◎ Ý tưởng: Tích cực vươn lên, tạo dựng cuộc sống tươi đẹp.
Giang Chung Mộ luôn nhớ về một người phụ nữ – người thuê trọ duy nhất mà cô không thể quên.
Người ấy mang vẻ đẹp dịu dàng hiếm thấy ở thị trấn nhỏ hẻo lánh này. Từng cử chỉ đều tràn đầy sự quyến rũ, là hình tượng sống động nhất về người thành phố mà đứa trẻ lớn lên trong vùng quê nhỏ như Giang Chung Mộ từng được thấy.
Khi ấy, Tạ Tri Ý là người trải đời nhất mà Giang Chung Mộ từng gặp. Đến mức khi điền nguyện vọng thi đại học, cô chỉ viết đúng trường đại học mà Tạ Tri Ý từng học.
Nhưng cô không ngờ, hai người lại gặp nhau sớm hơn dự tính.
Ngày ấy, Tạ Tri Ý – mang theo nỗi buồn trĩu nặng – một lần nữa thuê lại căn gác nhỏ.
Từ đó, cô gái trầm lặng như Giang Chung Mộ lại thường xuyên chạy lên lầu:
Lấy cớ đưa nước.
Thay bóng đèn.
Chuyển bàn học.
Cô biết Tạ Tri Ý thích gì, ánh mắt hay dừng lại ở đâu:
Xương quai xanh lộ nửa.
Đường gân nổi trên cánh tay gầy.
Đôi má lúm thoáng hiện khi cười.
Những ánh mắt âm thầm đó, Tạ Tri Ý không vạch trần. Nhưng càng ngày, Giang Chung Mộ lại càng cố ý xuất hiện trước mặt cô, nhất là khi cô hay mở cửa sổ vào giờ cố định.
Trong ánh hoàng hôn, gương mặt sắc sảo mang màu da bánh mật ngước lên. Lần này, ánh mắt của Tạ Tri Ý đã không kịp né tránh.
Tối đó, Giang Chung Mộ gõ cửa phòng cô.
Trong căn phòng tối chưa bật đèn, Tạ Tri Ý dựa lưng vào bức tường lạnh lẽo, quay đầu nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ.
Có người cất giọng khàn đặc hỏi:
“Chị thích em, đúng không?”
Tạ Tri Ý không trả lời.
Nhưng những đêm như thế lặp lại rất nhiều lần trong quãng thời gian Tạ Tri Ý ở lại trấn Giang. Cho đến khi cô nhận ra bản thân đã để chuyện này đi quá xa và quyết định rời đi.
Khi ấy, Giang Chung Mộ không níu kéo, thậm chí còn chủ động tiễn cô ra ga xe.
Tạ Tri Ý nghĩ rằng mọi chuyện đã chấm dứt, nhưng không ngờ, ngày nhập học lại thấy cô gái kia đứng trong khu đón tân sinh viên, nhìn thẳng vào mắt cô, nhoẻn miệng cười.
Nụ cười đó mang theo nét ranh mãnh của một chú báo nhỏ đã giăng bẫy thành công.
—
Thông tin khác:
Một số nội dung liên quan đến điêu khắc ngọc, dựa trên trải nghiệm cá nhân của tác giả, vừa thật vừa hư cấu, không áp dụng vào thực tế.
Xem Thêm