Trọng Sinh

Danh Sách Truyện

Trọng Sinh Về Lúc Trước Khi Làm Nhục Công Chúa Địch Quốc
Trọng Sinh Về Lúc Trước Khi Làm Nhục Công Chúa Địch Quốc
Tác giả:
◎ ‎Chủ đề: Chân tình có thể vượt qua mọi thứ Tiểu công chúa bệnh nhược, cố chấp × Tiểu quận chúa háo sắc, nhút nhát (song trọng sinh) Là tiểu quận chúa phóng đãng bậc nhất phương Bắc, Phi Thiên Tiếu giữ mỹ nhân nhặt được nuôi bên cạnh, nuông chiều chẳng chút kiêng dè. Cho đến khi đại quân địch tiến vào hoàng thành, tướng quân nước địch kính cẩn dâng kiếm dài cho mỹ nhân mà Phi Thiên Tiếu sủng ái nhất, nàng mới như bừng tỉnh mộng. Mỹ nhân nắm kiếm, không chút lưu tình kết liễu kẻ từng sỉ nhục mình. Sống lại một kiếp, Phi Thiên Tiếu nhìn mỹ nhân đang quỳ gối trước mặt, trong lòng hạ quyết tâm rửa tay gác kiếm, một lòng đối đãi thật tốt với mỹ nhân sát phạt vô tình ấy. Nàng ngày ngày cung phụng mỹ nhân nơi phủ đệ, ăn ngon mặc đẹp, chuyện gì cũng đáp ứng. Về sau, mỹ nhân trèo lên giường nàng, áp chế nàng dưới thân, nàng cũng chẳng dám phản kháng mảy may. Khương Kỳ Nguyệt vốn là tiểu công chúa được sủng ái nhất Nam Cương, một hôm bị hại, lưu lạc đến Bắc Tề, bị tiểu quận chúa phong lưu đa tình nhặt về, giam trong phủ, nhục nhã trăm bề. Khương Kỳ Nguyệt vốn tưởng mình đã hận Phi Thiên Tiếu thấu xương, ai ngờ đến lúc nữ tử vận hồng y ấy chết trước mặt, nàng mới hiểu thế nào là khắc cốt ghi tâm. Trọng sinh một đời, Khương Kỳ Nguyệt thề phải khóa người ấy bên mình, để nàng ấy cũng nếm thử tư vị bị giày vò. Nào ngờ, khi nàng thu lại móng vuốt định tiếp cận, lại bị tiểu quận chúa mỗi ngày đều đối tốt với mình, chuyện gì cũng nghe theo, chuốc cho một trận say khướt. Tỉnh dậy thì người đã chạy mất. Khó khăn lắm mới thoát khỏi Bắc Tề, Phi Thiên Tiếu cứ tưởng từ đây về sau có thể sống cuộc đời vô ưu vô lo. Nào ngờ những đêm sau đó, nàng luôn mơ thấy tiểu công chúa hung hăng kia. Phi Thiên Tiếu nghĩ, dù sao cũng là trong mộng, mình làm gì cũng không sao. Cho đến một ngày, giấc mơ kia dường như thật đến quá mức. Khi nàng mở mắt, chạm mặt dung nhan ngày đêm mong nhớ, Phi Thiên Tiếu mới hiểu ra: Đó không phải mộng, tiểu công chúa thật sự đuổi tới rồi! — PS: Đời trước Phi là công, đời này Phi 0.3, Khương 0.7.
Vương Phi Đến
Vương Phi Đến
Tác giả:
Lan Vân Túc: Cửu Vương Gia. Vị vương gia bí ẩn trong lời đồn, ham mê tửu sắc, dung mạo quái vật. Khương Lan: Cửu công chúa của nước Mãn, theo sứ mệnh đến đây để thực hiện nghĩa vụ hoà hôn gắn kết hai nhà. Nghe nói vị Cửu công chúa này dung mạo như hoa, chỉ một ánh nhìn cũng đủ tiết ra mật ngọt, ngày nàng đặt chân vào chính điện hoàng cung không ngớt lời tán dương, nói rằng nàng cùng Tam hoàng tử là lương duyên trời định, rất xứng đôi. Nhưng không ai biết được, Khương Lan đã từng hai lần trọng sinh. Tên Tam hoàng tử đó đời trước hại nàng rất thảm, chẳng những muốn đoạt nàng còn nuôi dã tâm mưu quyền soán vị mở rộng lãnh thổ. cho nên nàng tuyệt đối sẽ không gả cho hắn, nếu muốn tìm một người có thể ở bên cạnh trợ giúp nàng, chỉ có một. Hoàng thượng: "Công chúa Khương Lan, ngươi cảm thấy Tam hoàng tử thế nào?". Khương Lan: "Tam hoàng tử quả thật anh dũng vô song là đối tượng rất tốt. Đáng tiếc, trong lòng Khương Lan sớm đã có người, ngài ấy cùng ta nhất kiến chung tình". Hoàng thượng: "Là ai lại có khả năng chỉ trong một ngày có thể làm ngươi xiêu lòng vậy?". Khương Lan: "Cửu Vương Gia - Lan Vân Túc". Cả cung điện như ong vỡ tổ, rung chấn đến mức lệch trời xẻ đất. Ngày hôm sau thái giám nội điện mang theo thánh chỉ đến cửa phủ ban hôn, cả ngoài phố cũng trở thành một đống hỗn loạn. Nô tài: "Chúc mừng Cửu vương gia sắp có được mỹ nhân đệ nhất nước Mãn!". Nô tài: "Cửu Vương Gia lợi hại, chỉ một ánh nhìn đã đánh bại tâm can Khương cô nương, ta bội phục!". Lan Vân Túc: ".....". Khương cô nương là ai?
Alpha Của Cô Ấy
Alpha Của Cô Ấy
Tác giả:
◎ Chủ đề chính: Thế giới đầy ảo tưởng, suy nghĩ càng hoang dại càng tốt. Thẩm Tạc Phong sống bình lặng đến năm hai mươi ba tuổi thì một ngày nọ, sau khi được một ông thầy bói xem quẻ, thế giới của cô lập tức đảo lộn hoàn toàn. ABO? Không phải cái này chỉ có trong tiểu thuyết thôi sao! Thẩm Tạc Phong xuyên vào thế giới ABO, hoang mang tột độ, suốt ngày cầu nguyện được phân hóa thành Beta, nhưng trời không chiều lòng người, cô trực tiếp phân hóa thành Alpha, mà còn là Alpha cấp S đỉnh cao. Từ đó cô bắt đầu hành trình đấu trí đấu dũng với pheromone của chính mình. Thế nhưng khi gặp Trì Tình Vị, cô lại vô cùng biết ơn vì mình đã phân hóa thành Alpha. Khi gặp Omega khác đang kỳ phát tình, Thẩm Tạc Phong lôi ra một ống thuốc ức chế: “Thuốc ức chế, dùng không?” Khi đến kỳ phát tình của Trì Tình Vị, Thẩm Tạc Phong tủi thân hỏi: “Chẳng lẽ chị không bằng thuốc ức chế sao? Tại sao lại không cần chị?” Tuy chia Alpha-Omega, bản chất là cả hai cùng chủ động. Nhiều khi Omega còn chủ động hơn Alpha. Cảnh báo: Thiết lập thế giới ABO không thay đổi.
Nuôi Dưỡng Kiếp Trước Của Chính Mình
Nuôi Dưỡng Kiếp Trước Của Chính Mình
Tác giả:
◎ Chủ đề: Đừng bao giờ từ bỏ hy vọng, hãy là người yêu thương chính mình nhất Tiểu thư bệnh yếu dịu dàng trọng sinh X Biến dị loài trung khuyển ngạo kiều thuần khiết, truyện thể loại “thủy tiên văn” (= nhân vật chính yêu chính bản thân mình trong một dạng nào đó) Cả hai đều có hình thái dị hóa. Khương Nhân là chó sói. Kiếp trước, Khương Nhân bị người thân lợi dụng, bị em gái Tề Phi phản bội, bị thao túng tinh thần mà yêu nhầm Tiêu Tình Mặc. Về sau, Tiêu Tình Mặc giẫm gãy tay cô từng ngón một, đá cô xuống vực sâu, quay đầu cưới Tề Phi. Cơ thể cô bị quái vật xé xác nuốt chửng, linh hồn lang thang hồi lâu, cuối cùng trọng sinh về ba năm trước, sống trong thân thể tiểu thư bệnh yếu của nhà Đỗ – Đỗ Nam Yên. Sống lại sau cái chết, cô chỉ muốn báo thù. Nhưng ông trời lại đùa ác, cho cô gặp lại “Khương Nhân” của ba năm trước. Ngây thơ, chân thành nhưng ngu ngốc, bị gia đình lừa gạt, bị Tiêu Tình Mặc lợi dụng, sẽ chết thảm trong ba năm nữa. Giờ thì lại như con chó nhỏ bị ướt mưa, quỳ rạp dưới chân cô. ——Vẫn chưa yêu Tiêu Tình Mặc. “Đỗ Nam Yên” dùng đôi giày mềm bằng gấm trắng tinh, khẽ nâng cằm con chó nhỏ kia lên. Là dị biến có mức ô nhiễm cao nhất trong gia tộc, Khương Nhân sớm đã chấp nhận số phận: hoặc là chết, hoặc là phát điên hoàn toàn. Cho đến khi Đỗ Nam Yên xuất hiện. Cô ấy không hề sợ thân phận dị biến của Khương Nhân, còn cởi áo khoác che đôi tai sói đang biến dị, ôm cô vào lòng, không cho ai được làm tổn thương cô. Khương Nhân biết thân phận hai người chênh lệch như trời với đất, ban đầu chỉ muốn lặng lẽ bảo vệ cô ấy. Nhưng vị tiểu thư này hoàn toàn không có khái niệm “ranh giới”. Khương Nhân buộc phải nhắc nhở cô hết lần này đến lần khác: “Cơ thể loài săn mồi như chúng tôi không thể để ai tùy tiện nhìn thấy.” “Đừng xoa đầu tôi lung tung.” “Tai với đuôi cũng không được chạm vào…” — Về sau. Mọi khao khát tuôn trào trong huyết mạch Khương Nhân. Chỉ còn lại một điều—chiếm lấy cô ấy, vò nát cô ấy, cắn vỡ mạch máu của cô ấy, hút lấy dòng máu tươi. Để lại mùi hương của bản thân khắp cơ thể cô. Không ai được phép cướp đi.
Thái Giám Có Vợ Gl
Thái Giám Có Vợ Gl
◎ Chủ đề chính: Kiên trì không bỏ cuộc, hướng đến mọi điều tốt đẹp.  ‎ ————————•———————— Bạch Chỉ là một thái giám, một thái giám giả. Kiếp trước, hoàng hậu ban vị công chúa mất nước kia cho nàng làm thê tử. Kết quả, khi thái tử giở trò với thê tử của nàng thì bị giết ngược lại. Thế là một thái giám giả và một công chúa vong quốc cuối cùng lại bị chém đầu thị chúng trước chợ, kết cục vừa oan uổng vừa nực cười. Khi mở mắt ra lần nữa, Bạch Chỉ trọng sinh về một năm trước, khi công chúa vong quốc xinh đẹp mà thê lương kia vừa bị trói lại quăng lên giường nàng. Kiếp này nàng chỉ muốn giữ lấy tính mạng, nhưng lúc toan bỏ trốn lại bị chặn đường. Công chúa vong quốc đôi mắt đỏ bừng, nắm chặt tay áo nàng: “Phu quân không dẫn ta cùng đi sao?” Bạch Chỉ: “Từ nay về sau, ta chỉ mong sống những ngày khổ cực nơi ruộng đồng, nàng hãy tự lo lấy thân đi.” Công chúa: “Ta nguyện cùng người nam cày cấy, nữ dệt vải.” Bạch Chỉ: “…” Nhưng ta là nữ tử mà! Tình cảm phát triển chậm, thuở đầu không có cơ sở tình cảm. Thiết lập riêng nhiều, lịch sử Bách Việt không thể khảo chứng. Văn phong đơn giản, có lẽ là điền văn (văn trồng trọt, làm ruộng).
Cả Ngày Lẫn Đêm Đều Chuộc Tội Với Thê Tử Nhân Ngư
Cả Ngày Lẫn Đêm Đều Chuộc Tội Với Thê Tử Nhân Ngư
◎ Chủ đề: Dùng tình yêu để chữa lành tổn thương ————————•———————— 【h/c – chữa lành & đau thương | công mạnh 0 × thụ yếu 1】 【Thụ bệnh kiều kiểu nữ vương × Công trung khuyển có M】 Khương tỷ đọc được một quyển truyện tên là “Ai bảo ngươi mù vậy?” Cái tên truyện này đầy ác ý, có phải quá đáng rồi không? Tỷ tỷ không tin tà, nhất quyết đọc cho rõ xem rốt cuộc ai mù! Trong truyện, tam giới đại loạn. Một nhân ngư mang theo muội muội bệnh tật, lê thân lên bờ tìm thầy chữa trị. Mắt của nhân ngư là bảo vật vô giá. Chỉ khi nhân ngư cam tâm tình nguyện tự tay móc ra, mới giữ được nguyên vẹn. Nếu cưỡng ép, mắt sẽ vỡ nát như nước, chẳng còn gì cả. Nhân ngư ôm muội muội ba tuổi, lang thang cầu y sĩ khắp nơi, vô tình gặp phải tiên sư cặn bã. Tiên sư này vừa bị trục xuất khỏi môn phái vì trêu chọc đồng môn, trộm bảo vật tiên môn. Nàng ta thấy nhân ngư ngây thơ đơn thuần, lại có dung mạo tuyệt thế, quan trọng nhất là—có nhược điểm! Tên cặn bã dùng tiên khí trộm được tạo ảo cảnh, giả vờ khiến bệnh tình của muội muội đã tốt lên. Nhân ngư vốn cùng đường, như bắt được cọng rơm cứu mạng, quỳ xuống van xin: “Chỉ cần có thể chữa khỏi bệnh cho muội muội ta, để ta làm gì cũng được.” Nhân ngư bị nàng ta từng bước dụ dỗ. Đầu tiên là tự tay móc đôi mắt tuyệt mỹ. Tên cặn bã vẫn chưa thấy đủ, ngắm nhìn nhân ngư mắt bịt lụa trắng, lệ vương trên má, mày thanh nhíu nhẹ, môi đỏ khẽ mở— Dung nhan ấy, tuyệt mỹ khó lường, cứ để con cá ngốc này chết thì quá uổng. Phải biết rằng, giọng hát nhân ngư tựa thiên âm, là món hàng cực kỳ đắt giá trong kỹ viện phong nguyệt. Nhân ngư tính tình quật cường, thà chết không khuất phục. Bị bắt về tra tấn, ép thế nào cũng không chịu giao mắt. Càng chẳng nói đến chuyện ca múa mua vui cho kẻ khác. Tên cặn bã mượn cớ “cần linh dược quý hiếm chữa bệnh”, gợi ý nàng kiếm bạc. “Có lòng tốt” chỉ nàng “con đường sáng”. Nhân ngư ngày đêm ca hát, đến mức hộc máu, bị đám người xấu trêu chọc, chuốc rượu, đến mức hỏng cả cổ họng. Việc nàng “tự sa đọa” nơi kỹ viện bị tộc nhân phát hiện, tộc nhân hổ thẹn, trục xuất nàng. Dù nàng kiếm bạc như nước, tên cặn bã vẫn lòng tham không đáy, “tiền chữa bệnh” mãi không đủ. Cuối cùng, nàng mất giọng, bị nhổ vảy, chặt đuôi cá, vắt kiệt giá trị. Tiên sư cặn bã thấy hết giá trị lợi dụng, cúi đầu bên tai nhân ngư vừa mù, vừa câm, vừa què, thì thầm ra sự thật: “Con cá ngốc nhà ngươi, muội muội bệnh tật của ngươi đã chết từ lâu rồi, mấy ngày nay thứ ngươi thấy chẳng qua là ảo ảnh ta tạo ra, ha ha!” Nhân ngư chỉ còn biết khóc ra huyết lệ; muốn mắng, cổ họng chỉ rít ra tiếng khàn đặc; muốn đuổi theo, chỉ lê lết rồi ngã lăn dưới đất. Tiên sư cặn bã phủi tay, thản nhiên bỏ lại một câu: “Ai bảo ngươi mù chứ.” Rồi phất tay áo bỏ đi tiêu sái. — Toàn văn hoàn — Khương tỷ: ??? Quá ngược, quá cẩu huyết! Không có plotwist? Không báo thù? Kẻ mù là ta – độc giả? Được lắm được lắm, tỷ đây tức chết! Tỉnh dậy sau giấc ngủ. Tin tốt: Tỷ chưa chết. Tin xấu: Tỷ xuyên thành tiên sư cặn bã kia rồi. Tin tốt: Tỷ được hệ thống Thần Y ký chủ, có thể chữa bách bệnh. Tin xấu: Nhân ngư trọng sinh mang theo ký ức quay lại rồi! Tỷ vừa xuyên tới, đã thấy nhân ngư toàn thân thương tích, đang ho ra máu, tay cầm dao định móc mắt— Tỷ: !!! Hệ thống yêu cầu hai nữ chính phải tăng chỉ số thân mật mới có thể mở khóa năng lực chữa trị. Click vào là thấy tỷ làm sao trong tay của tiểu đáng thương (đại ma vương) hắc hóa, vừa tránh bị đuổi giết, vừa điên cuồng cày chỉ số thân mật! Vì "thân mật", tỷ dệt bao lời nói dối, cuối cùng nhờ lừa gạt hết lần này đến lần khác, cày đầy chỉ số, cứu sống muội muội. Sau đó, nàng “chuộc tội” bằng cách tự sát. Nhân ngư: “Tiên sư, nàng lại gạt ta.” — Mục tiêu truyện: Viết kiểu xuyên thư cứu rỗi nhưng mở đầu nát bét. Viết tiểu đáng thương mỹ cường thảm, hắc hóa thành đại ma đầu. Viết chiến thần dịu dàng thuần khiết, chữa lành tiểu đáng thương từng bị ngược đãi. Lưu ý: Kỹ viện hoa lâu không phải thanh lâu, thế giới toàn nữ không tồn tại thanh lâu. Thể loại hurt/comfort – đau thương kèm chữa lành – viết đúng vị ấy.
Diệp Xán
Diệp Xán
Nàng là Diệp Xán, nàng là người cao quý nhất trên thế gian. Là người chứng kiến toàn bộ sự thay đổi của một vương triều. Cho đến một ngày khi vương triều cần đến nàng. Diệp Xán: "Làm Vương có vui không?" Nàng cảm thấy thú vị, và thế là nàng quyết định tham gia trò chơi nhập vai làm Vương này. Vào ngày đăng cơ, nàng đã khiến trò chơi nhập vai làm Vương này nhuốm đầy máu tanh, nhuộm đỏ tế đàn. *** Vào một ngày đông, trời đất mờ mịt một màu bạc trắng, những bông tuyết bay tán loạn. Ngắm nhìn tuyết theo gió, rơi xuống từng cành cây liễu, đậu trên những tảng đá. Giữa khung cảnh đó một mỹ nhân mặc xiêm y trắng muốt, khoác áo da cáo, búi tóc bằng trâm vàng. Diệp Xán nhìn dung nhan thanh lệ và vẻ quật cường, kiêu ngạo của nàng ấy, bỗng dưng nhớ đến bạch trà nở rộ vào tiết trời lạnh giá đầu xuân. Diệp Xán cảm thấy, nàng là Vương, đã vậy thì là Vương ắt phải có sủng phi để nàng hưởng lạc. Vì vậy, nàng cưỡng ép giữ nàng ấy lại, ban cho nàng ấy danh hiệu. Nhưng mỗi khi đêm xuống, Diệp Xán lại thức giấc giữa những tiếng rít gào thê thảm của oan hồn, nàng nhìn thanh kiếm treo trên tường đối diện và mỹ nhân nằm bên cạnh. Luôn có cảm giác người gây ra những chuyện hoang đường này không phải là mình. Mà là Vương, không phải Diệp Xán. Nhưng nếu Vương không phải là nàng, vậy... nàng là gì? *** Trong một đêm tuyết rơi, vị Quân Vương mà người đời đều sợ hãi đang nằm trên nền tuyết, nở rộ như một đóa hoa đỏ rực. Mỹ nhân từng bước đi đến, đặt một đóa bạch trà lên người nàng. Tuyết trắng xóa rơi trên áo nàng, trên tóc nàng và cả trên thanh kiếm cắm trước ngực mỹ nhân. Nằm trong lòng nàng, mỹ nhân khẽ đặt tay che ngực Vương, rồi nhẹ nhàng đưa bàn tay nhuốm máu lên mắt, khép lại đôi mắt của Vương. Mỹ Nhân: "Quân thượng. . ." Mỹ Nhân: "Kiếp sau đừng gặp nhau trong đêm đông nữa. . ." Mỹ Nhân: "Lạnh quá. . ."
Truy A Hỏa Táng Tràng Bị Học Tỷ Omega Câu Hệ Giành Mất Rồi [Trọng Sinh]
Truy A Hỏa Táng Tràng Bị Học Tỷ Omega Câu Hệ Giành Mất Rồi [Trọng Sinh]
◎ Chủ đề: Học cách phân biệt tình yêu thật sự, và dũng cảm yêu hết mình. ————————•———————— Omega câu hệ × nữ tổng tài bá đạo từng bước giật bồ / vợ cũ “trà xanh” – tam giác tình yêu cực căng 【Không phải kiểu "hỏa táng tràng" truyền thống – ngọt, gắt và cực cuốn~】 Kiếp trước, Yến Thanh Hà là Alpha chính chủ trong một câu chuyện ABO, cô yêu say đắm Quý Thiển Thiển – người trong lòng mình, vui vẻ cưới người ấy. Nhưng thứ nhận lại chỉ là sự phản bội trần trụi và một mối tình có mục đích. Chân tình bị giẫm nát không thương tiếc! Sau khi trọng sinh, cô đã nhìn rõ bản chất của vợ cũ, quyết tâm ra nước ngoài du học, tập trung vào sự nghiệp, tránh xa "tai họa" đó. Kết quả là vợ cũ như biến thành người khác — Trước khi trọng sinh, Quý Thiển Thiển lạnh lùng cười nhạo: “Mỗi lần lên giường với cô, tôi lại thấy buồn nôn hơn!” Sau khi trọng sinh, Quý Thiển Thiển mắt đỏ hoe, ôm chặt lấy eo cô: “Cầu xin em cưới chị… Em đã quên đứa con từng có của chúng ta rồi sao?” Yến Thanh Hà bị quấy rối đến phát ngán, gắng gượng chống lại cơn nghiện pheromone với cô ta, tiện tay kéo một người phụ nữ đi ngang qua, lạnh giọng nói: “Xin lỗi, tôi có bạn gái rồi.” Người phụ nữ đi ngang mặc sườn xám bó sát, lạnh lùng xinh đẹp, nghiêng mặt để lộ gương mặt tinh xảo. Yến Thanh Hà vừa thấy đã chết sững — cảm giác có điềm chẳng lành. Ánh mắt lạnh lùng lướt tới, Yến Thanh Hà nghẹn họng. Là học tỷ thời đại học của cô, bây giờ còn là tổng giám đốc công ty cô làm – Mộc Tư Tuyết?! Yến Thanh Hà chưa bao giờ nghĩ đến ngày này. Mộc Tư Tuyết kéo cô lại, vòng tay qua cổ, đôi môi đỏ hôn xuống, khẽ thì thầm: “Như em mong muốn.” Yến Thanh Hà từng nghĩ cả đời này cô sẽ không thoát nổi sự lệ thuộc vào pheromone của vợ cũ. Lâu nay phải sống nhờ thuốc ức chế, cô gần như phát điên. Lại một kỳ mẫn cảm đến, cô vừa cầm thuốc ức chế, vừa tu rượu đỏ đến mờ mắt, trong cơn mê, Mộc Tư Tuyết gõ cửa chăm sóc, cúi người dịu dàng như hoa… Sau một đêm được “chữa lành”, sáng hôm sau, cô hoảng hốt liếc nhìn mỹ nhân vẫn còn ngủ trên ghế sofa — Mộc Tư Tuyết chẳng phải là beta sao?! Sau này nghĩ lại, Yến Thanh Hà mới nhận ra — Mùa đông, Mộc Tư Tuyết pha sẵn cốc cà phê ấm trong thư viện, đặt lên bàn cô. Buổi tập kịch thiếu người, Mộc Tư Tuyết ăn diện lộng lẫy, lên sân khấu thay cô. Trước kỳ thi đại học, cô ấy hóa thân học bá, giúp cô gạch đầu dòng những câu chắc chắn ra đề… Giống như thể, nếu cô muốn một vì sao trên trời, thì người ấy cũng sẽ tìm cách hái xuống. “Đây là điều em muốn sao?” Người phụ nữ luôn lạnh lùng, kiêu sa với tất cả mọi người, lại luôn nhẹ nhàng dịu dàng hỏi cô. Cô từng nghĩ Mộc Tư Tuyết là yêu từ cái nhìn đầu tiên, nhưng không biết rằng — Từng bước đến gần ấy, đều có tính toán, đều là âm thầm dàn sẵn ván cờ. 【Kiếp trước cô bầm dập lê bước qua vùng đất băng giá lạnh lẽo. Cho đến khi gặp được người ấy, tuyết tan, băng vỡ, trái tim đập thình thịch, nở bừng một mùa xuân mới.】 Tóm lại: Truyện về một Omega “trà xanh” sau khi trọng sinh quyết tâm theo đuổi lại Alpha, nhưng bị nữ tổng tài câu hệ giành mất. (Không yêu lại người cũ, tam giác tình cảm siêu căng) 【Hướng dẫn đọc】 Công – thụ cách nhau 6 tuổi (thụ > công). Công và vợ cũ đều trọng sinh, CP chính của công là Mộc Tư Tuyết (Omega câu hệ, chị tổng tài). Thụ có hệ thống, hệ thống buff cho công đủ kiểu. Thiết lập ABO gốc; 1v1, kết thúc HE.
Tôi Làm Cuốn Vương Trong Truyện Tuyển Tú
Tôi Làm Cuốn Vương Trong Truyện Tuyển Tú
Chủ đề: Thành công không thể thiếu sự nỗ lực Trì Mộng xuyên không Theo lời giới thiệu của hệ thống, đây là một tiểu thuyết về thi tuyển, cô cần đảm nhận vai trò của một nhân vật qua đường, sống một cuộc đời bình thường đến cuối đời. Trì Mộng cầm trong tay tờ rơi quảng cáo cuộc thi tuyển chọn, nghĩ đến kiếp trước cặm cụi làm việc, dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó, cuốn mình đến chết để tích góp tiền trả trước căn hộ, và khoản vay 30 năm chưa kịp gánh vác đã chết giữa chừng… Lại sờ khuôn mặt mịn màng đầy sức sống, nhìn tờ đơn đăng ký trong tay, cô ngộ ra. Hóa ra cô đã cuốn nhầm hướng. Không biết hát? Thức đêm học! Không biết nhảy? Thức trắng luyện! Cô, Trì Mộng, một đời Cuốn Vương, kiếp này phải làm ngôi sao đỉnh lưu nhất, ký hợp đồng đại diện cao nhất, ở căn nhà lớn nhất!! Làm một vị Cuốn Vương bình thường nhất!!! Hệ thống: ?? Tống Giai Kỳ trọng sinh Sau khi trọng sinh mới biết thế giới này là một cuốn sách, nhân vật phụ nhất định phải nhường đường cho nữ chính, bất kể cô cố gắng thế nào, cuối cùng cũng chỉ trở thành bệ phóng cho nữ chính thăng tiến. Tống Giai Kỳ: Mệt mỏi.jpg Cô nhìn thấu mọi sự: Tranh giành là chuyện không thể, đậy nắp cốc giữ nhiệt, không yêu ai cả. Dù bị công ty cử đến chương trình thi tuyển, nhưng chỉ cần cô nằm yên, sẽ trở thành người nhàn rỗi nhất trong trại huấn luyện! Nhưng tại sao nữ chính lại đến làm thực tập sinh? Còn người bạn nhỏ này, kẻ “mặt trăng không ngủ cô cũng không ngủ” là ai? Tống Giai Kỳ: Cứu mạng—— Một nhóm nhạc nữ nhanh chóng trở thành nhóm đỉnh lưu mới của Hoa Quốc. Người từng là con cá muối nay đã khơi dậy ý chí chiến đấu, đầy tham vọng: “Nào, hãy cùng nhau trở thành siêu sao thế giới!” Phía sau cô, vị Cuốn Vương tiền nhiệm đang nằm trong ổ vàng đếm tiền, dạy dỗ đầy chân thành: “Mệt rồi, con người phải biết đủ, đã đến lúc nằm yên.” Tống Giai Kỳ: “?” Cô đang nói cái quái gì vậy? Chỉ có fan cp là gào rú điên cuồng: Đây chính là trưởng thành rồi tôi trở thành cô ấy, đẩy thuyền, đẩy thuyền! Giai Kỳ Như Mộng là thật rồi!! Tại sao theo đuổi nhóm nhạc nữ nova lại khiến người ta an tâm? Fan: Yên tâm, họ sẽ tự mình nỗ lực! Cuốn Vương cuốn đến cùng x kẻ nằm yên mặc kệ đời (giả) 【Hướng dẫn quan trọng dành cho người đọc】 Nhân vật bìa được đặt theo mẫu. Tác giả không theo đuổi thần tượng! Không tham gia fandom! Một thế giới giải trí tự sáng tạo! Các nhân vật và ngành giải trí trong truyện đều là hư cấu! Những tình tiết liên quan đến chương trình thực tế có tham khảo quy trình của các chương trình thực tế ngoài đời (có nhiều thiết lập riêng), nhưng tất cả nhân vật đều không có nguyên mẫu! Không có nguyên mẫu! Không có nguyên mẫu! Truyện về thi tuyển, nội dung thi tuyển chính thức bắt đầu từ chương bảy! Vì là truyện về nhóm nhạc nữ, sẽ có nhiều cảnh sân khấu và các cô gái tương tác với nhau. Có sử dụng một số bài hát thực tế, nhưng vì quy định trích dẫn của nền tảng nên không trích dẫn nhiều, thay vào đó sẽ có rất nhiều tên bài hát và lời bài hát do tác giả bịa ra, có thể sẽ rất ngượng ngùng, xin lỗi trước. Một câu chuyện nhẹ nhàng, ngọt ngào kiểu Mary Sue, tập trung vào các tình tiết ngọt ngào. Hãy đọc để vui vẻ, nếu gặp nội dung không thích hợp có thể dừng lại kịp thời! ***Cuốn Vương là một thuật ngữ tiếng Trung xuất hiện phổ biến trong cộng đồng mạng, đặc biệt trong bối cảnh học tập, làm việc hoặc cạnh tranh, nó có nghĩa là "vua của sự cạnh tranh," dùng để chỉ một người có tinh thần cạnh tranh cực kỳ mạnh mẽ, sẵn sàng nỗ lực đến mức tối đa, thậm chí không ngại hy sinh sức khỏe hoặc thời gian để đạt được mục tiêu.
Thù Ngọc
Thù Ngọc
Tác giả:
Ta làm hoàng hậu ba năm, hai mươi năm làm thái hậu. Khi qua đời, tử tôn quây quần bên cạnh, triều thần khóc than trước linh cữu. Xét theo lẽ thường, một đời như vậy vốn không có điều gì phải tiếc nuối. Nhưng nếu sống lại một kiếp, khi tổ mẫu hỏi ta chọn ai làm phu quân, ta đã không chọn thái tử nữa, mà chọn An Vương - người trấn thủ biên cương. Từ đó, trời Nam và đất Bắc, chỉ mong cùng chàng, không còn tương phùng.
Là Nữ Nhân Hư Hỏng Thì Sao, Vợ Cô Vẫn Yêu Say Đắm! [Xuyên Nhanh]
Là Nữ Nhân Hư Hỏng Thì Sao, Vợ Cô Vẫn Yêu Say Đắm! [Xuyên Nhanh]
099 là hệ thống thuộc Bộ Cứu Rỗi, nhưng nó phát hiện hình như chương trình của mình xảy ra chút trục trặc... Ví dụ như lẽ ra nó phải liên kết với ký chủ để đi cứu rỗi mục tiêu, vậy mà nó lại trực tiếp liên kết luôn với mục tiêu cần được cứu rỗi! Dã tâm bừng bừng, chỉ biết lợi ích, lời ngon tiếng ngọt, tâm cơ sâu xa, vẻ ngoài đoan chính mà thực chất là kẻ phản bội sư môn, ích kỷ giả tạo, thủ đoạn tàn nhẫn, u ám điên loạn... Mở màn là một ký chủ từ địa ngục, kết cục nhiệm vụ lại mỹ mãn. Sau này 099 tổng kết bí quyết thành công, viết năm chữ to đùng vào sổ tay: Vợ cô ấy siêu yêu! 【1. Trên cành bụi trần (Hoàn)】 (Giới giải trí / giả thế thân): Diễn viên đầy dã tâm, chỉ biết lợi ích x Chị gái đầu tư lớn tuổi dịu dàng kiên định Vai diễn xuất sắc nhất trong đời Tống Thầm, chính là "Bạch Nguyệt Quang" của nhà đầu tư. Đến mức trong di chúc của nhà đầu tư cũng điền tên cô. Sau này nhà đầu tư qua đời trong một vụ tai nạn xe, Tống Thầm một bước lên mây, tiền tài danh vọng đều trong tay nhưng vẫn không quên bản tâm, tiếp tục diễn vai người si tình. Có lẽ ông trời cũng không nhìn nổi nữa, năm thứ tám sau khi lập vai si tình và đi thăm mộ nhà đầu tư, Tống Thầm cũng gặp tai nạn xe. Khi mở mắt ra lần nữa, lại quay về buổi tiệc gặp gỡ nhà đầu tư, quản lý đưa thẻ phòng như kiếp trước và đe dọa: “Muốn tiếp tục lăn lộn trong giới thì chín giờ tối nay, đến phòng của Tổng giám đốc Cố.” 【2. Chim hồng tước (Hoàn)】 (Thị trấn hiện đại / Trọng sinh): Tên lừa đảo ích kỷ đầy dối trá x Ngốc nghếch ngọt ngào, vô tư hiến dâng, hay khóc nhè Chung Ngôn là một kẻ lừa đảo, ngất bên đường thì bị một cô ngốc nhặt về. Cô ngốc là trẻ mồ côi, xinh xắn đáng yêu, nói lắp ba lắp bắp, nhìn ngây thơ ngọt ngào, bị bắt nạt thì khóc, dỗ chút là lại quấn lấy. Là người dễ lừa nhất mà Chung Ngôn từng gặp. Sau đó, cô ngốc chết rồi. — Sống lại một đời, Chung Ngôn quyết định buông tha cho cô, nhưng đêm trước khi rời đi, trong lòng lại chui vào một thân thể mềm mại. Cô ngốc nghẹn ngào, vụng về nắm tay cô áp sát: “Chung Ngôn vui vẻ thì đừng đi... được không?” 【3. Khi sương tan (Hoàn)】 (Học đường / Cứu rỗi / Thầm mến): Học thần u ám, điên loạn, xinh đẹp nhưng bi thảm x Miệng độc tim mềm, tự chơi tự thắng, như chú chó con vui vẻ 【4. Gặp mây tới (Hoàn)】 (Tiên hiệp / Giả mất trí / Giả đối địch thành vợ chồng thật / Yêu thầm lẫn nhau): Thánh nữ vẻ ngoài đoan chính, biết tiến biết lùi x Ma đầu nhẫn tâm, tính tình bất định Người đời đều nói Ma đầu Thôi Bất Kiến từng bị Thánh nữ Vân Khuyết phản bội, bị mổ linh căn, khoét xương kiếm, đày vào Ma vực ba trăm năm, hai người không đội trời chung. Thế nhưng sau này Vân Khuyết phản bội sư môn, bị hành hình cho đến tan xương nát thịt, lại chính là Thôi Bất Kiến một mình một kiếm xông vào Thánh cung, đoạt lấy một tia tàn hồn. — Sau khi Vân Khuyết chết đi sống lại, mới phát hiện bản thân bị kẻ thù nhốt trong bản mệnh kiếm. Để giữ mạng, nàng giả ngây ngô: “Ta là ai? Linh kiếm của ngươi sao?” “Ta là chủ nhân của ngươi,” Thôi Bất Kiến đầu ngón tay khẽ vuốt thân kiếm, nhìn Vân Khuyết run rẩy, vừa cười như không cười, “cũng là đạo lữ của ngươi.” 【5. Sáng nghe Đạo】 (Hiện đại linh dị / Minh hôn): Bề ngoài tươi sáng hoạt bát nói chuyện phóng khoáng, thực chất tâm cơ thâm trầm, bạc tình vô nghĩa x Ác quỷ ngàn năm độc miệng, chán đời, bảo vệ người thân Lệ quỷ Văn Linh bị người gọi dậy, chỉ cần hoàn thành tâm nguyện của người triệu hồi thì có thể đoạt xác hoàn dương, tiêu diệt sạch con cháu kẻ thù khi xưa. Người gọi cô tỉnh dậy nghiêm túc hỏi: “Có thể cho tôi một cô vợ không? Không bạo lực gia đình, có năng lực bảo vệ tôi, âm khí đủ, có nhiều tiền âm phủ, sẵn lòng chia cho tôi tiêu, còn phải xinh đẹp, dáng ngon, không ở dị giới... hợp duyên, hợp tuổi thì có thể bỏ qua yêu cầu về tuổi tác.” Lệ quỷ ngàn năm Văn Linh: …? Lưu ý: Truyện chủ công, mỗi phần là một câu chuyện độc lập, có nhân vật và CP riêng. Nhân vật chính đều có khuyết điểm, không phải hình mẫu hoàn mỹ.
Bạch Nguyệt Quang Này Chắc Chắn Có Vấn Đề
Bạch Nguyệt Quang Này Chắc Chắn Có Vấn Đề
◎ Chủ đề: Không ngừng vươn lên, kiên cường bất khuất, cuộc đời luôn hướng về phía trước, thế giới sẽ không bao giờ phụ lòng những trái tim lương thiện. Cô biết mình đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết tên là 《Hợp đồng 99 ngày với Tổng Tài》. Trong truyện, nữ chính có khí chất độc đáo, mê hoặc không ai cưỡng lại, được rất nhiều Alpha để mắt tới, đúng chuẩn một nữ chính Mary Sue. Nhưng theo cốt truyện, cô sẽ bị một Tổng Tài bá đạo ép buộc, đánh mất chính mình, rồi bị cưỡng ép đưa đến một cái kết HE — cô hoàn toàn không muốn kết cục đó. Trong sách nói, Tổng Tài trở nên cực đoan như vậy là vì thuở nhỏ trong lòng luôn mang hình bóng một “bạch nguyệt quang”, “nốt chu sa” — nhưng người ấy lại đột nhiên biến mất sau khi tốt nghiệp đại học. Tổng Tài thương nhớ ngày đêm, dần thay đổi cả tính cách. Vì vậy, khi cô xuyên thành nữ chính Tấn Uẩn Như lúc 16 tuổi, cô cảm thấy cách giải quyết tốt nhất chính là: đừng để “bạch nguyệt quang” biến mất, rồi để cô ấy ở bên Tổng Tài! Nhưng sau này, cô phát hiện lý do thật sự khiến “bạch nguyệt quang” mất tích: cô ấy căn bản không phải kiểu dịu dàng lạnh lùng khiến người người say mê như trong trí nhớ của Tổng Tài, mà là một Alpha huyết thống cấp S — loại có chỉ số thông minh siêu cao, thể lực khủng khiếp. “Vậy, em muốn tôi ở bên ai?” Tạ Chiết Quang nâng cằm Tấn Uẩn Như lên, giọng mang đầy vẻ uy hiếp. “Với... với... với em!” Tấn Uẩn Như mặt đỏ như gấc, run rẩy trả lời. Nữ Alpha trong truyện không có chỗ đó nhé. Lưu ý nổi bật: 1v1 nhưng tuyến nữ phụ cũng có nhiều đất diễn.

BXH TUẦN