thuần, tương tác dễ thương, ăn tùy nhu cầu. Alpha không có xx. Kết thúc HE, nhân vật chính không lừa dối, có lý do rõ ràng.
Xuyên Thành Alpha Cặn Bã Của Nữ Chính Diệt Thế
Xuyên Thành Alpha Cặn Bã Của Nữ Chính Diệt Thế
Tác giả:
◎ Tư tưởng chính: Mở ra một con đường đời mới ————————•———————— Bạch Lan Sanh bị bạn trai cũ giăng bẫy, ép phải trao thân cho một tên lưu manh bẩn thỉu, hủy sạch danh tiết cả đời. Cô nghiến răng nuốt máu, khó nhọc từng bước kéo đôi cẩu nam nữ kia cùng tên lưu manh xuống địa ngục. Thế mà chớp mắt lại quay về đúng cái ngày bị gài bẫy ấy. Trùng sinh trở lại, Bạch Lan Sanh nhìn gã lưu manh đang ngáy o o bên cạnh, lặng lẽ giơ dao lên. Còn Tần Quân Lan, người xuyên thành tên lưu manh kia, chỉ biết kêu trời: “Đột nhiên bị gán tội oan thế này, tôi không chịu nổi đâu!” Tần Quân Lan khổ sở làm nhiệm vụ, cố gắng giảm chỉ số hắc hóa của Bạch Lan Sanh, kẻo cô ấy nổi điên diệt luôn cả thế giới – thế giới mà cô ấy và cô đều phải sống tiếp. Nhưng làm nhiệm vụ riết rồi… hướng đi bắt đầu lệch. Cái cô tổ tông suốt ngày gào giết kia, ánh mắt bỗng nhiên lại tình tứ ngọt ngào? Alpha có "hàng", truyện ngược cẩu. Truyện chủ yếu theo góc nhìn của Tần Quân Lan.
Tiểu Pháo Hôi Thật Sự Rất Hoảng Sợ [Xuyên Nhanh]
Tiểu Pháo Hôi Thật Sự Rất Hoảng Sợ [Xuyên Nhanh]
Quý Mạt là một vai phụ nhỏ xíu, vừa xuất hiện đã “ăn cơm hộp”* — lời thoại không đến hai câu, có khi còn chẳng được lộ mặt. (*"Ăn cơm hộp" nghĩa là vai chết sớm, xuất hiện chớp nhoáng rồi biến mất.) Nhưng cô không cam lòng vừa lên sàn đã toi mạng, nếu có thể, cô muốn cố gắng sống lâu thêm một chút ở mỗi thế giới. Mỗi lần mở mắt ra, Quý Mạt lại bắt đầu một cuộc chạy trốn điên cuồng, dùng đủ mọi kỹ năng chỉ để được sống tiếp. Đại phản diện bóp bóp má của vai phụ nhỏ Quý Mạt: — Đi với chị, cả đời bình an. Quý Mạt vừa lau mặt vừa nghiêm túc từ chối: — Em không phải loại người đó đâu. Sau này… Quý Mạt: — A… đúng là thơm thật! 1v1, bối cảnh giả tưởng.
Ở Rể
Ở Rể
【Chính văn】 Vân An là một trong muôn người được chọn làm người tình nguyện của Viện nghiên cứu thời không Lam Tinh, ký kết sinh tử trạng, bước vào cơ quan xuyên không, chỉ để ghi chép lại chân tướng Trần Kiều binh biến. Nào ngờ trong lúc xuyên qua thời không lại xảy ra dị biến, Vân An bị truyền tống đến một thời không chưa từng biết tới... Ấy là một triều đại chưa từng được ghi chép trong lịch sử Lam Tinh, có lẽ Vân An đã tiến nhập vào không gian phản chiếu của Lam Tinh. Quốc hiệu là Yến, thể chế tương tự trung kỳ Minh triều, thương nghiệp cực thịnh, nam tôn nữ ti. Yến quốc, Lâm gia đất Lũng Đông, chuông ngọc vang rền, vinh hoa phú quý ba đời. Lúc cực thịnh lại gặp một vấn đề nan giải - gia chủ họ Lâm không có con trai. Gia chủ có tới bảy phòng thiếp thất, nhưng mấy năm vẫn chưa sinh hạ một hài nhi. Nay tuổi tác đã cao, chuyện con nối dòng xem như vô vọng. Hưng suy vinh nhục của Lâm gia, dần dần đổ hết lên vai đích nữ duy nhất: Lâm Bất Tiện. Lâm gia bề ngoài phú quý, kỳ thực nguy cơ trùng trùng. Ngoài có quyền thần dòm ngó, trong có đồng tông nhăm nhe, Lâm Bất Tiện thân nữ tử lại thường phải xuất đầu lộ diện, chịu muôn lời gièm pha. Đến sinh thần đôi mươi của nàng, thương nhân tứ phương đều đến mừng, lại chấn động vì tin tức: thanh mai trúc mã năm xưa nay đã thành rể quý Đông sàng của Thượng thư phủ, lại còn muốn nạp nàng làm thiếp? Lâm Bất Tiện liền tuyên cáo khắp quan khách trong yến tiệc: Lâm phủ muốn chiêu rể hiền, phò mã vào phủ làm trượng phu. 【Văn tiêu khiển】 Văn thì thi ba trạng nguyên, võ thì giữa đường đánh lưu manh, Vân An phát hiện người yêu bốn năm qua của mình đã lén lút tư tình với chị em ruột thịt. Đối mặt với sự phản bội đôi đường tình – nghĩa, Vân An cảm thấy Lam Tinh đã không còn chỗ cho mình dung thân. Quyết ý đăng ký làm người tình nguyện xuyên không, nhờ vào thể lực siêu phàm và tri thức sử học uyên bác, nàng vượt qua hai mươi vạn người, không ngờ lại bị đưa đến một triều đại hoàn toàn xa lạ. Tại đây, tiền bạc mang theo vô dụng, tri thức lịch sử cất công học thuộc cũng chẳng khớp. Khi nàng đang đói rét sắp chết, nghe nói Lâm phủ đang mở tiệc, nào ngờ bữa tiệc bá vương ấy, nàng đã đem cả đời mình đánh cược. Đêm hoa chúc, Vân An giơ tay thú nhận với Lâm Bất Tiện: “Thực ra, ta là nữ tử.” Trong mắt mỹ nhân thoáng qua nét kinh ngạc, sau lại hóa thành an nhiên bình thản, khẽ nói: “Cũng tốt.” Sau này Vân An mới hay, thì ra tiểu thư họ Lâm đã từng đính hôn, người nàng tự tay nuôi dạy – vị thám hoa xuất thân hàn vi – vì con đường quan lộ mà cưới thiên kim phủ Thượng thư, còn quay đầu lại muốn nạp Lâm tiểu thư làm thiếp. Vân An: “Thì ra ta chỉ là một… tấm lá chắn xấu hổ?” Lâm Bất Tiện: “Phu thê trên danh nghĩa, cho ngươi mười vạn lượng vàng.” Vân An: “Thành giao!” Nhiều năm sau… Vân An: “Thật ra năm ấy ta đã tính dựa vào nàng để ăn dài hạn rồi.” Mắt phượng của Lâm Bất Tiện nghiêm lại, mỉm cười như không: “Hửm?” Thân hình bé nhỏ của Vân An lập tức run rẩy, nịnh nọt nói: “Nương tử, xem sổ sách mỏi rồi đúng không? Tiểu nhân bóp vai cho nàng nhé?” … Lâm Bất Tiện: “Vân An~ nàng... chẳng phải nói chỉ bóp vai thôi ư?” Vân An: “Hehe, nương tử lao lực mấy ngày, tiểu nhân đặc biệt kèm thêm một chiêu Bảo Kiếm toàn diện. Nương tử, chúng ta... nghỉ ngơi thôi!” Tiểu thư hào môn thời cổ đại VS lesbian xuyên không Chậm rãi, như nước chảy mây trôi, không đi lệch đường, kết cục tốt. Đại khái là truyện song chủ cùng trưởng thành – một người phá bỏ giáo điều lễ giáo phong kiến, trở thành nữ cường; người kia ngoài thì đảm lược thao lược, về nhà lại cam lòng làm tiểu bạch kiểm, tiểu nữ nhân.

BXH TUẦN