Niên Hạ

Danh Sách Truyện

Vợ Mang Thai Của Tôi Muốn Đăng Cơ
Vợ Mang Thai Của Tôi Muốn Đăng Cơ
Văn án: Tóm gọn trong một câu: Một lần ngoài ý muốn đánh dấu Bạch Nguyệt Quang, tôi bỏ trốn mười năm, quay về thì phát hiện đối phương đã có con với tôi, còn đang chuẩn bị tạo phản đăng cơ. Lưu ý 1: Bối cảnh gốc là thế giới ABO. Lưu ý 2: Một trong hai nữ chính thực chất là một hành tinh sống. ABO chỉ là lớp vỏ, yêu đương với người không phải người mới là trọng điểm. Sau khi phân hoá thành Alpha cấp D, Thẩm Lê người thừa kế bị xem là phế vật nổi tiếng trong phủ Hầu tước đã từ bỏ con đường tranh đấu trong gia tộc và nhập ngũ, chọn rong ruổi giữa các vì sao. Linh hồn của cô đến từ hành tinh Lam Tinh, kiếp này không định chen chân vào những chuyện phức tạp. Năm hai đại học, ngay lúc Thẩm Lê định nhân đợt huấn luyện quân sự để trốn khỏi đế quốc, tai hoạ ập đến cô vô tình đánh dấu một Omega. Người đó tên là Sở Thanh Y một Omega được đồn rằng có tinh thần lực cấp 3S, dung mạo khuynh thành, tính cách dịu dàng lương thiện, xuất thân lại cao quý. Cô là nữ thần trong mộng của toàn bộ học viên học viện quân sự đế quốc, cũng là vị hôn thê mà Thái nữ đế quốc đã chọn. Một củ khoai lang bỏng tay! May thay, đối phương cũng không có ý định bắt cậu chịu trách nhiệm. Sau ba đêm mây mưa, Thẩm Lê lập tức nhấc chân bỏ chạy. Không ngờ vừa dứt lời tạm biệt đã bị người ta níu lại: “Đợi đã...” Thẩm Lê cúi đầu, thấy một khuôn mặt đẹp đến yêu nghiệt. Người kia nắm lấy quân phục của cô, đầu ngón tay trắng mịn hơi ửng đỏ: “Tôi có quyền truy cập một phần hệ thống phủ Công tước. Để tôi tiễn cô một đoạn đường.” Nói là một đoạn, nhưng Sở Thanh Y tiễn hết chặng này đến chặng khác. Ngay lúc sắp bị đưa trở lại đế quốc, Thẩm Lê đánh ngất cô ấy, nhét vào đồn cảnh sát, rồi vui vẻ lên đường chinh phục vũ trụ. ... Mười năm sau, trong một lần xuyên việt ngoài ý muốn, Thẩm Lê không may bị nổ tung vào chiến trường, rồi bị chỉ huy trưởng trên khoang Sở Thanh Y nhận ra ngay lập tức và kéo lên chiến hạm. Tái ngộ người cũ, ban đầu Thẩm Lê còn khá vui vẻ, cho đến một ngày, Sở Thanh Y nhận một cuộc gọi ngay bên cạnh cô màn hình hiện lên một đứa bé khoảng tám tuổi, gọi mẹ ngọt như kẹo. Thẩm Lê nhìn thoáng qua, đồng tử chấn động: ! Sở Thanh Y mỉm cười, rời mắt khỏi quang não nhìn sang cô: “Giống không? Con cô đó.” Thẩm Lê: Hoảng loạn jpg! Nhưng cơn hoảng loạn chưa kết thúc. Sở Thanh Y nhếch môi, cười quyến rũ: “Năm đó vì đứa bé này, hoàng thất đế quốc đã náo loạn một trận. Dù vậy, tân hoàng vẫn không chịu buông tay, cứ một lòng muốn tôi làm hoàng hậu của nàng.” “Tôi rất ghét điều đó.” Sở Thanh Y đưa tay, đầu ngón tay khẽ chạm lên khuôn mặt cứng đờ của Thẩm Lê, giọng nói mê hoặc: “Vậy nên cô có muốn giúp tôi một tay...” “Cùng nhau tạo phản nào? ” Một câu chuyện ngọt ngào ấm áp về vợ, con, và chiếc giường ấm cuối ngày! Alpha kỹ sư ham rong ruổi vũ trụ × Omega nữ vương ngoài lạnh trong yêu nghiệt. Từ khoá tìm kiếm: Nhân vật chính: Thẩm Lê, Sở Thanh Y │ Khác: Bách hợp, ABO, cưới trước yêu sau. Tóm tắt trong một câu: Đánh dấu Bạch Nguyệt Quang xong bỏ chạy, mười năm sau tái ngộ phát hiện cô ấy đã có con với mình. Thông điệp: Việc duy nhất trong đời là hoàn thành lý tưởng của bản thân. Trước mục tiêu đó, dù có bao nhiêu khó khăn ngáng đường, cũng phải dũng cảm tiến bước!
Alpha Ở Rể Và Ảnh Hậu Thanh Lãnh Đùa Mà Thành Thật Rồi
Alpha Ở Rể Và Ảnh Hậu Thanh Lãnh Đùa Mà Thành Thật Rồi
◎ Chủ đề: Dù có mắc kẹt trong khó khăn, cũng phải có dũng khí và quyết tâm để vùng vẫy thoát ra. Mặt trời nhỏ tuổi hơn - công x Giả lạnh lùng thật ra là kiểu gợi cảm câu người - thụ 1 Nguyễn Tư Nghi xuyên sách rồi, xuyên thành một “Alpha tuyến 18” lạnh lùng trong truyện bách hợp. Nguyên chủ không chỉ là công cụ trong cuộc hôn nhân hợp đồng, mà còn ngu đến mức hạ thuốc ảnh hậu Phó Như An, định dùng cách bỉ ổi nhất để chiếm đoạt đóa hoa cao ngạo này. Kết cục không cần đoán —— sự việc bại lộ, ảnh hậu Phó ly hôn với cô ta, cô ta cũng bị dân mạng chửi te tua không còn mảnh giáp, cuối cùng chết dưới con dao nhà bếp của một fan cuồng. Nguyễn Tư Nghi vừa xuyên đến, mở mắt ra là thấy ngay bên cạnh có một Omega xinh đẹp, mặt đỏ bừng, đuôi mắt long lanh, cả người tỏa ra hương rượu ngọt ngào của Baileys. Người đẹp hơi thở hỗn loạn, nhưng trong mắt lại đầy chán ghét: “Thuốc giải đâu?” Nguyễn Tư Nghi muốn khóc mà không có nước mắt, lặng lẽ cúi người xuống: “Chị ơi, để em giúp chị giải.” Đêm đó, mùi Baileys ngọt đậm và Vodka quấn quýt, ngọn lửa xanh lấp lánh lay động. Sáng hôm sau, Phó Như An tự tay xé nát đơn ly hôn: “Tôi rất hài lòng với em, mong chúng ta tiếp tục duy trì hôn nhân thật sự này.” Nguyễn Tư Nghi lúc đó đang gói đồ chuẩn bị cuốn xéo: “?” 2 Cuộc hôn nhân giữa Nguyễn Tư Nghi và Phó Như An là trò cười công khai trong giới giải trí, không ai tin họ có thể bền lâu. Dân mạng thậm chí còn lập kèo cá cược, đoán xem bao giờ hai người ly hôn, bài post đã chồng lên cả ngàn tầng. Khi tin hai người sắp tham gia show thực tế dành cho cặp đôi lan ra, fan đồng loạt phát nổ: 【Vợ vợ giả diễn trò đến làm gì? Chương trình nghĩ khán giả mù hết à?】 【Nguyễn Tư Nghi lại định bám fame chị nhà tôi nữa, buồn nôn thật sự!】 Nhưng đến khi chương trình phát sóng—— Mọi người nhìn Nguyễn Tư Nghi ân cần từ việc trải giường đến gắp thức ăn, dịu dàng chu đáo không chê vào đâu được, rồi lại nhìn Phó Như An mặt mỗi ngày một đỏ, cổ còn xuất hiện vết hồng khả nghi, lập tức rơi vào trầm tư. 【Đây vẫn là Alpha tuyến 18 ngày xưa kiêu ngạo như chết sao?】 【Ảnh hậu Phó trước đây còn không cho ai lại gần mà, giờ thì sao lại…】 【Các chị em ơi, ngọt quáaaaa, cho tôi hít trước một miếng!!!】 Về sau, họ mới biết, Nguyễn Tư Nghi là nữ chính của bộ phim đầu tay của Phó Như An, người chưa từng xuất hiện. Cô ấy luôn chờ cô quay về. 3 Cà phê rượu Liqueur, thêm Vodka và Baileys là ra cocktail B-52 bomber. Lúc bật lửa, ngọn lửa dữ dội đan xen với băng giá, đốt sạch mọi lý trí. Trong mắt người khác, Phó Như An mãi là đóa hoa cao lãnh không thể chạm vào, lạnh lùng xa cách, cách cả ngàn dặm. Chỉ có Nguyễn Tư Nghi biết, gót giày cao gót của cô ấy từng nghiền nát lọ thuốc ức chế cuối cùng, cả người run rẩy vì khao khát không thể khống chế. Đôi tay thon dài vén tóc, cổ lộ ra, tuyến thể tỏa hương quyến rũ. Phó Như An hạ giọng, âm điệu không thể che giấu sự dụ hoặc: “Tư Tư, cắn vào đây đi.” ① 1v1|không có quan hệ ngoài|HE, nữ Alpha không có xx, công được cưng chiều ② Thiết lập ABO, em Nguyễn là Vodka, chị Phó là Baileys~ ③ Xuyên sách thực ra là trở về, mấy bảo bối đọc rồi sẽ hiểu, phía sau sẽ từ từ giải thích nha~
Chiến Lược Cưa Đổ Omega Cao Lãnh Từng Bị Tổn Thương
Chiến Lược Cưa Đổ Omega Cao Lãnh Từng Bị Tổn Thương
Giản Dã trở về nước rồi. Về để tham dự đám cưới của Omega mà cô đã thầm yêu nhiều năm. Cũng chính là đám cưới của chị gái cô, Giản Ninh. Nhưng trong đám cưới lại không thấy người mà cô muốn gặp nhất. * Nhớ lại lần đầu gặp Trì Vân Khuynh, Giản Dã từng ngỡ ngàng vì nhan sắc của cô ấy. Cô ấy kiêu kỳ, lạnh nhạt, giống như một đóa hoa lạnh lùng khó hái. Mà người hái được đóa hoa ấy lại chính là chị gái cô – Giản Ninh. Vui mừng xen lẫn đau khổ, yêu mà không thể có được, lần đầu tiên Giản Dã nếm trải vị đắng của tình yêu tuổi trẻ. Người cô chôn giấu trong tim suốt bao năm, lại bị Giản Ninh lấy lý do “lạnh lùng vô vị, không hiểu phong tình” để hủy hôn. * Tối hôm đó, Giản Dã lục tung tất cả quán bar ở thủ đô, cuối cùng cũng tìm được đóa hoa lạnh lùng cô luôn cất giấu trong tim. Bóng lưng gầy guộc, tiếng khóc nức nở yếu đuối khiến Giản Dã đau lòng đến tan nát. Trong bóng tối, cái tên cô ấy gọi là Giản Ninh. Nhưng người cho cô ấy vòng tay ấm áp lại là Giản Dã. Trì Vân Khuynh lúc tỉnh lại thì hoàn toàn sụp đổ, Giản Dã bóp cằm cô ấy, hôn mạnh: “Trì Vân Khuynh, nhà họ Giản nợ em một Alpha, để tôi trả.” * Về sau, Trì Vân Khuynh nói với cô: “Giản Dã, tôi từng có hôn ước với chị em.” “Thì sao? Bây giờ người đang trong vòng tay em là chị.” Từng chứng kiến sự dịu dàng, xinh đẹp của cô ấy, Giản Dã lại càng không muốn buông tay. Nhưng nếu làm thế nào cũng không sưởi ấm được trái tim ấy, thì phải làm sao? Cắn răng buông bỏ, hay là giữ người ấy mãi mãi ở bên mình?
Em Là Người Tôi Yêu Nhất Trên Đời
Em Là Người Tôi Yêu Nhất Trên Đời
◎ Chủ đề: Ánh mặt trời luôn đến sau mưa gió, cầu vồng luôn hiện sau u ám. ————————•———————— Nhà họ Diệp là gia tộc danh giá bậc nhất thành phố A, từng có một tờ hôn ước với nhà họ Tiêu – gia tộc sa sút vốn từng hiển hách một thời. Ngày hiệu lực của hôn ước sắp đến, bà cụ nhà họ Diệp không cam lòng để cháu gái lớn – người bà đặt hết tâm huyết và kỳ vọng – kết hôn theo ước định, liền lợi dụng sơ hở trong văn bản hôn ước để cho cháu gái thứ hai thay thế. Chủ nhà họ Tiêu dù bất mãn cũng không dám lên tiếng, Omega không thể phản kháng, đành cam chịu chấp nhận tất cả sắp đặt. Đêm tân hôn, Omega gặp Alpha với gương mặt lạnh lùng. Tưởng rằng sẽ chỉ có băng giá chờ đón, không ngờ cô lại cảm nhận được sự dịu dàng vụng về. Đêm động phòng, Alpha vốn không định làm gì, nhưng cả hai lại rơi vào cái bẫy do trưởng bối sắp đặt, cuối cùng mọi thứ đều đã thành định mệnh. Ngôi nhà xa lạ, sinh mệnh bé nhỏ đến quá sớm, khó khăn của gia tộc, những biến cố dồn dập khiến Omega không thể gượng dậy. Nhưng Alpha – người ít nói – vẫn luôn âm thầm ở bên bảo vệ cô, giải quyết mọi phiền muộn, dẹp bỏ mọi chướng ngại, mà chẳng nói một lời. Omega từng mơ ước có một hiệp sĩ sẽ xuất hiện bên mình, bảo vệ cô, ở cạnh cô, không rời không bỏ suốt đời, yêu thương suốt kiếp. Mãi đến rất lâu sau cô mới bừng tỉnh: bên cạnh mình sớm đã có một người như thế rồi. “Vì sao ngay từ đầu chị đã tốt với em như vậy?” Omega thường thích nép vào lòng Alpha và hỏi câu ấy. “Vì…” Alpha nhìn chăm chú Omega đang lười biếng trong lòng mình, ánh mắt tràn đầy yêu thương, “Vì em là người chị cưng nhất trên đời mà.” Omega không hề biết, từ ngày gặp gỡ, cô đã sống trong tim cô ấy rồi.
Mỹ Nhân Sư Tôn Tự Mình Công Lược Rồi
Mỹ Nhân Sư Tôn Tự Mình Công Lược Rồi
◎ Chí hướng:Giữ vững lý tưởng, ngập tràn hy vọng, chẳng bao giờ khuất phục. Lộ Hòa Miêu, lập trình viên trò chơi làm việc theo chế độ 996, bất ngờ xuyên thư. Nàng xuyên thành đệ tử tam đẳng dưới trướng Lạc Khuynh Nhan, phong chủ Kiếm Phong của Thanh Hư tông, người được mệnh danh là đóa hoa cao lãnh trong giới tu tiên. Linh căn tam hệ, tư chất bình thường, tu luyện mười tám năm mới đạt tới Đại viên mãn Trúc Cơ, đích thị là một nhân vật nền cảnh. Còn Lạc Khuynh Nhan thì lại là tu sĩ Hóa Thần, dung mạo tuyệt thế, lại là vị sư tôn tốt bụng của nữ chính nguyên tác, vừa xuất quan liền tặng linh thạch, công pháp, pháp khí. Lộ Hòa Miêu nhận lấy kim thủ chỉ [Môn môn thông môn môn tùng] do hệ thống ban cho, với chí hướng "ăn bám chờ chết", liền kết giao tốt với nữ chính nguyên tác, nào ngờ vị sư tôn mỹ nhân cao lãnh kia lại luôn nhằm vào nàng, khắp nơi bắt lỗi. Giúp các tỷ tỷ mỹ nhân của Hợp Hoan tông bên cạnh vẽ móng tay, kiếm chút linh thạch —— bị trách là không chịu tiến tu. Hình phạt thưởng ngay:Quét phòng cho sư tôn một tháng. Nhận nuôi linh thú trong Ngự Thú viên, coi như bảo bối mà yêu thương —— bị trách là ham mê vật chất, mất chí hướng. Hình phạt thưởng ngay:Tưới hoa cho sư tôn một tháng. Lộ Hòa Miêu không nhịn nổi nữa, liền luyện chế ra một con khôi lỗi y hệt sư tôn, để nàng dâng trà rót nước, bóp lưng đấm vai cho hả giận. Một ngày nọ, Lộ Hòa Miêu sau bao ngày khổ cực quay về động phủ, lớn tiếng gọi: “Sư tôn, bóp vai cho ta nào!” Kết quả một khắc sau, chính sư tôn thật xuất hiện, mặt lạnh như băng, đưa tay hủy diệt khôi lỗi. Sắc mặt Lộ Hòa Miêu cứng đờ——Tiêu rồi! Sư tôn tới thật rồi! Lạc Khuynh Nhan sau ngàn năm tiềm tu rốt cuộc cũng đột phá đến Độ Kiếp kỳ, chẳng ngờ bậc thang phi thăng sụp đổ, Thiên đạo mãi chưa giáng xuống thiên lôi để nàng phi thăng. Nàng nhịn không nổi mà thăm dò Thiên đạo, chẳng ngờ lại rơi vào huyễn cảnh, quay lại thời kỳ Hóa Thần. Mà trên người Lộ Hòa Miêu, kẻ hết sức bình thường kia, lại mang theo khí tức của Thiên đạo. Ánh mắt nàng sâu thẳm —— chẳng lẽ là độ kiếp tình duyên? Dù luôn làm khó nàng ấy, nhưng lúc nào chẳng hay, tâm nàng đã sa lưới. Mỗi đêm, nàng cúi đầu, chóp mũi và môi khẽ cọ qua vành tai trắng nõn, cổ mảnh mai của Lộ Hòa Miêu, thì thầm, gặm cắn: “Thiên đạo… dù đây là huyễn cảnh, ta cũng chấp nhận.” “Ta chỉ muốn có nàng.” Lần thứ 365, Lộ Hòa Miêu vừa bôi dầu bạc hà, vừa than phiền với nữ chính nguyên tác: “Ngọn núi này khí hậu thật tệ, mỗi đêm đều có muỗi đốt.” Nữ chính nguyên tác xoa đầu, gương mặt đầy ngờ vực—— Bây giờ… là mùa đông mà? ps: Công cho rằng mình xuyên vào sách, thực chất lại là xuyên vào… trò chơi.
Omega Thanh Lãnh Bị Dính Người Tinh Để Mắt Tới Rồi
Omega Thanh Lãnh Bị Dính Người Tinh Để Mắt Tới Rồi
Tác giả:
◎ Chủ đề: Xây dựng một xã hội mới hài hòa và đầy yêu thương ————————•———————— Vưu Tụng là một Omega lạnh lùng, hướng nội, ngoài công việc ra thì chẳng có hứng thú với thứ gì khác. Vào đúng ngày sinh nhật, cô bỗng nổi hứng muốn thả lỏng một chút, liền hẹn một Alpha đi mở phòng. Nhìn Alpha nhỏ tuổi, mặt mũi sáng sủa kia, Vưu Tụng không khỏi động lòng — sự thật chứng minh, nhóc Alpha này đúng là rất “nhiệt”. Hôm sau Vưu Tụng suýt không xuống nổi giường. Trước khi rời đi, Vưu Tụng rút ra vài trăm tệ đưa như tiền boa, nói: “Cầm lấy mà tiêu, không cần khách sáo.” Giản Thu Diệc du học ở nước ngoài, vừa về nước liền rủ bạn đi bar. Sau khi đưa bạn say rượu về khách sạn, cô vô tình đi nhầm vào phòng một chị gái. Sáng hôm sau tỉnh lại, thấy mấy trăm tệ để trên bàn — mặt cô tái mét. Vưu Tụng nghe nói tiểu thư nhà Chủ tịch đã về nước, sẽ tới công ty thực tập, còn đúng lúc làm trợ lý cho cô. Tuy không thích việc phải “trông trẻ” nhưng Vưu Tụng vẫn cố gắng kiên nhẫn gặp mặt. Vừa gặp liền sững người. Người đứng trước mặt cô – chính là nhóc Alpha đã “lăn xả” hết mình đêm đó – nay rạng rỡ, xinh đẹp tươi tắn, cười nói: “Chúng ta lại gặp nhau rồi.” Chưa bao lâu sau, Giản Thu Diệc đã chặn Vưu Tụng trong văn phòng, làm nũng, dựa lên người cô: “Chị ơi, em hình như sắp vào kỳ mẫn cảm rồi~” Vưu Tụng chỉ biết thở dài bất đắc dĩ: “Lần này thật sự là lần cuối cùng giúp em đấy……” 【Lưu ý khi đọc】 Giản: Trẻ tuổi bốc đồng, đầu truyện bám riết không buông, giữa truyện kiêu ngạo hống hách, cuối truyện trưởng thành chín chắn. Vưu tổng: Miệng độc, mắng người không kiêng nể, dễ bùng nổ cảm xúc. 1v1, ngọt sủng, không nhân vật phụ làm nền, cả thể xác lẫn tinh thần đều thuộc về nhau.
Cửu Hạ Thần Phạt Ca [Abo]
Cửu Hạ Thần Phạt Ca [Abo]
Tác giả:
Bệnh nhược - Thánh nữ - Hệ khống chế dụ hoặc - Chủ nhân Omega công VS Ngốc nghếch - Lính đánh thuê - Trung khuyển - Nô bộc Alpha thụ (Alpha không có xx, Omega dùng tay, tỷ muội nhỏ tuổi, Omega công Alpha thụ vạn tuế, bổn tọa nói được là được, nhất định phải là công bệnh nhược yếu ớt dễ thương ^^) Thuở nhỏ, Hòa Ca Tử từng có một chủ nhân. Kẻ khác gọi nàng ấy là Thánh nữ đại nhân. Thánh nữ như búp bê ngọc, băng cơ ngọc cốt, đẹp đến mức chẳng giống người phàm. Dáng vẻ lạnh lùng, nhưng lời lẽ lại nhẹ nhàng, dịu dàng vô cùng. Người đời đều bảo, Thánh nữ sau này sẽ dâng cho Chúa quân làm vương hậu, linh thiêng bất khả xâm phạm, bọn ta tốt nhất là nên tránh xa một chút. "Ngươi sẽ rời đi ư?" Thánh nữ bình thản hỏi, "Chỉ có ngươi chịu nói chuyện cùng ta." Hòa Ca Tử chẳng nỡ, bèn nắm lấy tay nàng ấy, trang trọng hứa rằng: "Không đi, ta sẽ luôn bên người." Thánh nữ ngây ra, rồi nhẹ gật đầu. Thế sự vô thường, về sau triều chính rối loạn, Thánh nữ mất tích, truyền rằng đã chết. Hòa Ca Tử đã thành lính đánh thuê từng trải trăm trận, nhưng trong lòng vẫn khắc khoải về vị chủ nhân thuở xưa. Một lần làm nhiệm vụ khẩn cấp, để hoàn thành mệnh lệnh, nàng đành uống rượu cùng mục tiêu, ai ngờ trúng kế. Tỉnh lại thấy mình bị trói chặt, không thể cử động. Mở mắt ra, người trước mặt là Thánh nữ da trắng như tuyết, ánh nhìn tựa thần linh giáng trần, khiến kẻ đối diện chẳng dám trái lệnh, chỉ muốn quỳ gối thành tín đồ. Hòa Ca Tử chưa từng quên gương mặt ấy. "Giải thích cho đàng hoàng đi." Thánh nữ dịu dàng mảnh mai vẫn như năm nào, nay đã phân hoá thành Omega, chín mọng như anh đào đỏ thắm, phóng ra mùi hương quyến rũ lồ lộ, khiến Alpha chưa từng gần nữ nhân như nàng cũng phải tê dại da đầu. Nàng ngồi xổm xuống, nhìn khuôn mặt đỏ ửng của Hòa Ca Tử: "Không thì hình phạt là gì, ngươi rõ mà." Từ khi có ký ức, Thần Tửu đã sống như kẻ vô tri. Người trong tộc nói nàng là Omega tôn quý nhất, sau này sẽ làm vương hậu của Chúa quân, nên phải khuôn phép từng chút một, khắc ghi lễ nghi quý tộc, học cách lấy lòng quân vương. Nhưng chẳng ai thực tâm quan tâm đến nàng. Cho tới khi gặp được thiếu nữ kia — một Alpha quê mùa, ngốc nghếch. Chẳng hiểu chuyện đời, thế mà cười rạng rỡ, chẳng sợ trời sợ đất, nói muốn đưa nàng đi. Đó là lần đầu tiên, cũng là duy nhất, Thần Tửu muốn nắm lấy tay một người. Và vĩnh viễn chẳng muốn buông.
Cách Một Bước [Tinh Tế]
Cách Một Bước [Tinh Tế]
Đây là câu chuyện “vừa trong sáng vừa không trong sáng” giữa cô và vợ cũ của anh trai mình. Bối cảnh: Cuối xuân tại San Lorenzo. Cựu Công tước của Phủ Tử Kinh qua đời. Theo luật kế thừa của Đế quốc, Thiếu Tướng Charles – alpha duy nhất trong gia tộc, tuy là con gái thứ hai nhưng lại không thể thừa kế tước vị do quy định "trưởng thừa thứ kế." Người thừa kế không ai khác ngoài người anh trai beta – một gã hỗn đản đích thực. Do di chúc, Charles buộc phải trở về sinh sống tại Phủ Công tước, nơi mà — bất ngờ thay — không phải anh trai cô đang cư trú, mà là vợ cũ của anh ta — một quý tộc Omega cao quý đến từ San Lorenzo đang sống. Một alpha độc thân và một Omega chưa được đánh dấu hoàn chỉnh sống chung dưới một mái nhà — Chỉ cần nghe thôi cũng đủ để người ta suy diễn ra vô vàn điều thú vị. Đêm khuya ở trung đình: Dưới tán tử kinh cao lớn, bóng cây in hằn trên nền đất loang lổ ánh trăng. Bầu không khí mờ ảo, như tẩm đẫm sự mập mờ và cám dỗ. Một alpha tóc đen nép sau rèm cửa, đôi mắt màu lam sâu thẳm như hồ nước trong đêm đen, lặng lẽ dõi theo người phụ nữ đứng trên ban công đối diện, mặc chiếc váy dài, đang ngắm trăng. Ánh trăng rót lên mái tóc bạch kim của cô, lấp lánh như giấc mộng. Khoảnh khắc ấy, bóng hình cô in hằn trong đôi mắt alpha – tựa như mặt hồ phản chiếu ánh trăng rực rỡ, đẹp đến ngột ngạt, khiến người khác chỉ muốn chìm đắm mãi mãi... Có lẽ đây là bản văn án "giả vờ trong sáng" mà mình viết đấy... Tóm lại: Đây là câu chuyện về việc “ăn” bánh bao cũ (aka vợ cũ của anh trai).
Diệp Xán
Diệp Xán
Nàng là Diệp Xán, nàng là người cao quý nhất trên thế gian. Là người chứng kiến toàn bộ sự thay đổi của một vương triều. Cho đến một ngày khi vương triều cần đến nàng. Diệp Xán: "Làm Vương có vui không?" Nàng cảm thấy thú vị, và thế là nàng quyết định tham gia trò chơi nhập vai làm Vương này. Vào ngày đăng cơ, nàng đã khiến trò chơi nhập vai làm Vương này nhuốm đầy máu tanh, nhuộm đỏ tế đàn. *** Vào một ngày đông, trời đất mờ mịt một màu bạc trắng, những bông tuyết bay tán loạn. Ngắm nhìn tuyết theo gió, rơi xuống từng cành cây liễu, đậu trên những tảng đá. Giữa khung cảnh đó một mỹ nhân mặc xiêm y trắng muốt, khoác áo da cáo, búi tóc bằng trâm vàng. Diệp Xán nhìn dung nhan thanh lệ và vẻ quật cường, kiêu ngạo của nàng ấy, bỗng dưng nhớ đến bạch trà nở rộ vào tiết trời lạnh giá đầu xuân. Diệp Xán cảm thấy, nàng là Vương, đã vậy thì là Vương ắt phải có sủng phi để nàng hưởng lạc. Vì vậy, nàng cưỡng ép giữ nàng ấy lại, ban cho nàng ấy danh hiệu. Nhưng mỗi khi đêm xuống, Diệp Xán lại thức giấc giữa những tiếng rít gào thê thảm của oan hồn, nàng nhìn thanh kiếm treo trên tường đối diện và mỹ nhân nằm bên cạnh. Luôn có cảm giác người gây ra những chuyện hoang đường này không phải là mình. Mà là Vương, không phải Diệp Xán. Nhưng nếu Vương không phải là nàng, vậy... nàng là gì? *** Trong một đêm tuyết rơi, vị Quân Vương mà người đời đều sợ hãi đang nằm trên nền tuyết, nở rộ như một đóa hoa đỏ rực. Mỹ nhân từng bước đi đến, đặt một đóa bạch trà lên người nàng. Tuyết trắng xóa rơi trên áo nàng, trên tóc nàng và cả trên thanh kiếm cắm trước ngực mỹ nhân. Nằm trong lòng nàng, mỹ nhân khẽ đặt tay che ngực Vương, rồi nhẹ nhàng đưa bàn tay nhuốm máu lên mắt, khép lại đôi mắt của Vương. Mỹ Nhân: "Quân thượng. . ." Mỹ Nhân: "Kiếp sau đừng gặp nhau trong đêm đông nữa. . ." Mỹ Nhân: "Lạnh quá. . ."
Truy A Hỏa Táng Tràng Bị Học Tỷ Omega Câu Hệ Giành Mất Rồi [Trọng Sinh]
Truy A Hỏa Táng Tràng Bị Học Tỷ Omega Câu Hệ Giành Mất Rồi [Trọng Sinh]
◎ Chủ đề: Học cách phân biệt tình yêu thật sự, và dũng cảm yêu hết mình. ————————•———————— Omega câu hệ × nữ tổng tài bá đạo từng bước giật bồ / vợ cũ “trà xanh” – tam giác tình yêu cực căng 【Không phải kiểu "hỏa táng tràng" truyền thống – ngọt, gắt và cực cuốn~】 Kiếp trước, Yến Thanh Hà là Alpha chính chủ trong một câu chuyện ABO, cô yêu say đắm Quý Thiển Thiển – người trong lòng mình, vui vẻ cưới người ấy. Nhưng thứ nhận lại chỉ là sự phản bội trần trụi và một mối tình có mục đích. Chân tình bị giẫm nát không thương tiếc! Sau khi trọng sinh, cô đã nhìn rõ bản chất của vợ cũ, quyết tâm ra nước ngoài du học, tập trung vào sự nghiệp, tránh xa "tai họa" đó. Kết quả là vợ cũ như biến thành người khác — Trước khi trọng sinh, Quý Thiển Thiển lạnh lùng cười nhạo: “Mỗi lần lên giường với cô, tôi lại thấy buồn nôn hơn!” Sau khi trọng sinh, Quý Thiển Thiển mắt đỏ hoe, ôm chặt lấy eo cô: “Cầu xin em cưới chị… Em đã quên đứa con từng có của chúng ta rồi sao?” Yến Thanh Hà bị quấy rối đến phát ngán, gắng gượng chống lại cơn nghiện pheromone với cô ta, tiện tay kéo một người phụ nữ đi ngang qua, lạnh giọng nói: “Xin lỗi, tôi có bạn gái rồi.” Người phụ nữ đi ngang mặc sườn xám bó sát, lạnh lùng xinh đẹp, nghiêng mặt để lộ gương mặt tinh xảo. Yến Thanh Hà vừa thấy đã chết sững — cảm giác có điềm chẳng lành. Ánh mắt lạnh lùng lướt tới, Yến Thanh Hà nghẹn họng. Là học tỷ thời đại học của cô, bây giờ còn là tổng giám đốc công ty cô làm – Mộc Tư Tuyết?! Yến Thanh Hà chưa bao giờ nghĩ đến ngày này. Mộc Tư Tuyết kéo cô lại, vòng tay qua cổ, đôi môi đỏ hôn xuống, khẽ thì thầm: “Như em mong muốn.” Yến Thanh Hà từng nghĩ cả đời này cô sẽ không thoát nổi sự lệ thuộc vào pheromone của vợ cũ. Lâu nay phải sống nhờ thuốc ức chế, cô gần như phát điên. Lại một kỳ mẫn cảm đến, cô vừa cầm thuốc ức chế, vừa tu rượu đỏ đến mờ mắt, trong cơn mê, Mộc Tư Tuyết gõ cửa chăm sóc, cúi người dịu dàng như hoa… Sau một đêm được “chữa lành”, sáng hôm sau, cô hoảng hốt liếc nhìn mỹ nhân vẫn còn ngủ trên ghế sofa — Mộc Tư Tuyết chẳng phải là beta sao?! Sau này nghĩ lại, Yến Thanh Hà mới nhận ra — Mùa đông, Mộc Tư Tuyết pha sẵn cốc cà phê ấm trong thư viện, đặt lên bàn cô. Buổi tập kịch thiếu người, Mộc Tư Tuyết ăn diện lộng lẫy, lên sân khấu thay cô. Trước kỳ thi đại học, cô ấy hóa thân học bá, giúp cô gạch đầu dòng những câu chắc chắn ra đề… Giống như thể, nếu cô muốn một vì sao trên trời, thì người ấy cũng sẽ tìm cách hái xuống. “Đây là điều em muốn sao?” Người phụ nữ luôn lạnh lùng, kiêu sa với tất cả mọi người, lại luôn nhẹ nhàng dịu dàng hỏi cô. Cô từng nghĩ Mộc Tư Tuyết là yêu từ cái nhìn đầu tiên, nhưng không biết rằng — Từng bước đến gần ấy, đều có tính toán, đều là âm thầm dàn sẵn ván cờ. 【Kiếp trước cô bầm dập lê bước qua vùng đất băng giá lạnh lẽo. Cho đến khi gặp được người ấy, tuyết tan, băng vỡ, trái tim đập thình thịch, nở bừng một mùa xuân mới.】 Tóm lại: Truyện về một Omega “trà xanh” sau khi trọng sinh quyết tâm theo đuổi lại Alpha, nhưng bị nữ tổng tài câu hệ giành mất. (Không yêu lại người cũ, tam giác tình cảm siêu căng) 【Hướng dẫn đọc】 Công – thụ cách nhau 6 tuổi (thụ > công). Công và vợ cũ đều trọng sinh, CP chính của công là Mộc Tư Tuyết (Omega câu hệ, chị tổng tài). Thụ có hệ thống, hệ thống buff cho công đủ kiểu. Thiết lập ABO gốc; 1v1, kết thúc HE.
Lầm Tưởng Nữ Đế Bệnh Kiều Là Thiếp Thất Bên Ngoài Mà Nuôi Dưỡng Rồi
Lầm Tưởng Nữ Đế Bệnh Kiều Là Thiếp Thất Bên Ngoài Mà Nuôi Dưỡng Rồi
Tác giả:
◎ Chí hướng:Vì mộng tưởng của bản thân mà cố gắng phấn đấu, hương mai vốn từ giá lạnh mà ra. ————————•———————— Đan Nguyên thức đêm xem truyện PO rồi xuyên thư. Trở thành một nữ Càn Nguyên phong lưu phú quý, dung mạo ngạo nghễ thiên hạ, tuổi trẻ đã đỗ Thám hoa. Tiếc rằng quyển sách kia vốn là truyện tu luyện không CP đội lốt truyện PO, nguyên thân vừa gặp nữ chính đã si mê, chẳng tiếc hao tổn toàn tộc để giúp nàng ta bước lên ngôi vị cửu ngũ, kết quả lại bị nữ đế liệt tội, toàn gia giáng làm thứ dân. Vì mạng sống, Đan Nguyên quyết chí tránh xa triều cục, làm một kẻ giàu sang nhàn tản. Mỗi ngày nuôi gà chọi chó, dạo kỹ lâu, vui thú tiêu dao chẳng kể sớm chiều. Cho đến một ngày, nàng tỉnh rượu dậy thấy trong lòng mình là một mỹ nhân Khôn Trạch yếu đuối tựa nước. Mỹ nhân vốn là hoa khôi của Vọng Hương lâu, đêm qua nàng vì nàng ấy mà vung tiền chuộc thân, đem người ôm vào lòng mà loan phượng giao hoan suốt một đêm. Đan Nguyên đành mua một tiểu viện, nuôi dưỡng nàng ấy như thiếp thất ở bên ngoài. Nào ngờ nuôi lâu lại sinh tình, tình ý với mỹ nhân Khôn Trạch càng thêm sâu đậm. Đúng lúc trong nhà bức nàng thành thân, nàng khởi tâm muốn rước người ấy về làm chính thất. Không ngờ mười dặm hồng trang đón dâu, lại dẫn tới họa diệt môn, cả nhà bị giáng làm thứ dân. Tới lúc ấy nàng mới hay, mỹ nhân thiếp thất kia vốn là hoàng nữ lưu lạc dân gian, tiếp cận nàng vốn là mưu tính báo thù. Nhiều năm sau, Đan Nguyên tuy đã là thứ dân, vẫn đỗ Thám hoa. Yến tiệc Kỳ Lân, nữ đế dung nhan rạng rỡ, y phục cao quý, từ trên cao nhìn xuống Đan Nguyên. “Không biết Đan Thám hoa đã thành thân chưa, trẫm có ý ban hôn cho khanh.” Đan Nguyên từ xa mỉm cười: “Tạ bệ hạ thánh ân, thần sớm đã có thê nhi.” Lời vừa dứt, sắc mặt nữ đế lập tức biến đổi, lệ quang thấp thoáng nơi đáy mắt. Không ai biết, về sau nữ đế tôn quý lại hạ mình khẩn cầu: “Đan khanh… trẫm có thể làm thiếp thất của khanh được không?” PS: Thiết lập truyện là bối cảnh cổ đại ABO, song khiết, kết cục HE. — Apha là Càn Nguyên, Beta là Trung Dung, Omega là Khôn Trạch, tín hương là pheromone (hương nhận biết).
Thỏ Trắng Ngọt Ngào
Thỏ Trắng Ngọt Ngào
Tác giả:
Chủ đề: Kiên trì đến cùng, hy vọng sẽ xuất hiện. Thỏ trắng ngoan ngoãn nhưng nham hiểm × Đóa hoa cao ngạo, lãnh đạm. Buổi sáng hôm ấy, Quý Đồng ngồi trên đùi Thẩm Hàm Yên, từ trên cao nhìn xuống người mà ai cũng gọi là "đóa hoa cao ngạo". Ánh mắt cô thay đổi từ nghi hoặc, không hiểu, sang kinh ngạc, tức giận. Mái tóc rối tung, khóe mắt hoe đỏ. "Thẩm Hàm Yên, chị có biết chuyện nguy hiểm nhất đời tôi là gì không?" Quý Đồng cười khẽ, giọng nói mềm mại nhưng lại mang theo gai nhọn: "Là suýt chút nữa, tôi đã yêu chị." Trước năm 22 tuổi, Thẩm Hàm Yên chỉ gặp mẹ mình đúng ba lần. Năm 22 tuổi, cô dọn đến nhà họ Quý. Một phần vì mẹ cô hứa sẽ lo chi phí điều trị cho bà nội cô. Một phần vì mẹ cô cuối cùng cũng nở nụ cười với cô. Mẹ cô là tình nhân của thương nhân giàu có Quý Duy Dân, bị người đời gọi là "kẻ đào mỏ". Nhiệm vụ của Thẩm Hàm Yên —— tiếp cận con gái của Quý Duy Dân, Quý Đồng. Lần đầu gặp nhau, Quý Đồng chỉ mới 17 tuổi. Cô bé nhỏ nhắn, mái ngố che mắt, đôi mắt to tròn lấp lánh như thủy tinh, trông như một con thỏ con nhút nhát. Cô bé ngoan ngoãn đến mức Thẩm Hàm Yên tưởng rằng cô chỉ là một viên kẹo bông ngọt mềm. Nhưng sau này, thỏ trắng đã giấu đi bộ lông mềm mại, lộ ra móng vuốt sắc nhọn. Năm 27 tuổi, Thẩm Hàm Yên đã trở thành nữ giáo sư trẻ nhất trong ngành. Một ngày nọ, Quý Đồng mang trà sữa đến phòng thí nghiệm, bên ngoài vẫn là dáng vẻ ngoan ngoãn. "Chị ơi, em muốn đi vệ sinh." Nhưng khi không ai nhìn thấy, cô nhẹ nhàng tiến sát, hơi thở phả vào tai Thẩm Hàm Yên. "Thẩm giáo sư, sinh viên của chị có biết… Bộ dạng thật sự của chị ngoài đời không?" Hướng Dẫn Đọc: Hai nhân vật không có quan hệ huyết thống, không cùng hộ khẩu. Trước khi trưởng thành, không có bất kỳ tình cảm nào vượt quá giới hạn. Hành trình "thỏ trắng" truy đuổi "nữ thần cao lãnh", HE.